Hung hăng đem thân thể mập mạp của mình chui vào trong khoang thuyền, Bạch Miên đem đầu vùi vào giữa gối, muốn bình tâm lại sau một ngày cũng không an ổn của mình.
Thật phiền thật phiền, như thế nào cũng chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày gặp lại bọn họ, nhất là người kia. . . . . .
Đem đầu chôn ở trong gối, Bạch Miên muốn làm cho đầu óc của mình trống rỗng, không cần tự hỏi, cũng không cần suy nghĩ đến đoạn trí nhớ làm cho mình thương tâm kia. Nhưng là, mỗi khi nhìn thấy người đó, đoạn trí nhớ thật vất vả mới quên được lại bị khơi dậy, trí nhớ này rốt cuộc khóa không được, cứ ùn ùn chạy ra.
Nước mắt, cũng theo đó mà chảy xuống.
Loại hành động tự làm khổ mình này cũng không được duy trì bao lâu, cổ áo cậu đột ngột bị người ở phía sau kéo, dù cho cậu rất béo vẫn có thể dễ dàng bị người nhấc lên.
“Miên Miên, làm sao vậy? Vì sao lại khóc?” Thanh âm lo lắng của anh ba Bạch Tô truyền đến, nếu không tự mình trải nghiệm qua, rất khó có thể tưởng tượng khí lực của Bạch Tô lại lớn đến thế, thậm chí ngay cả Bạch Miên béo như vậy cũng bị anh nhấc lên thoải mái.
Bị Bạch Tô nói như thế, Bạch Miên hậu tri hậu giác, mới phát hiện mình thế nhưng lại khóc.
Cậu vội vàng lấy tay quệt những giọt nước mắt còn đọng trên mặt, lắc đầu.
“Không có . . . . . .” Không muốn làm cho các anh vì mình lo lắng, Bạch Miên cố gắng bày ra vẻ tươi cười như chính mình không có việc gì.
“Miên Miên. . . . . .”
Nhìn biểu tình của Bạch Miên, Bạch Tô tuy lo lắng nhưng cũng không tiếp tục truy vấn. Anh hiểu rất rõ, Bạch Miên tuy rằng thoạt nhìn ôn hòa dễ gần, nhưng chuyện cậu không muốn nói thì bọn họ có hỏi cũng sẽ không ra. Tựa như hai năm trước, bọn họ cũng không biết vì sao Bạch Miên đột nhiên ăn uống quá độ, hỏi mãi cũng hỏi không được lí do.
“Anh ba tìm em có việc sao?” Bạch Miên cố dời đi lực chú ý của Bạch Tô. Bạch Tô biết rõ điểm này, ngừng lại một chút, thở dài, lấy tay sờ sờ mái tóc loạn như rơm rạ nhưng mềm mại vô cùng của em trai.
“Anh ba. . . . . Muốn em giúp một việc, nhưng không biết em có nguyện ý hay không. . . . . .” Nhớ tới hai năm trước Bạch Miên đột nhiên nói không muốn chơi game online liền không chơi bất kỳ loại game nào nữa, anh đoán có lẽ Bạch Miên khi ấy cùng ai đó tranh cãi, vậy nên trong cơn tức giận mới dỗi không chơi nữa. Nếu hiện tại anh bảo Bạch Miên đi chơi, không biết cậu có thấy cảnh nhớ người hay không?
“Anh ba nhờ em giúp đỡ đương nhiên là có thể a, sao em lại không muốn chứ?” Bạch Miên lộ ra một nụ cười nhợt nhạt, không biết anh ba luôn không câu nệ tiểu tiết vì sao hôm nay lại khách khí như thế.
“Trước hết nghe anh nói chuyện cần em giúp đỡ rồi mới đáp ứng đi. . . . . .” Bạch Tô dừng lại một chút mới tiếp tục nói. “Anh muốn nhờ em giúp anh cùng bốn người thiết kế khác lập tài khoản online làm nhóm người chơi đầu tiên vào bản close beta* trò chơi.”
