Kai phóng xe rất nhanh ra khỏi thành phố, khóe mắt anh như bi thương mà nhìn phía trước, lòng anh đau, con tim anh cũng đau. Anh vừa lái xe vừa nhớ lại trước đây, nhớ lại từ cái ngày đầu tiên anh gặp Yuki. Anh vẫn còn nhớ cái ngày mà anh gặp cô đã bị cô chửi, bị cô chơi xỏ anh thế nào, còn khiến cho anh phải vào đồn cảnh sát, lúc đó anh chỉ muốn cô biến mất và đừng bao giờ xuất hiện trước mặt anh thậm chí còn nghĩ sẽ giết cô vì cô giám động vào anh nhưng giờ đây lại là ngược lại. Anh mong cô sẽ mãi mãi xuất hiện ở trong tầm mắt của anh, sẽ mãi mãi không rời xa anh, mãi mãi sống một cuộc sống hạnh phúc với anh. Anh lại cũng ước rằng giá như hồi đó anh không bị mất trí nhớ liệu anh có thê giữ Yuki lại trong vòng tay anh, giá như hồi đó anh quan tâm bảo vệ cô, giá như anh không tin tưởng Linda thì chuyện đó sẽ không xảy ra sẽ không dẫn đến sự việc ngày hôm nay. Khóe mắt anh chảy ra hai dòng lệ, anh cứ thế lao xe ra khỏi thành phố, tâm trí thì vẫn luôn hướng về Yuki.
Kai lái xe đến một ngọn núi, nơi đây chim hót líu lo, hoa cỏ xanh tươi, cảnh vật rất đẹp. Đây là nơi mà trước kia lớp anh tổ chức đi ngoại khóa để tìm hiểu về thiên nhiên và động vật. Đây cũng là nơi mà trước kia Yuki hay tới khi tâm trạng không được tốt. Giờ là anh tới, anh tới để tìm lại hình ảnh của Yuki, anh tới là để vơi đi nỗi buồn trong lòng giống như cái cách Yuki từng làm, ngồi ngắm cảnh vật, nghe nhạc nhìn thiên nhiên để lòng vơi bớt đi nỗi phiền lo. Anh vẫn còn nhớ cái lần anh và Yuki gây sự ở đây.
- Quang cảnh ở đây đẹp thật đó, nếu mà được sống ở nơi có thiên nhiên có chim ca hót còn yên tĩnh nữa thì thật là thích nha. –Yuki nhìn mọi thứ xung quanh và nói.
- Cảnh ở đây đúng là rất đẹp, rất thơ mộng nhưng không có hợp với loại người như cô đâu, cô đừng có mà mơ mộng rồi ảo tưởng lung tung nữa. –Kai thản nhiên nói.
- Chuyện đó thì liên quan gì đến anh, hợp với tôi hay không không cần anh nói. Anh nói không hợp với loại người như tôi vậy hợp với loại người như anh chắc *ple* :p
Sau đó Yuki nhanh chóng chạy đi để mình Kai đang cứng họng đứng đó.
Nghĩ lại anh cũng khiến anh bật cười, hồi đó anh và cô lúc nào cũng có thể kiếm cớ chọc tức nhau để mà cãi nhau được. Anh vừa nghĩ vừa đi, đi mãi rồi đến một cái hồ nước gần đó, hồ nước này được các lùm cây cỏ vây quang, nước cũng rất trong và mát. Nhìn lại nơi đây, anh cũng bất giác nhớ lại cảnh hồi đó anh và cô cãi nhau như thế nào thậm chí còn hắt nước lung tung như đang nghịch nước vậy.
- Woa, mọi người nhìn kìa ở kia có một hồ nước đó, đẹp chưa kìa. –Một học sinh trong lớp lên tiếng.
- Đẹp thật đó, vậy lớp ta quyết định cắm trại ở đây luôn nha, ở đây cảnh vừa đẹp , đất lại bằng phẳng có thể cắm trại được đó, mọi người đồng ý không. –Cô giáo chủ nhiệm lên tiếng.
Sau đó cả lớp cùng đồng thanh nói đồng ý và bắt đầu cắm trại, chuẩn bị đồ ăn, …. Mọi việc gần như chuẩn bị xong Maili mới chạy lại kéo Yuki đến bên hồ nước dạo chơi nói chuyện. Đang nói chuyện thì có một bạn cùng lớp không may đụng phải người Yuki đang đứng cạnh bờ hồ nói chuyện với Maili làm cho Yuki bị trượt chân ngã xuống hồ, toàn thân đều ướt. Cô bạn cùng lớp va phải Yuki kia liền xin lỗi và chạy đi lấy khăn cho Yuki. Kai gần đó thấy Yuki bị ngã liền tới chọc Yuki:
- Đã từng ấy tuổi đầu mà lại để bị ngã được, chắc mắt cô để sau lưng rồi.
