Bước vào hội trường diễn ra buổi tiệc quả thật Thiên rất ngạc nhiên bởi vì
đây quả thực buổi họp thường niên mà giống hệt những bữa tiệc khác trong xã hội thượng lưu. Cô vốn nghĩ rằng sẽ có rất nhiều người tới, bọn họ
sẽ theo quy củ mà ngồi đúng vị trí như trong mấy tiệc ngoại giao thường
thấy, nào ngờ đây là bữa tiệc đứng, bao gồm có thức ăn, rượu các loại,
bồi bàn. Điều kì lạ nhất là không hề có dàn quân nhân bảo vệ nghiêm ngặt trong bữa tiệc, giường như bọn họ không hề để ý đến lý do an ninh.
Quả nhiên vừa bước vào bữa tiệc bao nhiêu ánh mắt ghen tỵ, hâm mộ, tò mò,
tán thưởng đều rơi trên người Thiên Thiên. Cô giờ bắt đầu cảm thấy hối
hận vì người đàn bên cạnh có vẻ quá xuất sắc, tại sao bản thân cô lại
quen với toàn những người nổi bật quá như vậy?
"Diệp
tướng quân hôm nay đến đây quả thật bất ngờ, hơn nữa bên cạnh còn có
người đẹp và đứa trẻ này thật khiến tôi tò mò." Một người đàn ông cũng
khá trẻ tuổi tiêu sái bước đến, bên cạnh là một mỹ nữ phương đông đẹp
như hoa. Anh ta dùng giọng điệu cợt nhả như vô tình nói ra nhưng trong
mắt lại hiện ra vẻ mặt như hồ ly. Nhìn sao thì khuôn mặt kia tuy hiền
lành nhưng có vẻ cũng là một kẻ khá nguy hiểm, trong lòng Thiên dâng lên một hồi cảnh giác không rõ tên.
"Cảm ơn, nhưng mà được
Đoàn bộ trưởng quan tâm thật sự khiến tôi có chút không yên lòng." Diệp
Quân nhếch môi cười nhạt, cái con hồ ly họ Đoàn này thật khiến anh đau
đầu, hắn ta chính là những kẻ khó đối phó nhất trong giới chính trị hiện nay. Nếu hắn ta có ý định tìm hiểu gì về Thiên Thiên thì quả thật là
không thể đề phòng hết được.
"Anh nói sai rồi, điều tôi
quan tâm là mỹ nữ xinh đẹp bên cạnh anh và tiểu bảo bối đẹp như thiên
thần kìa." Người đàn ông kia không hề quan tâm mà ném ra một câu khiến
Diệp Quân tức đến ói máu. Phải biết rằng từ trước đến nay không ai không biết Đoàn Tuấn hứng thú nhất là chuyện liên quan đến những kẻ có máu
mặt dù là hắc hay bạch cũng vậy thôi.
Chính Thần lúc
này cảm thấy rất hứng thú với người họ Đoàn này, bé thực sự rất có hứng
thú với những con hồ ly khó đối phó như vậy. Hơn nữa đây cũng là người
khá có máu mặt trong giới chính trị, nếu có thể thu về tay mình đương
nhiên là tốt rồi.
"Đoàn....." Diệp Quân nhíu mày khó
chịu hừ lạnh trong lòng tức giận không thôi, cái tên hồ ly này thật
không ngờ lại để ý đến Thiên Thiên và Chính Thần, nhưng anh còn chưa kịp phản bác đã bị một giọng nói trong trẻo mang theo tiếng cười mà lại
khiến người ta lạnh sống lưng khác đánh gãy.
"Đoàn Tuấn, anh không muốn chết thì tốt hơn hết là tránh xa chị ấy ra." Băng Tâm
khuôn mặt tươi cười lạnh lùng bước tới bộ dáng tuy bất cần nhưng lời nói lại khiến Đoàn bộ trưởng lạnh hết cả sống lưng.
"Đã là
người em quen biết vậy tôi chỉ có thể dốc lòng giúp đỡ mà không làm gì
được rồi." Đoàn Tuấn nhún vai tươi cười quay người nhìn về hướng phát ra âm thanh, anh giờ phút này quả thật có kích động muốn tự sát cho
xong. Số anh đúng là không may, cả mấy năm nay không tham gia mấy buổi
tụ tập như vậy, vừa tham gia đã gặp phải cớm, đúng là khóc không ra nước mắt. Phải nói từ trước đến nay trong giới ngoại giao anh luôn là bách
chiến bách thắng, tất cả mọi người đều có thể bị anh ta nắm giữ nhưng cô gái này tuyệt đối là ngoại lệ.
Còn nhớ năm đó nhìn
dáng vẻ dịu dàng nhu nhược dễ bắt nạt của cô mà anh không ngại trêu
chọc, nào ngờ bản thân đã chọc phải một ác ma bị chỉnh tới thê thảm. Sau này khi biết thân phận thật của cô anh thực sự cảm thấy may mắn cho bản thân đã không chết trong tay ác quỷ đội lốt thiên thần này.