*Close beta là phiên bản dùng thử, giới hạn số lượng người chơi đăng kí chơi thử. Khi đủ số lượng thì ko đc đăng ký thêm acc nữa. Sau khi bản thử kết thúc Game sẽ cho ra phiên bản Open beta,và mọi thông tin về nhân vật như level, exp, chiêu thức võ công và cả nhân vật ở bản Close beta sẽ bị xóa đi, bản chính Open beta sẽ reset cho người chơi làm lại từ đầu nhưng vẫn giữ nguyên nhân vật.
Việc anh ba muốn nhờ không thể nghi ngờ giống như là quả bom, Bạch Miên choáng váng cả đầu óc.
Trò chơi. . . . . . Online? Bạch Miên lộ ra biểu tình khó xử.
“Game online. . . . . . Vì sao lại tìm em làm người chơi close beta?” Cậu cũng không phải chán ghét game online, chính là có chút kí ức làm cậu khổ sở rất dễ dàng bị gợi lên.
“Chơi thử là do máy tính của chúng ta tuyển ra một ngàn người chơi bất kì rồi gửi cho họ thiếp mời. Mặt khác, 5 người chúng ta cũng sẽ tự tuyển ra năm người chơi mà mình tín nhiệm. Anh đã suy nghĩ rất nhiều, người thích hợp nhất cũng chỉ có em. . . . .”
Anh cả anh hai đều phải công tác, mỗi ngày làm việc không sắp xếp được thời gian rảnh, căn bản không có cách nào đi chơi game online. Nghĩ tới nghĩ lui, cũng chỉ có em trai đáng yêu của mình là thích hợp nhất, anh cũng muốn cho Bạch Miên chơi thật vui, nhưng là lại sợ cậu đối với game online có cái gai nào đó.
Nhìn Bạch Miên hơi hơi nhíu mày, Bạch Tô có chút đau lòng cùng không đành lòng, anh không hy vọng cậu vì thế mà cảm thấy phiền não.
“Nếu không muốn cũng không sao. Anh ba sẽ không bắt buộc em, không cần phiền thành như vậy, Miên Miên nhíu mày không đáng yêu đâu.” Bạch Tô đưa tay lên vuốt nếp nhăn trên mi tâm Bạch Miên.
Thấy Bạch Tô quan tâm sợ mình khổ sở, Bạch Miên nhịn không được nghĩ nghĩ, kỳ thật mình không cần phải để tâm nhiều chuyện như vậy.
Chuyện phải đến vẫn sẽ đến, giống như hôm nay vậy, cho dù cậu muốn ném đoạn trí nhớ kia đi như thế nào, cậu cũng vẫn không quên được. Hơn nữa còn gặp lại người mà cậu nghĩ sẽ không bao giờ còn gặp, biển người mờ mịt, gặp lại chính là duyên phận, bất luận đó là giai duyên hay nghiệt duyên.
Hơn nữa, chỉ là close beta, cũng sẽ không gặp lại anh ta. . . Phải không? Cho dù anh ta có chơi trò này, chỉ cần lúc close beta chấm dứt mình không chơi nữa là được, như vậy cũng sẽ không gặp phải. . . . . .
Nghĩ như vậy, trong người đột nhiên vui vẻ, cảm giác thích chơi game online lại lần nữa trở về.
“Em chơi.” Cậu nói.
Bạch Tô lộ ra ánh mắt kinh ngạc nhìn cậu.
“Miên Miên, không cần miễn cưỡng chính mình, anh ba không có bắt buộc em nhất định phải đáp ứng.” Dù thế nào, Bạch Tô lo lắng tâm tình đứa em trước tiên.
“Không sao, em cũng đã lâu không có chơi, vậy nên có chút. . . . . muốn chơi. Hơn nữa, em cũng rất tò mò về trò chơi mà anh ba thiết kế trông thế nào nha.” Bạch Miên lộ ra nụ cười ngọt ngào, cảm giác phá lệ đáng yêu, làm cho người ta nhịn không được muốn ôm chặt cậu.
Trên thực tế Bạch Tô cũng đã làm như vậy.
