Tìm Lại Nụ Cười Asisu

Chương 29




Ở thế giới hiện đại, Raian đang nhìn ra cây xương rồng ngoài ban công, lần đầu tiên thấy nàng, hắn cũng thấy loại cây xương rồng này ở đó. Giờ này nàng đang làm gì, lần trước hắn bắn người kia, nàng cùng Carol đã an toàn chưa? Đã chạy trốn chưa và cuộc sống như thế nào?

Hắn ngẩn ngơ một hồi, quay sang nhìn tấm ảnh nàng trong khung ảnh trên bàn. Tấm ảnh này do hồi nàng còn ở đây, làm hướng dẫn trong viện bảo tàng Cairo, một sinh viên bạn Carol thấy nàng đẹp quá nên chụp lại. Đó là khoảnh khắc nàng đang tập trung đọc văn tự Ai Cập cổ, làm mọi người tròn xoe mắt nhìn. Raian đã xin tấm này về khi mà nàng cùng Carol đều mất tích. Bây giờ nó đang nằm trong khung ảnh trang trọng trên bàn làm việc của hắn. Hắn bất giác cầm khung ảnh lên, một tay chạm phù điêu phía trên mặt bàn. Rồi đứng lên nhìn vào tấm ảnh, tay lại không chủ ý đưa lên mặt nàng trên tấm ảnh. Nàng giống như cơn gió, thoảng đến rồi đi, hắn muốn nắm bắt nhưng rồi nàng lại thoáng không tồn tại. 

Trong lòng hắn cũng tự hỏi

Liệu em có thích tôi?

- -- ------ -----

Đang suy nghĩ trong miên man, chợt nghe có tiếng động, nàng quay lại, một loạt những tên lính Ai Cập xông đến. Nàng chưa kịp thở phào thì thấy một tên cầm kiếm tiến đến. Không phải bọn chúng được phái đến bảo vệ nàng sao. Chết tiệt, đây là cảnh hồi thơ ấu nàng thường gặp, bọn chúng chắc chắn được người khác cài vào để giết nàng.

Hoảng hồn la lên, nhưng hậu viện cách xa cổng chính, lại thêm chắc hẳn mọi người nghĩ lính canh vừa vào trong nên an tâm không có ra hậu viện xem xét. Arista nhanh chân chạy hướng đến hành lang theo ra gian phòng bếp, nhưng chạy chưa được ba bước đã bị những cây thương chặn khắp nơi. Phía trước là bọn chúng, phía sau là tường cao. Khốn khiếp, thoát bằng cách nào đây, không có võ công, không có hộ vệ, không có đường lui. Một tên vừa nhảy vào, nàng vung tay loạn tạo khoảng cách, miệng không ngừng hét kêu cứu, nào ngờ một tên phía ngược lại cầm thương sượt qua vai, máu bắt đầu nhỏ xuống. Tên kia lợi dụng thời cơ kéo khăn che mặt của nàng xuống, hắn chưa kịp bình phẩm thì bị nàng rút từ chân ra con dao bạc đâm ngay bụng, dù bị vết thương bên vai trái, nhưng tay phải đã kịp thời lấy được dao bạc dưới chân. Cố hết sức, cắn răng chịu đau vết thương, càng lui về phía bức tường, tay phải giữ chặt áo choàng che nửa mặt. Những tên kia gầm gữ sấn tới.

Đột nhiên, bọn chúng bỗng thoáng lên ánh mắt hoảng sợ, đứng khựng lại một chút. Nàng cũng khó hiểu quay lại phía sau thì nhận ra, bức tường như đang bị tách ra từng bên dưới, những ánh hào quang từng vòng toả ra, càng ngày càng lan rộng, ánh hào quan đi tới đâu, bức tường như tan chảy tới đó, những viền chung quanh như một thứ axit bám trên tường, rồi một người đàn ông dung mạo gần như hoàng đế, ăn mặc có phần cổ quái, mạnh mẽ từ trong bước ra. Raian thấy Arista bị máu làm cho ướt đỏ một bên vai áo, lúc này đã ngã quỵ, thở dồn dập, liền lo lắng ôm vào lòng, hắn giống như sư tử bị chọc bị thương, ánh mắt căm thù nhìn đám ngừoi kia. Bọn chúng đã từng nghe tin đồn nàng được thần linh phái ngừoi xuống cứu lúc bị bắt cóc, nhưng vẫn còn hoài nghi, bây giờ tận mắt nhìn thấy, thận khiến ngừoi ta hoảng sợ. Nhưng mà hoàng tử Hitaito nghe nói bị trừng phạt tới gần như sự sống mong manh, bọn chúng nghĩ thân phận như chúng là chết cái chắc, nhưng vì gia đình, trước khi chết cũng phải giết cho được ngừoi nữ kia.

