Sáng ngày hôm sau Kai đã đến lớp đi học, mặc dù anh không bỏ việc học mà đi tìm Yuki nhưng cũng không đồng nghĩa anh từ bỏ việc tìm Yuki, anh vẫn luôn cho người đi tìm và bản thân anh ngày nào cũng đi tìm. Đến lớp anh ngồi vào chỗ của mình, Kito và Maili đến sau thấy Kai trước mặt, họ không tin vào mắt mình, họ đã nhanh chóng chạy lại chỗ Kai hỏi anh đủ thứ nhưng câu trả lời cho họ luôn là cái mỉm cười gượng gạo và sự im lặng.
Sau đó không lâu Yuri cũng bước vào lớp và ngồi phía trên Kai. Kito, Ken, Maili và Yumi thấy cô liền lại hỏi hôm qua xảy ra chuyện gì mà cô lại vội vàng bỏ đi như vậy nhưng đáp lại câu hỏi đó của bọn họ cô chỉ lạnh lùng nói ra : “Không có gì đâu, mọi người không cần phải lo, tôi ổn”. Rồi sau đó cô lại gián mắt mình vào cái ipad. Mọi người đều thất thần với thái độ đó của Yuri vì cô rất lạnh lùng với họ nên họ có chút lo lắng và thắc mắc rốt cuộc hôm qua đã xảy ra chuyện gì.
Kai ngồi sau đang nhìn ngoài cửa sổ giờ mới để ý đến cô gái đang ngồi trước mặt mình, khi mới nhìn anh có chút giật mình mà kéo cô quay lại. Cái giây phút cô quay lại cả 4 con mắt đều nhìn vào nhau và trong 2 người đều có một cảm giác rất kì lạ nhưng ngay sau đó rất nhanh bầu không khí đã thay đổi khi Yuri gạt tay Kai ra mà lạnh lùng hỏi:
- Cậu làm cái gì thế hả, có chuyện gì.
- À….không….không có gì cả, chỉ là tôi nhầm người thôi. –Kai lắp bắp nói khi thấy Yuri lạnh lùng và hỏi như vậy.
- Cậu rảnh cũng vừa phải thôi, tôi không có thời gian đùa với cậu. –Yuri nói, sau đó cô quay lên.
Suốt cả buổi học bầu không khí trong lớp không bình thường chút nào đặc biệt là cuối lớp. Đến giờ ăn trưa, Yumi lại rủ Yuri đi ăn nhưng Yuri đã lạnh lùng đứng lên đi qua Yumi mà nói:
- Mọi người đi ăn đi, tôi không đói, và đừng làm phiền tôi.
- Nhưng…..- Yumi chưa kịp nói gì thì bóng dáng của Yuri đã biến mất khỏi tầm mắt của cô rồi.
Lúc đó cô rất buồn và Ken cũng thấy rất lạ, ngay cả Kito và Maili cũng thấy vậy. Sau đó họ xuống căng tin ăn cùng cả Kai nữa, nhưng suốt buổi ăn bầu không khí chẳng mấy dễ chịu gì đối với bàn ăn của họ: Kai trầm mặc, Yumi buồn, Ken, Kito, Maili lo lắng.
Lúc sau khi họ ăn xong họ đi ra khỏi căng tin, họ trông thấy Yuri cách đó không xa, Yumi nhanh chóng chạy lại kéo tay Yuri lại và nhìn Yuri với đôi mắt buồn bã và lo lắng hỏi:
- Yuri à, có chuyện gì vậy, sao hôm nay cậu khác vậy, cậu lạnh lùng và sao ấy, bình thường cậu đâu có vậy đâu, có chuyện gì cần tụi tớ giúp thì cậu cứ nói tụi tớ sẽ giúp mà.
- Phải đó. –Ken, Kito và Maili đồng thanh.
Yuri liếc mắt nhìn họ một lần rồi gạt tay Yumi đang nắm tay cô ra mà nói:
- Đúng tôi có chuyện rất cần các cậu giúp đây.
- Là chuyện gì vậy cậu nói đi. –Yumi có chút vui vì Yuri cuối cùng đã nói vấn đề của cô cho họ nghe.