“A a a. . . . . . Miên Miên em thật là đáng yêu ~~” Bạch Tô đem Bạch Miên so với mình thấp hơn một cái đầu kéo vào trong lòng, dùng đôi bàn tay kia hung hăng xoa mái tóc mềm mại trên đầu cậu.
Còn chưa kịp kháng nghị mình đã qua cái tuổi được khen là đáng yêu, Bạch Tô đã buông cậu ra.
“Miên Miên đem máy tính của em khởi động đi, anh ba trực tiếp đem trò chơi và tư liệu hệ thống truyền tới cho em.” Nói xong, Bạch Tô lại xoa nhẹ đầu cậu một cái, sau đó thật cao hứng rời khỏi phòng cậu.
Bạch Miên nhìn bóng lưng cao hứng của anh trai liếc mắt một cái rồi lại liếc nhìn máy tính, nhẹ nhàng thở dài. Cậu đứng dậy đi ra phía trước mở máy tính, sau đó liền lên khoang thuyền.
Không quá vài giây, máy tính của cậu liền hiện ra một AI hình Tiểu Tinh Linh, nho nhỏ mập mạp, vô cùng đáng yêu.
AI Tiểu Tinh Linh tên là『 Kẹo Đường 』do Bạch Tô thiết kế có trí năng nhân tạo, cũng là “người phòng vệ” máy tính của nhà bọn họ. Kẹo Đường thoạt nhìn thực đáng yêu, làm cho người ta dễ dàng khinh thường năng lực của nó, nhưng năng lực của Kẹo Đường trên toàn cầu không ai có thể địch. Kẹo Đường tuy có ý thức cùng cảm tình, nhưng rất trung thành và tận tâm, cho nên bọn họ cũng không sợ bị nó phản bội.
『 Hi, Miên Miên, tôi đã đem hồ sơ Revive muốn đưa cho cậu lấy ra rồi. 』 Kẹo Đường cùng Bạch Miên chào hỏi xong bắt đầu ở trên màn hình của cậu『 cài đặt 』bối cảnh, trên màn hình hiện ra từng hình ảnh đại biểu cho từng hồ sơ trọng yếu. Đây cũng là hệ thống do Bạch Tô sáng lập, để lúc người chơi chờ đợi hình ảnh không cảm thấy buồn chán.
Revive là tên Bạch Tô dùng ở trên Internet, ý nghĩa chính là thức tỉnh.
Bởi vì máy tính của Bạch Miên là do anh Bạch Tô am hiểu máy tính lắp ráp cho cậu, linh kiện bên trong tự nhiên cũng đều là những loại thiết bị cao cấp, xử lý thông tin vô cùng nhanh chóng. Không đến 5 phút, tất cả trình tự hệ thống của trò chơi đã được trang bị hoàn hảo.
『 Miên Miên, trò chơi đã được chuẩn bị xong, cậu trực tiếp nằm trong khoang thuyền khởi động là được rồi. 』Kẹo Đường bán thực thể hóa chạy ra màn hình, nó do ánh sáng phân giải đặc biệt tạo thành, thoạt nhìn trông giống như hình chiếu thật, khuyết điểm duy nhất chính là sờ không được, chỉ thấy nó cử động cái tay béo mập trắng noãn sau đó dùng đôi mắt thiết định màu tím nhìn cậu.
“Kẹo Đường làm việc thật nhanh nha, vậy số tài khoản close beta đâu?”
『 Số tài khoản thí nghiệm Revive đã được đưa vào máy của cậu, cậu chỉ cần đăng nhập là hệ thống sẽ cho phép cậu tiến vào trò chơi. 』 Kẹo Đường nói xong, dừng một chút, Bạch Miên biết Bạch Tô đang gọi Kẹo Đường.
Chỉ thấy Kẹo Đường phất tay tạm biệt cậu xong, lại『 đi 』vào trong máy vi tính, bóng dáng càng chạy càng xa cũng càng nhỏ sau đó hoàn toàn biến mất.
