Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 658: C658: Chương 658




Đây đều là nhân tài nắm giữ kỹ thuật, thông thạo việc kiểm tra.

Thiết bị cần thiết lúc này không phải là được quyên tặng mà là thiết bị đi kèm theo, miễn phí nhân tài hỗ trợ… Chi phí yêu cầu viện điều dưỡng trả cho thiết bị tổn thất tổng là ba mươi triệu, huấn luyện nhân viên tốn hai mươi triệu.

Hoặc có thể tăng đãi ngộ cho những nhân viên bên ngoài này, một tháng phải trả lương từ mười ngàn tệ trở lên.

Trừ mấy việc đó ra, còn có công ty vốn định quyên góp, đầu tư cho viện điều dưỡng chợt cũng nói không rót vốn nữa.

Viện trưởng Vu chưa chờ đến lúc người nhà họ Tô tới xin giúp đỡ đã tự tổn thất nặng nề rồi…

“Nhà họ Tô cố ý đấy!” Viện trưởng Vu cắn răng, bất bình giận dữ.

Toàn bộ xí nghiệp đồng ý tài trợ và quyên góp đều khiêng đầu tàu bỏ chạy trong đêm.

Các nhà thuốc lớn muốn nhập hàng đều nói muốn hoàn tiền.

Nói nhà họ Tô không động tay chân đằng sau thì ông ta không tin!


Viện trưởng Vu tức giận cực kỳ!

Nhiều người cầu xin ông ta hồi phục chức năng như thế, trước kia nhà họ Tô luôn quyên tặng, đầu tư cho ông ta không phải cũng đang cầu xin ông ta sao?

Kết quả giờ bà cụ Tô ngã một cái, bọn họ lập tức đổ oan lên đầu ông ta.

Sau đó không tính hết thảy những công lao trước kia?

Quả nhiên trở mặt không nhận!

“Vô thương bất gian, thương nhân đều là một lũ thấy lợi quên nghĩa, vong ân phụ nghĩa, đám vô sỉ trở mặt không quen!”

Viện trưởng Vu ngồi trong phòng làm việc, nhỏ giọng trách mắng.

Chắc chắn sẽ có người lật đổ được nhà họ Tô! Cũng không phải không có người ghê gớm hơn nhà họ Tô!


Nếu không thật sự cho mình là hoàng đế miệt vườn!

Viện trưởng Vu giận dữ lật sổ thông tin, muốn tìm xem có nhà quyền thế nào lớn chút có thể chèn ép nhà họ Tô…

Đúng vào lúc này, trợ lý đẩy cửa, đi vào nói: “Viện trưởng, ba của Hác tiên sinh muốn xuất viện ngày hôm nay nên sai người đến hẹn trước với chúng ta.”

Viện trưởng Vu vui mừng, thật sự là muốn cái gì thì cái đó tới, trời cũng giúp mình!

Nhà của Hác tiên sinh không thua kém gì nhà họ Tô, thậm chí tài sản ở nước ngoài còn ghê gớm hơn của nhà họ Tô nữa! Ba của Hác tiên sinh thời gian trước bị trúng gió dẫn đến liệt nửa người nên đã trị liệu ở bệnh viện một thời gian.

Sau khi chữa trị xong cần bước vào giai đoạn hồi phục chức năng, mà tất cả bệnh viện phục hồi chức năng đều không nổi tiếng bằng viện điều dưỡng của bọn họ nên cuối cùng vẫn đến nơi này.

Viện trưởng Vu lập tức đứng dậy: “Bọn họ tới rồi à?”

Trợ lý: “Vẫn chưa, hôm nay bọn họ đang làm thủ tục xuất viện.”

Viện trưởng Vu gật đầu: “Hiểu rồi, để tôi tự đi đón. Đúng rồi, luận văn về việc dùng bức xạ Terahertz để kích hoạt tế bào nhằm trị chứng liệt nửa người đã viết xong chưa?”

Trợ lý ấp úng: “Tôi vẫn còn muốn tra thêm ít tài liệu…”

Viện trưởng Vu vỗ vai cậu ta: “Người trẻ tuổi nên tích cực một chút, đừng lề mà lề mề. Chuyện luận văn là tôi tín nhiệm cậu nên mới giao cho cậu, người khác không có cơ hội này đâu, cậu muốn sau này trở nên kém cỏi không?”