- Không tới phiên anh quản tôi đâu, biến đi chỗ khác đi. –Yuki lạnh lùng nói rồi sau đó quay lưng đi không thèm nhìn Kai nữa.
Vì lúc nãy bị ngã khiến người cô đều ướt nên chiếc áo cô đang mặc dịnh vào cơ thể cô làm hiện lên những đường cong quyến rũ, đồng thời cái lúc mà cô quay lưng đi đã để lộ vết bớt hình hoa anh đào trên lưng cô. Kai thấy vậy nên cứ nhìn hoài vào vết bớt đó. Yuki biết vậy liền quay lại hắt nước lên anh mà nói : “Đồ hentai, anh nhìn cái gì mà nhìn hả.” Sau đó là cuộc chiến của anh và cô, mọi người nhìn thấy vậy cũng cảm thấy vui nên cả lớp bắt đầu xuống hồ thi nhau hắt nước vào đối phương cảnh tượng đó trông rất vui.
Sau một hồi suy nghĩ lại chuyện trước kia anh lặng lẽ quay về chiếc xe để đi về thành phố. Anh biết rằng trong thời gian Yuki biến mất Kito và Maili đã dùng hết khả năng để tìm Yuki nên anh nghĩ nếu giờ anh chạy khắp nơi đi tìm thì cũng chưa chắc có thể tìm thấy Yuki nên anh quay về và cho người lục tung mọi ngóc ngách thành phố cũng như khắp nơi trên cả nước để tìm Yuki và anh cũng cho người nghe ngóng tin tức của cô để nếu có bất cứ dấu hiệu nào dù là rất nhỏ về cô anh chắc chắn cũng sẽ xuất hiện.
Kai vừa lên xa phóng ra khỏi bìa rừng cũng là lúc có một chiếc xe khác đi qua và vào đo. Người ngồi trong chiếc xe đó chính là Yuri, hai người đi qua nhau, luôn gần nhau nhưng lại không thể nhận ra nhau, cảm giác đó thật sự càng khiến con người ta chua xót hơn nhiều lần.
Sau ngày hôm đó tâm trạng Yuri không được tốt, cô nhớ tới nơi này nên đã đến đây, cô cũng đến những nơi mà khi đó Kai vừa đến, cô nhớ lại những chuyện trước kia, nhớ lại khi cô và anh cãi nhau, nhớ lại khi mà anh thổ lộ với cô, nhớ lại lúc anh vì cứu cô mà suýt mất mạng. Cô yêu anh, nhưng cũng vì yêu anh nên cô càng không thể nhận anh được vì giờ trên vai cô là mối thù của cả gia tộc, cô không thể ích kỷ lo đến hạnh phúc của mình mà để cho Zen gánh hết mọi thứ được.
Nước mắt cô không ngừng rơi, cô nhìn lên trời xanh, khuôn mặt của Kai hiện lên cô nhẹ mỉm cười nhưng nước mắt vẫn rơi, cô đã nhìn lên trời xanh mà thầm cầu nguyện : “Mong sao cho anh có thể quên đi em, có thể sống một cuộc sống hạnh phúc bên một người con gái anh yêu và cũng yêu anh nhiều như em yêu anh, cầu mong cho anh sống lâu, không bệnh tật, không phiền lo”. Sau những lời cầu nguyện đo Yuri gạt nước mắt mà tự nhủ với lòng mình rằng: “Kai à, em sẽ mãi yêu anh, không yêu ai khác ngoài anh, nhưng những cảm xúc này em sẽ giấu kín trong lòng không cho ai biết, tất cả cũng chỉ vì anh. Mong rằng anh sẽ sớm đi em và có được một cuộc sống hạnh phúc. Còn em sẽ đi trên con đường của mình, sẽ trả thù những ai đã tàn nhẫn giết bố mẹ em và hãm hại cả gia tộc của em. Em sẽ không bao giờ tha thứ cho họ vì họ đã cướp mất đi tuổi thơ, gia đình cũng như hạnh phúc vốn dĩ mà em đang có, em sẽ không để họ mãi sống cuộc sống hạnh phúc như bây giờ đâu”.
Sau đó Yuri đi dạo quanh rừng rất lâu và cũng lên xe đi về. Lúc này cảm giác của cô giành cho anh, tình cảm cô giành cho anh cô đành phải cất giấu nó trong khu rừng này. Để rồi ngày mai nếu gặp lại anh cô có thể cư xử như chưa quen biết anh, có thể lạnh lùng với anh và cũng là để có thể chuyên tâm trả thù, vứt bỏ mọi cảm xúc của bản thân.
Kai thì lại khác, anh đến nơi đây để lấy lại tình cảm mà anh dành cho cô đã lỡ quên đi trong thời gian qua, anh quyết tâm sẽ tìm lại bằng được cô, sẽ không để mất cô.