Bạch Miên tiến vào trong khoang thuyền rộng rãi kia, nằm xuống đóng nắp khoang thuyền. Ở trong khoang thuyền nhắm mắt một chút, Bạch Miên lập tức cảm giác được một cỗ dao động đã lâu không gặp đảo qua toàn thân, sau đó tiến vào não bộ.
Trước mắt cậu bỗng tối đen, sau đó hơn một giây bỗng phát sinh biến hóa. Mọi thứ vẫn chìm trong một mảnh hắc ám, chính là khi bắt đầu phát sinh biến hóa, xung quanh cậu bắt đầu xuất hiện rất nhiều điểm lấp lánh, giống như đang phi thân vào trong vũ trụ đầy sao. Khi Bạch Miên lấy lại tinh thần, cậu phát hiện không biết khi nào mình đã dừng ở trên một bình đài hình tròn rộng lớn. Bình đài kia vô cùng rộng lớn, trông khá giống với nơi đỗ xe phi hành. Mặt trên hình như không có cái gì khác, chỉ có một đồ đằng thật lớn, thoạt nhìn giống như thần thú cổ đại nào đó.
Đã. . . Tiến vào trò chơi rồi đi? Chỗ này là khu sáng tạo nhân vật sao?
Lòng tràn đầy nghi hoặc, Bạch Miên ngó đông rồi ngó tây.
Ngay thời điểm cậu còn buồn bực, đồ đằng thật lớn trên bình đài phát ra hào quang, ánh sáng kia làm cho Bạch Miên không thể không nhấc tay che mắt.
Đợi sau khi cậu thả tay xuống, chính giữa đồ đằng không biết khi nào đã xuất hiện một nam tử tóc dài quần áo kỳ lạ. Nói kỳ lạ là vì bộ quần áo nam tử đang mặc kết hợp cả phong cách tương lai cùng phong cách cổ đại. Trên áo bào dài có thêu đồ đằng màu bạc giống như cái trên mặt bình đài, tay áo còn lại thì thêu chỉ bạc đen lóng lánh giống ngôi sao, thoạt nhìn phi thường độc đáo và thích hợp với nam tử tóc dài này.
Hai tay của nam tử tóc dài giao nhau giấu ở trong tay áo rộng thùng thình, cây trâm cài trên búi tóc cũng kết hợp giữa phong cách tương lai cùng cổ đại. Mái tóc trắng rất dài phối với hắc y trên người càng thêm nổi bật, bên trái khuôn mặt bạch ngọc còn có hình vẽ đồ đằng kỳ lạ, giữa mi tâm khảm một quả tinh tinh thạch màu đen, thoạt nhìn giống như một ngôi sao đêm tối.
Bạch Miên nhìn vào ngây ngẩn cả người.
Tạo hình của nam tử tóc dài không phải là nguyên nhân khiến cậu sửng sốt. Cậu sửng sốt là vì dung mạo của nam tử tóc dài cao bằng mình này rõ ràng chính là mình hai năm trước nhưng trông thành thục hơn một chút. Nói một cách đơn giản, nếu như mình hiện tại gầy đi hai, ba mươi kg, bộ dáng sẽ giống như người trước mắt này.
“Anh. . . . . .”
『 Hoan nghênh tiến vào thí nghiệm Tinh Ấn Online, ta là NPC Phong Luyện hướng dẫn chuyên chức của ngài, giúp tiến hành tạo nhân vật. Sau khi ngài tạo nhân vật, ta sẽ trở thành người dẫn đường ẩn hình của ngài, thay ngài giải quyết vấn đề. Xin hỏi người chơi đã chuẩn bị sẵn sàng tạo nhân vật chưa? Nhân vật một khi được tạo, trừ phi tử vong hoặc có nguyên nhân đặc biệt khiến cho nhân vật không thể sống lại, sẽ không thể xóa nhân vật luyện lại. 』NPC hướng dẫn close beta kia hướng cậu khom người, cung kính hữu lễ hỏi.
Lấy lại tinh thần, Bạch Miên gật gật đầu.
