Tới tập đoàn Hách Dương, Hách Trì lịch lãm cùng cặp kính đen bước vào trong khiến ai nấy đều ngưỡng mộ. Nữ nhân viên lễ tân nhìn thấy anh cũng thầm cảm thán nhưng vẫn nghiêm túc vào công việc chuyên môn.
“Xin chào, anh muốn tìm ai ạ?”
Hách Trì gỡ nhẹ cặp kính râm đen xuống mà trả lời..
“Tôi đến tìm anh tôi_Hách Dương Triết.”
Nữ nhân viên ấy ngạc nhiên trước thân phận của Hách Trì liền thông báo cho thư ký riêng của Hách Dương Triết..
“Hách tổng, cậu chủ nhỏ đang ở dưới sảnh rồi.”
“Thằng nhóc đó.. Dẫn nó lên phòng đi.”
“Vâng..!”
Thư ký nhận lệnh nhanh chóng xuống đón Hách Trì lên phòng, trong lúc ngồi chờ nhiều nhân viên trẻ tuổi đã nhận ra Hách Trì..
“Là Hách Trì đó..”
“Đúng rồi. Wow, ngoài đời anh ấy thật là đẹp trai.!”
Cùng lúc, Nguyễn Nhã Vy và Diệp Bối Linh đi ăn trưa cùng nhau và bước ngang qua Hách Trì..
“[Mịch Na..]”
Hách Trì lập tức đứng dậy chạy nhanh tới chỗ Nguyễn Nhã Vy khiến cả hai giật mình..
“Mịch Na, đúng thật là chị rồi. Chị vẫn còn sống, thật tốt quá.!”
“Khoan đã. Cậu là ai? Tôi không quen cậu..”
“Là tôi, tiểu Trì đây.”
Nguyễn Nhã Vy đoán được người trước mặt có thể là người quen của Kiều Mịch Na, còn Diệp Bối Linh nhìn Hách Trì với biểu cảm rất lạ..
“Tôi không phải người mà cậu đang nói đâu..”
“Không phải là như thế nào? Chị là Mịch Na mà?”
Lúc này, thư ký riêng vừa xuống nhìn thấy hoàn cảnh trên liền tới giải vây..
“Cậu chủ, Hách tổng nhờ tôi dẫn cậu lên phòng. Đi thôi.//”
“Nhưng mà..”
“Mau đi thôi..”
Thư ký riêng lôi kéo Hách Trì lên phòng, để lại Nguyễn Nhã Vy với nhiều suy nghĩ thì Diệp Bối Linh mới lên tiếng..
“Hình như cậu ấy có quen biết với Mịch Na thì phải..//”
“Trước đây, tôi được biết là Kiểu tiểu thư từ nhỏ chỉ ở nhà không hề ra ngoài nhưng mà gần đây mới phát hiện có rất nhiều người đều có mối quan hệ với cô ấy..”
“Tôi nghĩ là cô nên tìm hiểu thêm về cô ấy xem sao..”
Nguyễn Nhã Vy gật đầu tán thành và tiếp tục đi ăn cùng Diệp Bối Linh, Hách Trì lên phòng tổng giám đốc của Hách Dương Triết nhưng lòng vẫn hướng về Nguyễn Nhã Vy..
“Về rồi à?”
“Về rồi. Anh, lúc nãy em đã gặp Mịch Na đấy. Chẳng phải cô ấy đã qua đời rồi sao?”
Hách Dương Triết dừng lại công việc đang làm mà rời khỏi ghế tiến về phía Hách Trì..
“Cô ấy không phải là Mịch Na, mà là Nguyễn Nhã Vy_vợ chưa cưới của anh, chị dâu của em.”
“Nhưng mà.. hai người họ trông rất giống nhau, anh có chắc cô ấy thật sự không phải là Mịch Na không?”
“Mịch Na thật sự đã không còn, em có thể đến thăm mộ của cô ấy.”
Hách Trì tưởng vẫn còn hy vọng về sự sống của Kiều Mịch Na nhưng phải mang thất vọng trong lòng..
“Mấy năm rồi em mới về nước là có việc gì à?”
“Là cuộc thi thiết kế mới sắp tới đấy. Phía Fedaline mời em làm giám khảo đặc biệt nên em mới trở về, anh cũng biết em và họ có mối giao tình như thế nào rồi mà.”