- Đó là các cậu thôi làm phiền tôi đi, tôi khó chịu khi mà các cậu cứ tỏ ra thân thiết với tôi thái qua như vậy, mấy người không thấy phiền à, dù mấy người không thấy phiền nhưng tôi thấy phiền. Làm ơn tránh xa tôi ra.
- Yuri à, cậu….cậu đang nói gì vậy, chúng ta là bạn mà, sao…sao cậu lại nói vậy, chẳng phải lâu nay….-Yumi bất ngờ mà nói, nhưng đang nói thì Yuri đã ngắt lời Yumi.
- Lâu nay làm sao, có phải cậu định nói lâu nay chúng ta rất thân phải không, ha, nhực cười *nhếch* bạn bè sao, mấy người ảo tưởng quá rồi đấy. Bộ đầu của mấy người *chỉ vào đầu* có vấn đề à. Chẳng qua lâu nay mấy người cứ bám lấy tôi nên tôi gượng gạo mà cư xử vậy với mấy người thôi. Mấy lần đi chơi cũng vậy, chẳng qua mấy người ép tôi đi mà thôi, bộ mấy người thoải mái lắm sao. Mấy người nghĩ tôi luôn coi mấy người là bạn à, mấy người nghĩ mấy người hiểu tôi lắm sao. Làm ơn tỉnh táo lại cho tôi cái, tôi vốn dĩ chẳng xem mấy người là cái thá gì đâu. Đừng có bào giờ đến gần và làm phiền tôi nữa.
*Bap* Một tiếng bạt tai vang lên, mọi người đều bất ngờ mà đơ ra để nhìn, người bị tát chính là Yuri và người tát chính là Kai.
- Cô là cái thá gì mà dám nói như vậy với bạn tôi, cô dám đem họ ra làm cho đùa sao. –Kai tức giận nhìn.
- Đúng tôi chẳng là cái thá gì cả, tôi có thể đem họ ra làm trò đùa bởi vì họ quá ngu ngốc mà thôi.
Kai tức giận định đưa tay lên đánh Yuri nhưng đã bị Ken đẩy ra mà nói:
- Cậu định làm cái gì vậy hả, cậu nghĩ cậu là ai mà dám đánh cô ấy vậy hả.
Sau đó Kai và Ken có vẻ như đang chuẩn bị đánh nhau thì Yuri đẩy 2 người họ ra mà nói:
- Mấy người có muốn đánh nhau thì biến ra chỗ khác dùm tôi đừng có mà đứng đây đánh nhau trước mặt tôi và cũng đừng có mà lấy lí do vì tôi mà đánh nhau. Cậu *quay về phía Kai* tốt nhất đừng có động vào tôi nếu không tôi sẽ không khách sáo với cậu đâu, còn cậu *quay về phía Ken* cậu cũng chẳng là gì của tôi để mà xen vào chuyện của tôi cũng như là có tư cách để bảo vệ tôi đâu.
Nói xong Yuri lạnh lùng rời khỏi trước khi đi cô còn tặng cho họ cái nhìn rất lạnh lùng. Bầu không khí ở đó cũng trở nên u ám hơn.Yuri bước vào lớp về chỗ của mình ngồi, cô từa đầu vào cửa sổ mà nghe nhạc, những người kia cũng bước vào lớp và nhìn Yuri với những ánh mắt khó hiểu và lo lắng trừ Kai, anh nhìn Yuri với một ánh mắt khó mà diễn tả thành lời.
Đang ngồi thì có một bạn cùng lớp đang cầm lon nước trên tay khi đi qua chỗ Yuri đã trượt tay mà đánh đổ cả lon nước vào người cô khiến cho lưng áo cô ướt nhẹp. Yuri mở mắt lạnh lùng nhìn cô bạn kia, cô bạn kia đổ vài giọt mồ hôi trước ánh nhìn đó mà cúi đầu xin lỗi. Yuri lạnh lùng đứng lên đi ra khỏi lớp không nói câu nào. Kai đưa mắt nhìn theo cô, từ lúc cô ra khỏi chỗ ngồi của mình đến khi cô ra khỏi cửa lớp. Cái lúc Yuri sắp ra khỏi cửa lớp anh đã giật mình hốt hoảng mà nhìn theo bóng dáng của Yuri mà trong đầu luôn lắp bắp mấy chữ: “Đó…đó là vết bớt hoa anh đào mà….tại sao…tại sao”.