“Tôi muốn tạo nhân vật.” Loáng thoáng trong lòng Bạch Miên có chút cảm giác hưng phấn chờ mong.
『Mời ngài lựa chọn chủng tộc. Trước mắt có Nhân tộc, Thần tộc, Tinh linh tộc, Yêu tinh tộc, Ma tộc, Yêu tộc, Quỷ tộc cùng Cơ giới tộc, mời ngài lựa chọn chủng tộc. 』 Phong Luyện nhanh chóng liệt ra tám chủng tộc khác biệt.
“Có thể nói rõ thuộc tính khác biệt cùng đặc điểm của những chủng tộc trong đó được không? Còn có tướng mạo nữa?” Bạch Miên nghiêng đầu nghĩ nghĩ, vẫn là hỏi rõ ràng một chút tốt hơn. Nếu chọn bậy chức nghiệp mình không am hiểu liền thảm, như vậy vừa khó luyện lại vừa lãng phí thời gian.
Phong Luyện gật gật đầu, tay phải vung lên, phía sau xuất hiện tám nhân vật tướng mạo rất giống Bạch Miên nhưng chủng tộc khác nhau.
Phong Luyện chỉ vào nhân vật Nhân tộc trông giống Bạch Miên nhất, cũng có thể nói là giống nhau như đúc, rồi bắt đầu từ từ giải thích. Một lúc sau Bạch Miên cũng bắt đầu hiểu đôi chút.
Nhân loại là nhân vật bình thường nhất trong tất cả. Bởi vì bình thường nhất, khi bắt đầu luyện sẽ tương đối chậm, cần rất nhiều kiên nhẫn. Ưu điểm là nếu luyện thành công sẽ trở thành một nhân vật thích hợp và am hiểu mọi phương diện.
Thần tộc ở trên tinh thần tương đối cao, là chức nghiệp phụ trợ công năng thích hợp nhất, có Thần Thuật công kích cao cấp.
Tinh linh tộc là chức nghiệp thiên về tự nhiên, tốc độ nhanh, có thể cùng mượn lực củat vạn vật tự nhiên câu thông. Khuyết điểm duy nhất chính là lượng máu không nhiều lắm, tuy nhiên có thể mượn khí tái sinh của thiên nhiên.
Yêu tinh tộc cùng Tinh linh tộc có chút tương tự, bất quá bề ngoài yêu tinh tộc thoạt nhìn đặc biệt hơn so với Tinh linh tộc cùng yêu tộc. Trong linh hồn mang chút yêu mỹ, ưu điểm là thị lực tốt, có khả năng đánh xa và có thị lực nhìn ban đêm, khuyết điểm là năng lực cận chiến yếu.
Ma tộc, liền giống như chữ ma kia, bề ngoài có một loại hơi thở ma mị. Ưu điểm là máu nhiều ma lực cũng nhiều, lựa chọn ma pháp sư tốt nhất, khuyết điểm là thể lực thấp, năng lực cận chiến không tốt.
Yêu tộc cũng giống Ma tộc, là chức nghiệp am hiểu hệ ma pháp sư hoặc hệ phụ trợ. Bề ngoài có điểm tương tự thú nhân, bộ dáng nửa người nửa yêu.
Quỷ tộc chuyên dùng các loại pháp thuật kỳ lạ, giá trị ma lực cao, độ nhanh nhẹn cũng cao, máu cũng nhiều, là loại có tố chất cao nhất trong các chủng tộc. Tốc độ luyện cấp cũng nhanh, nhưng khuyết điểm duy nhất chính là không thể gặp phải ánh sáng, nếu gặp phải ánh sáng liền chết, ở trong trò chơi chỉ có thể xuất hiện trong buổi tối.
Cơ giới tộc còn lại là chủng tộc đặc biệt nhất, là nhân vật do các loại máy móc cấu tạo thành. Bọn họ chỉ có đầu óc thuộc thể loại sinh mạng, tất cái khác đều là máy móc. Ưu điểm là da dày thịt béo đánh không thủng, máu nhiều tốc độ cũng nhanh, khuyết điểm là không thể sử dụng thuật phụ trợ hoặc trị liệu, nên nguyên thể hao tổn hơi nhiều.