Hách Dương Triết gật đầu ngầm hiểu. Hách Trì ở lại đến gần chiều tối cùng anh trai đi ăn, cả hai cùng xuống cổng công ty đón Nguyễn Nhã Vy..
“Xin chào chị dâu, lúc sáng làm chị sợ rồi. Em là Hách Trì, em trai của anh Triết.”
“Chào cậu, tôi tên Nhã Vy.”
Nguyễn Nhã Vy dịu dàng chào hỏi sau đó cả ba người cùng nhau tới một nhà hàng ăn uống. Hách Trì mãi nhìn Nguyễn Nhã Vy trông không khác gì phiên bản Kiều Mịch Na thứ hai, nhân lúc Hách Dương Triết đi ra ngoài thì cô mới cất lời..
“Cậu Trì chắc là bạn thân của Kiều tiểu thư đúng không?”
“Có thể xem là vậy.”
Hách Trì chợt nhớ lại hình ảnh tươi cười của Kiều Mịch Na mà thẩn thờ..
“Cậu Trì, cậu không sao chứ?”
“Vâng. Không sao..”
Hách Dương Triết vừa quay trở lại thì điện thoại công việc tìm đến Hách Trì nên đành rời đi trước cùng quản lý riêng..
“Em chưa nghe nói là anh có em trai?”
“Hách Trì là anh nhận nuôi đến nay vừa tròn 19 tuổi nên thằng bé ở nước ngoài là nhiều, ít khi về nước.”
Nguyễn Nhã Vy đã biết được cơ bản về Hách Trì nhưng khá là tò mò về mối quan hệ giữa cậu ấy và Kiều Mịch Na..
“Cậu ấy cũng quen biết với Kiều tiểu thư?”
“Đúng vậy. Còn là mối tình đầu nữa..”
Nguyễn Nhã Vy lại được biết thêm một thông tin bất ngờ..
“Nói như vậy cô ấy chính là mối tình đầu của hai anh em?”
Tuy không thể phủ nhận nhưng sự thật lại đúng như vậy nên Hách Dương Triết bình tĩnh gật đầu thay cho câu trả lời..
“Nhưng mà cho dù có là mối tình đầu thì Mịch Na đối với anh em anh sẽ mãi là ân nhân, hiện tại em mới là quan trọng..”
Hách Dương Triết vừa nói vừa nắm lấy bàn tay của Nguyễn Nhã Vy thể hiện tình cảm, riêng Hách Trì vẫn còn nhớ đến Kiều Mịch Na mà không khỏi đau lòng. Cuối tuần, Nguyễn Nhã Vy sắp xếp lại đồ đạc để dọn đến căn hộ của Hách Dương Triết..
“Căn hộ này em không bán hay cho thuê lại à?”
“Không được. Đây là căn hộ của ông nội, em vẫn chưa nói là sẽ dọn đi nên có gì để em nói lại với ông.”
Hách Dương Triết đồng ý và cả hai cùng nhau di chuyển đến nhà của anh, trên xe Nguyễn Nhã Vy mới liên hệ báo cho ba mẹ Kiều và Phó Minh Khải.
“Hai cô chú có nói gì không? Để anh nói chuyện với họ..”
“Không sao. Họ không nói gì cả, dù gì em cũng đâu phải là con nít nữa.”
Lúc này, Phó Minh Khải đang ở cùng với Giang Vỹ thì nhận được tin nhắn từ Nguyễn Nhã Vy thông báo dọn đến sống cùng Hách Dương Triết..
“Vỹ à, hai đứa này có phải tiến triển nhanh quá rồi không? Chưa gì đã sống chung rồi..”
“Trưởng thành hết rồi, hai người họ tự biết mình đang làm gì mà. Đừng lo quá.!”
Chợt Giang Vỹ suy nghĩ đến một chuyện về Nguyễn Nhã Vy mà hỏi thăm..
“Khải à, Nhã Vy nếu đã nhận lại gia đình em rồi thì có phải nên đổi lại họ Kiều không?”
Câu hỏi của Giang Vỹ khiến Phó Minh Khải hơi ngỡ ngàng, nhưng thiết nghĩ không phải là không đúng. Dù gì Nguyễn Nhã Vy đã nhận lại gia đình thì cũng nên đổi lại họ và anh quyết định sẽ bàn bạc lại với ba mẹ Kiều