Một tên phát hoả trước cầm thương lao vào. Raian vì không chuẩn bị súng trước, lại đang không ở trong phòng như những lần trước, không suy nghĩ được gì, đưa tay lên đỡ cho nàng, thương đâm vào tay đau nhói, các dây thần kinh trên tay như đứt từng khúc, thế nhưng hắn dường như không có cảm giác, hắn chỉ quan tâm đến một điều, phải cứu nàng. Arista hoảng hồn nhìn hắn, máu bắt đầu thấm ướt cái tay áo mà ở hiện đại gọi là sơmi trắng. Nhưng Raian lần này không mang súng, hắn liền rút con dao bấm mà hắn hay phòng thân. Thấy người kia chỉa cái vật hình chữ nhật về phía mình thì ỷ y, tuy nhiên vừa đến độ đủ gần, Ryan một tay luồn qua phía dứoi cầm theo vật đó, bấm nút, lữoi dao bật ra, xuyên qua bụng, đâm chết tên kia ngay tức thì. Bọn người đằng sau quá hoảng sợ, một vật nhỏ nhắn chỉ bằng chừng nửa gang tay lại làm tên mạnh nhất đám chết không kịp chối. Lúc này, bọn Unasu và Honsu mới hoảng hốt chạy vào.

Ryan vừa quay lại hỏi nàng, vẫn là câu hỏi hôm đó:" Isis nàng có sao không?" Hình như Raian còn đang tính hỏi gì đó thì bị một ma lực ở bức tường phía sau hút vào, nàng ánh mắt thâm trầm nhìn hắn bị cuốn đi. Bọn Unasu chỉ kịp nhìn thấy những vầng hào quang dần khép lại và những tia như axit đặc thu về, bức tường không một dấu tích, như thể chưa có gì đụng vào nó, nàng nhanh chóng quay mặt đi, với mạng che bị rớt gần đó che mặt lại. Tất cả đều tỏ ra sợ hãi, đây là lần thứ hai, bọn họ chứng kiến thần linh phái ngừoi cứu nàng. Unasu thấy Arista bị thương thì điên tiết chạy lại ôm nàng, một bên bảo vệ nàng, một bên xông lên giết chết bọn kia, bọn kia cố chống trả nhưng kiếm thuật làm sao bằng, đến tên cuối cùng thì tướng Honsu kịp cản Unasu lại, bảo giải về điều tra, hắn mới dừng lại.

- -- ------ ----

Raian vừa bị hút về phòng thì trong lòng giận điên lên không thôi, hắn bị hút về, bên kia nàng cò bị mấy tên còn lại làm bị thương nữa không, có ai đến giúp nàng không, tại sao nàng bị truy đuổi, chắc chắn là do tên kia thù hận lần trước chưa bắt được nàng nên giờ mới muốn giết nàng. Dường như có thế lực gì đó ngăn cách nàng và hắn, lúc nãy hắn muốn ôm nàng cùng vào vòng xoáy về đây với hắn, nhưng có một lực ngăn cản cứ đẩy hắn ra xa nàng.

Lúc nãy đang nhìn ảnh nàng suy nghĩ, chợt vô tình lỡ tay làm rơi bể kiếng trên khung, hắn liền linh tính không biết nàng có chuyện gì không, miểng kiếng có mảnh rơi vào tấm phù điêu, hắn lại đợi một mảnh ra để lấy miểng kiếng đó, đột nhiên bức trường trong phòng hắn có một lỗ đen, bên trong là những vòng tròn trắng xoáy quanh, hắn nghe thấy bên kia có tiếng nàng hét, không suy nghĩ mà lao đến.

Chết tiệt, bây giờ hắn mới thấy đau, cánh tay giống như không còn cảm giác, như thể hắn không còn tay nữa vậy, hắn cố lết đến giường. Rồi Ryan lâm vào hôn mê.