Trong tám chủng tộc này lại phân thành các loại tộc bất đồng, tỷ như Nhân loại phân thành nhiều chủng loại người, Thần tộc phân thành Phật tộc, Đạo tộc, Islam tộc, Olympus tộc, Bắc Âu Thần tộc vân vân; Ma tộc chủng loại nhiều đến khó kể hết, tuy nhiên người chơi vẫn mang hình dạng nhân hình Ma tộc, sẽ không thay đổi thành sinh vật Ma tộc quỷ dị gì, để tránh bị người chơi chủng tộc khác xem nhầm thành NPC quái thú mà công kích.
Tinh linh cùng Yêu tinh còn lại thì phân thành lục đại nguyên tố tộc như phong, hỏa, thủy, thổ, quang và ám.
Còn về phần Yêu tộc, mấy vật thể bách quái của Trung Quốc đều có thể xếp vào Yêu tộc như Trúc yêu, Thụ yêu, Hoa yêu, Hồ yêu, Thạch yêu, …vân vân rất nhiều loại tộc.
Về phần Cơ giới tộc là do các loại máy móc tạo thành, vậy nên rất khó phân loại, chỉ cần là sống bằng năng nguyên chương mà không phải ăn cơm đều xếp vào là Cơ giới tộc.
Quỷ tộc còn lại là các loại quỷ như hệ bất tử, cương thi, Vampire vân vân, chủng loại giống nhau là nhiều đến khó có thể kể hết, dù sao chỉ cần Tân Thủ thôn là ở Hoàng Tuyền quốc hoặc Minh phủ … Giống nhau thường gọi là Quỷ tộc.
Do dự nhìn các loại hình nhân vật đa dạng trước mắt, Bạch Miên không biết nên chọn chủng loại nào mới tốt, bởi cậu chưa xác định mình sẽ luyện loại chức nghiệp nào.
Tiếp theo, cậu mở miệng hỏi Phong Luyện một câu mà ngay cả mình cũng cảm thấy rất ngu (= =!!!)
“Phong Luyện, anh cảm thấy tôi thích hợp với loại nào?” Sau khi hỏi xong, Bạch Miên lại nhịn không được gõ gõ đầu mình, thầm mắng mình ngu xuẩn. Phong Luyện dù là NPC có trí nă,ng nhưng hỏi loại vấn đề này vẫn rất ngu a!
Nhưng kỳ quái là Phong Luyện vẫn chưa trả lời cậu… Ngược lại trong đôi mắt xanh thẫm âm u kia lại hiện lên một đạo hào quang. Bạch Miên cảm thấy kinh ngạc, đó không phải là dấu hiệu hệ thống đang kiểm nghiệm tư liệu sao? Nhưng là… Phong Luyện đang kiểm nghiệm cái gì vậy?
“Chiếu theo thân thể cùng tố chất của ngài mà nói, thích hợp nhất chính là Thần tộc. Nếu người chơi chưa thể lựa chọn, có thể cho phép hệ thống máy tính thay ngài lựa chọn. Chỉ là tính mạo hiểm rất lớn, trị số cũng không thể quyết định từ người chơi.” Không đến ba giây, Phong Luyện liền trả lời vấn đề của cậu, làm cho cậu hơi ngây ra một chút.
Lăng lăng nhìn khuôn mặt quen thuộc của Phong Luyện, trong đầu Bạch Miên đột nhiên hiện lên một ý nghĩ.
Xem xét cá tính luôn thích gài bẫy của anh ba. . . . . Có lẽ sẽ có cái gì đó không bình thường ở bên trong, cứ xem cái cách anh ba đem bộ dáng gầy ốm trước đây của cậu thành NPC hướng dẫn trò chơi thì biết, rất có thể có chủng tộc khác ngoài tám chủng tộc đó.
“Kia. . . . . . Phong Luyện anh thuộc loại chủng tộc gì?” Nếu cậu đoán không lầm, Phong Luyện có khả năng là tin tức nào đó mà anh ba muốn trộm truyền đạt cho cậu.