"Ồ tốt nhất là như vậy, nếu không tôi không ngại đem vài cái thông tin
ngoại giao của các người quăng cho đối thủ trong hắc dạo hay tổ chức
khủng bố nào đó đâu." Lãnh Băng Tâm nở nụ cười tươi như hoa nhưng lại
buông ra một câu nói nhẹ nhàng khiến ai đó không khỏi hít khí lạnh.
"Tôi biết rồi, rất vui được biết cô người đẹp, tôi là Đoàn Tuấn bộ trưởng bộ ngoại giao nước X. Tính ra thì tôi cũng không thua kém gì tên ở bên
cạnh cô đâu chẳng qua là là có chút yếu thế hơn về danh tiếng thôi."
Đoàn Tuấn rất biết điều mà lập tức làm quen với Thiên Thiên để chuyển
đổi đề tại, anh chỉ sợ nếu còn nói thêm chút nữa sẽ tự mình rước họa vào thân, phải biết rằng cô gái kia là cực kỳ tùy hứng mà làm việc. Nếu
chẳng may cô ta hứng lên phá hoại vài buổi ngoại giao, kế hoạch làm việc hoặc thả loại bom nào đó vào nhà anh thì quả thực tự rước họa vào thân.
"Xin chào tôi tên Lãnh Thiên Thiên, rất vui được biết anh." Thiên Thiên cười tươi chào lại, thật không ngờ vừa mới bươc vào đã đụng phải con hồ ly
giảo hoạt nhất trong giới chính trị. Anh ta cũng là một trong những
huyền thoại bởi tuổi trẻ tài cao, tài ngoại giao luôn luôn đứng đầu, chỉ cần là thứ anh ta để ý thì tuyệt đối không chạy đâu cho thoát. Danh
xưng hồ ly được tạo ra bởi cách làm việc giảo hoạt luôn đặt ra những câu nói tưởng chừng bình thường lại khiến đối phương rơi vào cái bẫy mình
giăng sẵn, trong khi nói chuyện anh ta tuyệt đối luôn là người nắm đề
tài, cho dù đối phương có làm gì cuối cùng vẫn là bị anh ta làm cho phải trở về đề tài mình nói.
"Lại là họ Lãnh, xem ra hai
người có quan hệ không hề đơn giản." Đoàn Tuấn nhướn mày suy đoán, hi
vọng bản thân không ngu tới mức có ý định với người không nên có, dù sao đó cũng là một đại mỹ nữ có quan hệ với tảng băng ngàn năm kia.
"Tất nhiên rồi, đó là chị gái tôi." Tâm bắt đầu không kiên nhẫn trả
lời, con hồ ly này xem ra bị cô dạy dỗ chưa đủ thì phải, lại giám có ý
định với chị gái cô đúng là chán sống rồi.
"Vậy mọi
ngừoi cứ từ từ nói chuyện, tôi có chuyện phải qua bên kia." Đoàn Tuấn
nhận thấy sự thiếu kiên nhẫn trong giọng nói của ai đó mà toát mồ hôi
hột, mọi người ai cũng nói anh là một con hồ ly rất nguy hiểm nhưng
người phụ nữ Lãnh Băng Tâm còn đáng sợ hơn anh, vậy chắc cô ta chính là
quái vật cần tránh càng xa càng tốt rồi.
Vậy là anh ta
rất nhanh chóng rời khỏi khu vực nguy hiểm này cùng với mỹ nữ trong ngực bỏ lại bốn người Thiên Thiên đứng đó.
Tiếp sau đó cũng
có rất nhiều người khác trong giới quân đội tới chào hỏi, qua chuyến đi
lần này Thiên Thiên mới cảm thấy thực lực của bản thân còn rất non nớt.
Cô chưa có bất kì mối liên hệ nào với giới chức quân đội và chính trị,
hơn nữa lực lượng do bản thân tạo ra còn quá yếu để có thể tự mình đứng
vững. Cô quyết định bắt đầu tạo mối liên hệ cân bằng với các thế lực hắc bạch.
... ...... .........
Ở một nơi
khác, không khí đang rất nhanh hạ thấp nhiệt độ, nhận được tin con trai
cùng vợ công khai xuất hiện cùng kẻ họ Diệp kia khiến Lâm Phong thực có
kích động muốn giết người. Nhìn đến hình ảnh thuộc hạ gửi về mà cả người anh như thể bị cả ngọn núi đè lên, rất khó thở.
May nhờ
việc mạng lưới thuộc hạ của mình mà anh đã tìm được nơi ở của hai mẹ
con, xem ra anh phải gặp mặt để nói chuyện rõ ràng với Thiên Thiên, lần
này dù có bức ép anh cũng tuyệt đối không để cô tiếp tục hiểu lầm.