Hôn lễ cực kì long trọng, không chỉ Thẩm gia và Trần gia đến mà còn mời rất nhiều bạn học từ cao trung đến.
Cố Vi, Tưởng Lỗi, Phùng Hiên Thư, Triệu Thất, Dư Tĩnh……, còn có thầy Thiệu Vân, Vương Nhất Minh, Chúc Á……
Thẩm Khinh Nùng mặc một bộ vest màu trắng, còn Trần Yến mặc vest màu đen..
Hôn lễ được tổ chức ở nhà thờ, hoa tươi trang trí khắp nơi, từng tấm lụa trắng được bung xuống
Thẩm Khinh Nùng được bố cầm tay, đi đến trước mặt Trần Yến
Thẩm Bình An đặt tay Thẩm Khinh Nùng lên tay Trần Yến, sau đó còn nhẹ nhàng vỗ tay hắn: “Nhất định phải sống tốt đấy”
“Chắc chắn rồi, cảm ơn bố đã giao em ấy cho con.” Trần Yến đáp lại
“Hôm nay, chúng ta tụ hợp ở đây, chứng kiến Trần Yến và Thẩm Khinh Nùng nên duyên vợ chồng.” Mục sư bắt đầu làm chứng cho bọn họ “Trần Yến, con có nguyện ý lấy Thẩm Khinh Nùng làm vợ, sẵn sàng san sẻ mọi vui buồn, thăng trầm trong cuộc sống với cậu ấy không? Con có nguyện ý ở bên cậu ấy trọn đời trọn kiếp, đến đầu bạc răng long không?”
“Con nguyện ý, không chỉ có đời này, mà kiếp sau, đời đời kiếp kiếp con đều nguyện yêu thương, trung thành với cậu ấy.” Trần Yến ôn nhu nói.
Thẩm Khinh Nùng bắt đầu rưng rưng
“Thẩm Khinh Nùng, con có nguyện ý lấy Trần Yến làm chồng, cùng cậu ấy sống trọn kiếp dưới sự ban phước của thượng đế không? Nguyện ý chăm sóc, yêu thương và đối đãi với nửa kia của mình thật tốt chứ?”
“Con nguyện ý, vạn kiếp đều nguyện ý!”
“Thượng đế sẽ vĩnh viễn chúc phúc các con.”
Trần Yến tiến lên, nhẹ nhàng đặt lên môi Thẩm Khinh Nùng một nụ hôn
Lục Thanh Tử che mắt bé con lại: “Cục cưng còn nhỏ, không nên xem ~”
“Quàoo ——! Trần Yến với Thẩm Khinh Nùng đã kết hôn rồi!”
“Chúc mừng chúc mừngggg ”
“Á á á OTP của tui cưới nhau!”
“Dư Tĩnh, cậu bình tĩnh, đừng sốc như vậy chứ!”
“A a a a a a a tui muốn khóc, không ngờ được luôn”
“Hai người bọn họ nhất định sẽ cực kì hạnh phúc
Thẩm Khinh Nùng ôm chặt Trần Yến, nhiệt tình hôn trả.
Từ nhỏ bọn họ đã ở bên nhau như hình với bóng, bây giờ cũng vậy, sau này cũng vẫn sẽ như vậy. Mãi mãi không đổi thay.
“Anh yêu em.”
“Em cũng yêu anh.”
— Hoàn —