Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 282: 282: Mỳ Lục Hà Rất Ngon Nhưng Các Cậu Của Túc Bảo Lại Hơi Tốn Công





Ăn tối xong, người giúp việc mua loại tôm sông mà Tô Lạc đã dặn dò.

Tôm đựng trong hai cái chậu, không biết nặng bao nhiêu kg.

Bà cụ Tô bước tới nhìn nhìn, hỏi: "Con muốn làm gì thế?"
Tô Lạc đang nhặt tôm, đáp bâng quơ: "Túc Bảo muốn ăn mỳ Lục Hà [1] ."
[1]: Một loại mỳ có thành phần chủ yếu từ tôm.

Bà cụ Tô sửng sốt, nhìn Tô Lạc đầy hồ nghi.

Con có chắc muốn tự làm mỳ Lục Hà không? Đây là món ăn rất khó làm đấy nhé!
Túc Bảo đang nằm trên chiếc ghế nhỏ gần đó, nhìn cậu tư làm mỳ.

Công đoạn đầu tiên là lọc trứng tôm từ tôm sông, việc này không khó chút nào nhưng lại rất tốn công.

Tô Lạc làm được mười phút, bây giờ nhìn khắp chậu toàn là trứng tôm.

Túc Bảo chạy ra khỏi phòng, chẳng mấy chốc đã kéo Tô Nhất Trần mới vừa họp xong cùng ba người cậu đang nằm trên sofa và Mộc Quy Phàm đang đọc sách tới phòng bếp.

Và thế là….

Mấy người cậu mới chịu khổ hình tập một ngàn cái chống đẩy buổi sáng lại phải lọc trứng tôm với đôi tay run rẩy.

Trong bếp trở nên ồn ào.

Chiếc thìa dùng để hớt trứng tôm chạm vào bát, chậu, đĩa hoa quả.

Mỗi người lấy trứng tôm theo một cách khác nhau, phòng bếp phát ra nhiều âm thanh khác nhau.

Túc Bảo cũng lao vào giúp mọi người lấy trứng tôm.

Lát sau, Hân Hân, Tô Tử Tích, Tô Tử Du và Tô Tử Chiến ngủ dậy rồi cũng tham gia trận chiến.


Chỉ có đôi tay của Mộc Quy Phàm vừa nhanh vừa vững vàng.

Túc Bảo khen không ngớt miệng: "Ba thật tuyệt vời!"
Dưới ánh mắt oán giận của mấy người cậu, Mộc Quy Phàm thản nhiên đáp: “Tất nhiên rồi.”
Tô Cẩm Ngọc vừa bay ra khỏi hồ lô linh hồn đã trông thấy cảnh mọi người bận bịu trong phòng bếp, cô hoàn toàn sững sờ.

Mấy người anh của cô đều đang chau mày, riêng Tô Nhạc Phi còn mặt mày dữ tợn.

Cái này, cái này, lấy trứng tôm vất vả vậy ư?
Túc Bảo và mấy đứa nhóc kia lại rất vui vẻ, đôi khi trẻ con làm mấy việc như này còn cẩn thận hơn người lớn.

Mộc Quy Phàm thì… Bỏ đi, người này không - đáng - nhắc - đến.

Mộc Quy Phàm: “….”
Người đông sức nhiều, khoảng một giờsau, trứng tôm đã được lấy xong.

"Bước tiếp theo là lột vỏ tôm." Tô Lạc vừa xem video vừa nói: "Bóc thịt tôm ra..."
Mấy anh em Tô Nhất Trần nhìn hai chậu tôm sông ước chừng cỡ vài ngàn con, nhất thời không nói nên lời.

Làm gì chẳng được, sao cứ phải chọn món này??
Tô Lạc nói nhỏ: “Ngọc Nhi nói muốn ăn mỳ Lục Hà!”
Anh giơ tay ra, mặt lộ vẻ bất đắc dĩ: “Còn có kem chiên, bánh tổ ong nướng than củi và cá hồi tươi.”
Ngọc Nhi muốn ăn mấy thứ này…
Mấy anh em vốn định gọi người giúp việc tới giúp lại lặng lẽ bóc vỏ tôm.

Một giờ nữa trôi qua.

Thịt tôm được tách hết khỏi vỏ.

Tô Lạc: Tiếp theo là moi óc tôm."
Mấy anh em chụm đầu lại xem video của một blogger tên ‘Không lái máy xúc nhưng nấu đồ ăn rất ngon’.

Trong video, người này đang dùng một chiếc thìa nhỏ để moi óc tôm.

Mọi người "..."
Đây là chuyện mà con người có thể làm được ư?
Sau khi chần đầu tôm bằng nước sôi, mọi người bắt đầu moi óc tôm.

Hơn một giờ hì hục, cuối cùng cũng moi được hết não của cả ngàn con tôm.

Túc Bảo giơ bàn tay nhỏ bé lên nói: "Ôi, ngón tay của con nhăn hết rồi!"
Hân Hân: “Thú vị quá!”
Tô Tử Du và Tô Tử Chiến: “…”
Sau khi lọc hết những thứ không cần thiết trong tôm, Tô Lạc bưng nồi, đổ trứng tôm vào nồi, xào trên lửa nhỏ cho đến khi trứng tôm chuyển từ màu đỏ cam sang màu nâu sẫm thì dừng lại.

Tiếp theo, luộc tôm nõn.

Đầu tiên cho tôm đã bóc vỏ vào nước sôi, cho hành, gừng, tỏi vào để khử mùi, khi tôm chuyển sang màu đỏ đẹp thì vớt ra là tôm đã chín.