Chỉ thấy Phong Luyện nguyên bản mặt không chút thay đổi sửng sốt, sau đó khóe miệng mơ hồ kéo ra cười, nhưng là chỉ là trong nháy mắt, bất quá như vậy cũng đủ để làm cho Bạch Miên hoài nghi có phải mình hoa mắt hay không.
AI có cảm tình và cảm xúc cũng không phải chưa gặp qua, Kẹo Đường nhà cậu chính là một ví dụ, chẳng qua NPC trong trò chơi. . . . . Cũng được có thêm cảm xúc vào sao?
“Chủng tộc ẩn tàng, tỷ lệ một phần vạn.” Mà một phần vạn đó là cho phép hệ thống máy tính giúp tạo nhân vật, không bao hàm phương thức lựa chọn nhân vật chính quy, mà nhân số thí nghiệm chỉ có hơn một ngàn người, tỷ lệ chết người trong đó tựa hồ cũng không lớn.
“Chủng tộc ẩn tàng?” Bạch Miên kinh ngạc nhìn Phong Luyện.
Trong lòng cậu vừa động, dù sao mình cũng không biết phải chọn như thế nào mới tốt, cùng lắm thì chọn trúng loại mình không am hiểu khi luyện khó khăn một chút mà thôi. Dù sao các loại hình trước kia cậu đều luyện qua, phải luyện ra sao mình vẫn còn chút phương hướng.
Hơn nữa. . . . . . Bạch Miên nhìn Phong Luyện trước mắt, nghĩ đến mình bây giờ bộ dáng béo ú này, cho dù may mắn trúng tỷ lệ một phần vạn kia, cũng vô pháp nhìn ra cậu và Phong Luyện có gì liên quan, nhiều lắm cũng chỉ làm cho người ta nhìn có chút cảm giác quen thuộc lại nghĩ không ra là cái gì thôi. Cứ như vậy, cho dù gặp người quen trước kia cũng sẽ đoán không ra cậu là ai đi?
Đây cũng là nguyên nhân cậu chấp nhận cho chính mình bạo tăng hơn ba mươi kg.
Nghĩ đến đây, Bạch Miên xem như đã quyết định nhân vật mình muốn chọn.
“Tôi muốn chọn phương pháp để máy tính chọn lựa chủng tộc.” Dù sao cũng là thí nghiệm, sau khi close beta kết thúc sẽ tiến hành open beta, khi đó nhân vật close beta sẽ bị xóa bỏ. Cho dù giới hạn một người chơi chỉ có thể tạo một nhân vật, nhưng nhân vật thí nghiệm cũng sẽ không lưu lại đâu nhỉ?
Chỉ thấy Phong Luyện đối cậu gật gật đầu sau lại nói.
“Mời người chơi đặt tên nhân vật.”
Đúng nha, cậu còn chưa có đặt tên nhân vật. . . . . . Bạch Miên dừng một lát, nghiêng đầu nghĩ mình nên dùng tên gì thì hay.
Tên nhân vật trước kia mình hay dùng. . . . . Chắc là không dùng được. Tuy rằng dùng tên khác sẽ không quen, nhưng cậu cũng không muốn lại chạm vào cái ký ức làm mình thương tâm kia, càng không muốn dùng cái tên lộ rõ mình là ai.
Trước kia mình đuổi theo hào quang mình kính ngưỡng, nhưng hiện tại mình không muốn lại làm như vậy, cho nên. . . . . .
“Mộ Ám, liền kêu Mộ Ám đi!” Ngưỡng mộ hắc ám thâm u vô tận, không hề đuổi theo hào quang.
“Mộ Ám, không người sử dụng, tạo nhân vật thành công.” Chỉ nghe thấy thanh âm Phong Luyện vừa dứt, trong nháy mắt, một mảnh ánh sáng lấp lánh biến mất, cậu chỉ cảm thấy bản thân được đến một địa phương khác.
Trò chơi, bắt đầu.