Tiểu Tỷ Tỷ! Đừng Lười Biếng!

Chương 17: Vương Gia Cuồng Chiến Cần Nằm Giường 5






Ân Ly nhìn tay mình,có chút chảy máu,chắc là do lúc chạy bị va quệt ở đâu.

Chưa kịp định thân bình tĩnh,đã bị một nam tử nào đó ép sát tường,bịt miệng mình lại.

"Tiểu ca ca,ca ca có thể giúp ta thoát khỏi đám bà bà kia được không?"
Giọng thiếu niên nghe rất yên tai,như ru ngủ vậy.

Nhưng, ngươi đẩy ta làm gì hả???
Ân Ly trừng mắt nhìn thiếu niên.

"Ta là Thất vương gia đẹp trai lai láng.

Sẽ nhớ kĩ công ơn của ca ca.

Cảm tạ nha~"
Chiến Cảnh nhìn đám bà bà kia đi rồi liền dùng khinh công đi luôn, chỉ nói vậy với Ân Ly.

"Có duyên gặp lại.

"
Cẩu hệ thống!!!
Lúc cần mi không ra, quan trọng là!.


Sao mi lại làm ta bất động hả??
[Vì muốn tốt cho tỷ nha~]
"Tốt?Mi tốt vậy sao?"
[Đúng nha~Cho tỷ tỷ ngắm trai đẹp thành phủ mà~]
"Khụ,khụ!Chiến Cảnh,cũng được.

Tha cho mi.

"
[Nhiệm vụ thêm:Làm bà mối cho Ưu Tư và Tiêu Dực đến với nhau.

]
"CMN!!!!!"
[!.

.

].

Nó thích,thì làm thôi.

Dù sao,cũng off mà.

*******
Từ lúc Ân Ly và cô tách ra,Ưu Tư chạy hoài mãi đến mệt,lại chạy đến gần mé sông.

"Các người đuổi theo ta làm gì?"
Ưu Tư nhìn đám đồ áo đen che kín mặt,sau lưng đã là dòng sông,cuối đường rồi.

"Chúng tôi được phái đến để giết cô.

"
Bọn đám đen giơ kiếm giương cao,tiến đến chỗ cô.

Ưu Tư không có kiếm, chỉ có thể né tránh.

Chân đá vào bụng một người,dựt lấy kiếm chiến đấu.

Những đường kiếm dứt khoát.

"Cô nương,cẩn thận.

"
Ưu Tư quay đầu lại,thấy một nam tử mặc bạch phục bay đến,giang kiếm ra chặn lại mũi kiếm đang gần nơi cô,hất tên kia.

Không kịp nhìn,Ưu Tư lại phải chiến đấu tiếp.


Một bạch y,một hồng y đơn giản nương tựa vào nhau, chiến đấu với một đám người áo đen.

Giải quyết xong đám áo đen,Ưu Tư nhìn vị công tử này,rất đẹp,khí chất.

Có lẽ là người hoàng cung.

"Cảm ơn công tử giúp đỗ.

Công tử có thể cho ta biết danh?"
"Cảm ơn cô nương,ta tên Tiêu! Tiêu Minh.

"
Ưu Tư nhìn "Tiêu Minh",cúi xuống cảm tạ,liền chạy đi tìm cô.

Trong đầu nghĩ,!
Trên hoàng cung này,không có người nào tên Tiêu Minh cả.

Tiêu Dực nhìn cô nương vừa chạy,tay cảm thấy thiếu thiếu gì đó.

Khuôn mặt ấy,khó quên!
Ân Ly ngồi xổm xuống, nhìn cảnh này qua màn hình từ tiểu hệ thống.

Chỉ nói một từ.

Trâu!!
Theo như cốt truyện hệ thống cho,nam chính vô tình cứu nguyên chủ trên đường đi với Chiến Cảnh thì em trai kéo mình chạy đi khỏi đám nợ của nó.

Tách ra thì thấy nguyên chủ đang đánh nhau,nên tiến đến giúp đỡ.

Bảo sao,nguyên chủ không tình đầu ý hợp với nam chính ngay từ lần đầu thấy.

Đẹp trai như vậy!
May mà,Ưu Tư không lọt hố.

[Tỷ tỷ, tỷ phải muốn Ưu Tư lọt hố chứ!].

Nhiệm vụ.

Tỷ tỷ phải nhớ nhiệm vụ mà.

Để tích điểm.

*******
Ân Ly về đến tửu lầu thì đúng lúc Ưu Tư cũng đến.

Ân Ly tiến đến,nhìn Ưu Tư.


"Ưu Tư,cô có sao không?"
"May mà có một nam tử nhảy ra cứu giúp ta,nên ta không sao.

Tiểu thư không sao chứ?"
Ân Ly lắc đầu.

"Ta không sao.

Vào thôi!"
*******
Ân Ly cùng Ưu Tư đi lên gian phòng,vừa mở cửa ra đã bị Hoa Hoa nhào ra.

"Tiểu thư, người có sao không? Người sao lại bị vậy?Huhu,ta không nên để tiểu thư một mình mà.

"
Nhìn Hoa Hoa khóc,Ân Ly đành chịu.

Đúng là hay khóc mà.

Hoa Hoa khóc xong mới nhận ra, tiểu thư nhà mình lại đưa ai về đây.

Nhận thấy Hoa Hoa đã nín khóc,Ân Ly mới cất tiếng.

"Hoa Hoa,đây là Ưu Tư,sẽ là cận vệ của ta.

Em làm quen đi.

Ta đi tắm.

"
Khi đi tắm ra,Ân Ly đã thấy Hoa Hoa đang nói rất nhiều chuyện với Ưu Tư.

Oáp!
Tắt đèn đi ngủ thôi.

Muộn rồi.