Cho những đầu tôm còn lại vào chảo dầu xào cho ra dầu tôm, sau đó đổ dầu vào bát.

Tiếp theo, cho nước trực tiếp vào nồi vừa chiên đầu tôm để nấu thành nước tôm rồi đổ nước ra.

Số đầu tôm còn lại chiên tiếp cho đến khi khô hoàn toàn, dùng máy đập thành bột rồi trộn với bột mỳ, sau đó dùng máy để làm thành sợi mỳ.

Làm đến bước này, đầu óc mấy người cậu của Túc Bảo đã như bị dính hồ.


Mặt ai nấy đều ngơ ngẩn, động tác trên tay thì vô cùng máy móc.

Tô Lạc nói: "Bước tiếp theo rất đơn giản, cho dầu tôm vào chảo, cho tôm nõn, óc tôm và trứng tôm vào xào đều..."
“Nấu chín sợi mì rồi đổ vào bát, rưới nước tôm lên… Sau đó, cho tiếp tôm nõn chiên, óc tôm và trứng tôm chiên lên trên sợi mì, rưới thêm một chút dầu tôm và hành lá cắt nhỏ.

.."
Cuối cùng, mỳ Lục Hà đã hoàn thành!
Năm người cậu nhìn mấy cái bát nhỏ đựng mỳ Lục Hà, chỉ biết trầm ngâm.

Nấu nướng cả một ngày trời mà chỉ làm được 7 bát mì nhỏ---
Ngọc Nhi một bát.

Túc Bảo một bát.

Hân Hân, Tô Tử Tích, Tô Tử Du, Tô Tử Chiến và bà cụ Tô mỗi người một bát.

Mấy đứa trẻ ăn đến mức hai mắt sáng lấp lánh: “Ngon quá! Ngon quá!”
Túc Bảo: “Cậu tư, cho con thêm bát nữa!”
Tô Lạc "..."
Tay lại run rẩy.

Tô Nhất Trần nhìn chiếc bát nhỏ bên cạnh, hỏi Túc Bảo: “Mẹ con đã ăn chưa?”
Túc Bảo nhìn sang bên cạnh, Tô Cẩm Ngọc đang ngửi mỳ Lục Hà với vẻ mặt ngất ngây.

Cô bé đáp: “Ăn rồi ạ! Mẹ con nói mì ngon lắm!”
Cô bé phất tay để Tô Nhất Trần và mấy người khác trông thấy Tô Cẩm Ngọc.

Trong phòng ăn, mấy đứa nhóc đang cầm bát liếm môi, Tô Cẩm Ngọc cũng đang liếm môi, mặt lộ vẻ chưa đã ghiền.

Ý cười hiện lên trong mắt mấy anh em Tô Lạc, họ bỗng cảm thấy bận bịu cả ngày cũng rất đáng giá.

Tô Nhạc Phi nói: “Làm thêm mấy chậu tôm nữa nhé?”
Tô Lạc: “…”
Mỳ Lục Hà ngon thật đấy, nhưng mà… các cậu của Túc Bảo hơi tốn sức.

Tô Lạc đứng dậy: “Anh đi làm kem chiên.”
Tô Cẩm Ngọc giơ tay: “Em muốn ăn vị sữa!”
Tô Lạc cưng nựng đáp: “Được!”
Tô Nhất Trần xem video của blogger, nói: “Anh làm bánh tổ ong nướng than củi!”

Món này dễ làm hơn mỳ Lục Hà nhiều.

Tô Ý Thâm đứng dậy: “Em đi làm cá hồi.”
Còn ai thích hợp cầm dao hơn anh đây?
Tô Lạc cũng đã đặt mua trước cá hồi.

Cá hồi chất lượng cao được đông lạnh trong 24 giờ để tiêu diệt hầu hết ký sinh trùng trước.

Cá hồi thái lát được đặt trên đá rồi khử trùng bằng tia hồng ngoại, để cá hồi vẫn giữ được độ ngon của sashimi mà vẫn đảm bảo vệ sinh tối đa.

Bà cụ Tô cầm bát mì trên tay, hiếm khi không càm ràm, chỉ lặng lẽ nhìn các con trai bà bận bịu nấu nướng.

Mấy người con của bà bận nấu mỳ cả ngày, bây giờ lại chuẩn bị một bàn đồ ăn khác.

Tuy một số món khó do dì Ngô vừa dạy vừa nấu cùng, nhưng cũng đáng khen vì chính tay các con bà đã làm.

Hầu như tất cả đều là món ăn yêu thích của Ngọc Nhi khi còn sống...!
Bà cụ Tô quay người, hai mắt đỏ hoe.

Buổi tối, Tô Dĩnh Nhạc, Tô Triều Vân và Tô Cẩn Mặc cũng trở về, cả nhà quây quần bên nhau.

Tô Cẩm Ngọc cảm thấy rất hài lòng, những nuối tiếc khi còn sống đã được các anh trai và cô con gái đáng yêu của cô bù đắp rồi.

Chẳng còn gì tiếc nuối nữa.

“Ngày mai là ngày 14 tháng 7, mình phải rời đi rồi.” Tô Cẩm Ngọc nhìn người nhà họ Tô, vẫn không nỡ xa họ.

Tay vịn cầu thang quen thuộc, phòng khách tầng một quen thuộc, hoa cỏ quen thuộc.

Con gái yêu quý của cô, các anh trai yêu quý của cô, bố mẹ yêu quý của cô……
Thực sự, cô không đành lòng rời đi…..