Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 1343: C1343: Chương 1343




Chú Nhiếp bước nhanh lên nhỏ giọng nói với anh vài câu.

Tô Nhất Trần nhìn về phía nhị trưởng lão họ Diêu, ông ta nhìn anh cười lạnh.

Cảnh sát nhíu mày: “Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?”

Trên đường đi mấy người nói mình là khách nhà họ Tô, có chuyện rất quan trọng muốn thương lượng với họ Tô, nói là chuyện của đứa nhỏ.

Căn cứ vào bản năng nghiệp vụ, bọn họ cảm thấy mấy người này không giống người tốt nên đã đi cùng đến đây, nếu không người không liên quan không được đến gần để xử lý vụ việc.

Diêu Thi Duyệt chỉ về phía Tô Nhất Trần sau lưng Tô Tử Du: “Cảnh sát… bọn họ, bọn họ giết người, bọn họ giết chị tôi! Hu hu hu…”

Diêu Kính Vân: “?”

Nhị trưởng lão họ Diêu: “…”


Đậu mùa, thật ngu xuẩn…

Nói trước mặt cảnh sát không giúp họ có lợi ích gì!

Chẳng lẽ cảnh sát không biết nghĩ sao, sao cô biết chị cô bị giết?

Vừa rồi trên đường sao cô không nói?

Diêu Kính Vân nén giận, kế hoạch không phải như vậy, bây giờ ông ta hận không thể đi lên cho Diêu Thi Duyệt một cái tát.

Mấy năm nay Diêu Thi Duyệt có vẻ càng ngày càng trở nên ngu xuẩn, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì nữa!

Nhị trưởng lão họ Diêu cũng hết cách, ông ta chỉ có thể thuận thế nói: “Hôm nay chúng tôi đến đây chính là để tìm người nhà họ Diêu, các người có dám gọi Diêu Linh Nguyệt ra đây không? Đừng nói cô ta không ở đây, có người tận mắt thấy mấy người kéo thi thể của cô ta về đây!”

Ông ta vừa nói vừa lặng lẽ tác động Diêu Linh Nguyệt, ngón tay làm động tác bóp!


Ông ta bóp cái này có thể chắc chắn Diêu Linh Nguyệt đã chết rồi.

Bản mệnh của nhà họ Diêu là chung trùng, không có ngoại lệ!

Trước tiên để nhà họ Tô rơi vào tai họa rồi nói tiếp, chỉ có thể để bọn họ gặp tai họa rồi bọn họ mới hiểu ai là người có quyền lên tiếng!

Diêu Thi Duyệt thấy dộng tác của nhị trưởng lão thì lập tức nói theo: “Thế nào, mấy người không dám sao? Có phải mấy người đã giấu thi thể của chị tôi đi rồi không?”

Trong lòng cô ta không khỏi mong chờ, chỉ cần họ dính vào chuyện này thì cô ta sẽ có cách để tổng giám đốc Tô cầu xin mình…

Cô ta có thể làm chứ, xác nhận hai trưởng lão nhà họ Diêu mới là kẻ giết người, cô ta có chứng cứ.

Chỉ cần tổng giám đốc Tô chịu nhìn cô ta, chịu đồng ý với cô ta… Vậy thì cô ta nguyện ý vì anh mà phản bội nhà họ Diêu!

Nhà họ Diêu xuống dốc, chung trùng trói buộc người khác… Cô ta đã sớm chịu đủ rồi!

Diêu Thi Duyệt nghĩ rất hay, lúc nhà họ Tô rơi vào khủng hoảng cô ta vì việc nước quên tình nhà cứu nhà họ Tô, lập tức trở thành ân nhân nhà họ.

Đáng tiếc đầu óc lại không có, cũng không nghĩ thử xem bây giờ cô ta xác nhận nhà họ Tô giấu xác, người khiến nhà họ Tô “gặp nạn”, chẳng lẽ không phải do chính cô ta sao?