Ân Ly cuối cũng không vạch trần lời kia của họ,mệt quá đi.
[Tỷ tỷ,có muốn một chút thông tin của thẻ bình an không?]"Không.
"Ân Ly lắc đầu,đành nào chả gặp khi đến nơi.
Mà vốn dĩ,là anh lừa cô.
Đầu tiên đã nghi ngờ,da trắng bọc, người không vết sẹo,trừ có bẩn bùn một chút.
Tiếp cận cô.
Rồi lại giả nai,cho cô uống thuốc đặc chế.
Rồi cho người động thủ,Nói thế nào cũng là Thẩm Mục sai.
Cô không sai.
Nên chỉ cần người khác đến xin lỗi.
[Cứ thế này,thì tỷ còn lâu mới về được thế giới của mình.
]"!.
.
".
Đợi hệ thống nhìn lại,mới biết là Ân Ly đã lên xe ngựa.
Ba ngày sau.
Ân Ly đến trước mặt hoàng thành.
Ngắm nhìn chung quanh,dân nơi đây lại khá ảm đạm.
Không như chỗ An Cung Quốc.
Vì ở đó,nữ nhân làm chủ,nên rất ấm áp.
Nếu như vậy,ở đây ngược lại hoàn toàn.
Tuy rất tinh xảo,nhưng không ấm áp.
"Chủ nhân,không thấy sứ giả Châu Sơn ra tiếp đón.
"Thị vệ bẩm báo với Ân Ly.
Trong lòng bất mãn.
Dù gì,họ cũng là được mời.
Không tôn trọng bọn họ sao?Ân Ly nhắm một mắt mở,ra hiệu cứ đi vào hoàng thành.
Nhưng xe kiệu vẫn dừng tại đấy.
Ân Ly đành ngó đầu ra.
Đúng lúc thị vệ lại lần nữa bẩm báo.
"Thưa báo,lính canh gác thành chặn xe lại,nhất quyết không cho chúng ta vào.
"Đến lúc này,Ân Ly đã không còn kiên nhẫn nữa rồi.
Biết thế thì chẳng đến đây nữa.
Dùng tiền lật ngôi là xong.
Đành vậy,Ân Ly đành đi xuống.
Một thân lấp lánh,xinh đẹp khiến các nam nhân chú ý.
Ân Ly giơ ra ngọc phù thân, thể hiện chức quan.
"Đi,nói với sứ giả các ngươi,sứ giả An Cung Quốc đã đến.
""Chủ tử, người việc gì phải làm vậy!"Một đám chủ tớ khẽ bực bội.
Họ không ngốc mà không nhận ra.
Đám Châu Sơn đang khi dễ bọn họ.
Tội cho Nhϊế͙p͙ chính vương mới lên chức.
Bị nữ hoàng khi dễ.
Ân Ly nào biết họ đang nghĩ gì,sau một lúc,lính canh gác trắng mặt,đi ra cùng tên quan béo.
Ân Ly cũng xe kiệu một bước tiến vào cung điện.
"Hoàng thượng Châu sơn vạn tuế.
"Ân Ly cúi người tỏ vẻ thành kính.
Hoàng thượng gật đầu,nhưng cũng không có ý muốn nói đứng lên.
Thật đúng là làm khó cô a~"Tạ hoàng thượng đã cho Ân Ly Quốc chúng tôi một cơ hội làm thân.
""Đây là một chút lễ phẩm tâm ý,kính mong hoàng thượng nhận lấy.
"Theo sau cánh tay Ân Ly ,là các hòm.
Hoàng thượng không nói,cả đám quan cũng không nói.
Môi khẽ cười,đúng là một đám tham lam.
"Vậy hiệp ước hoà bình!.
.
"Ân Ly chưa kịp nói hết câu thì đã có vị quan lớn xen vào.
"Chắc sứ giả An Cung Quốc cũng mệt rồi,hoàng thượng đã cho người sắp xếp chỗ ở,còn về hiệp ước hôm nào sẽ bàn sau.
"Ân Ly khẽ nhíu mày,rồi chăm chăm nhìn người đang ngồi ngai vàng.
Ánh mắt thâm sâu,khó lường.
"Đa tạ bệ hạ.
"Ân Ly đành rời đi,để lại một thư phòng nhốn nháo.
###########Rốt cuộc thì đã qua một tuần,nhưng phía bên vua Châu Sơn cứ ấp úng ấp mở,lúc này lúc kia khiến Ân Ly bận không kể xiết.
Hôm nay phải hỏi chuyện này cho ra lẽ.
Từ sớm,vua đã khởi triệu Thẩm Vương gia.
Ân Ly cũng được gọi vào.
Vừa đi vào,cô đã nhìn thấy bóng dáng quen thuộc.
Thẩm Mục,mặc trêи mình chiếc áo choàng tối ,trầm tĩnh yên lặng hơn nước,vạn người đầy khí phách.
Tiếc là,Ân Ly không chú ý cho lắm.
Cô vẫn an nhiên bước vào.
Cảm nhận được đôi mắt quen thuộc đang nhìn cô,nhưng khi cô nhìn nó,là hoàn toàn nổi sóng lại không quen biết.
Ân Ly thấy không khỏi thú vị.
[Lúc này mà nói:Chàng trai,anh thật thú vị, thì hay biết bao!Haha].