Khi ấy nhà họ Tô chả hiểu chuyện gì, nhưng sắc mặt Tô Nhất Trần không ổn lắm, anh chẳng những đưa đứa bé về mà còn gửi đi xét nghiệm quan hệ cha con, kết quả khiến mọi người trong nhà họ Tô đều chấn động: Đứa bé đúng là con trai của Tô Nhất Trần.
Về sau, có một khoảng thời gian Tô Nhất Trần luôn tìm kiếm ai đấy, nhưng không tìm thấy người đã gửi đứa trẻ, hoàn toàn không có manh mối, anh chỉ cất chiếc đồng hồ màu tím vừa mua đi, tiếp tục đeo chiếc đồng hồ ban đầu. . truyện tiên hiệp hay
“Sau đó, đồng hồ của anh cả lại bị mất, Tô Tử Du tiếp tục xuất hiện ở nhà họ Tô như cách mà Tô Tử Chiến được gửi tới, nhưng lần này đồng hồ không quay trở lại.”
Tô Tử Lâm vốn ít nói, anh chỉ tóm tắt chuyện năm xưa trong vài câu, không quá chi tiết.
Tô Tử Du: “Ơ…”
Vậy có nghĩa là cậu không chui ra từ ống nghiệm??
Cậu cũng được mẹ sinh ra…
Tô Tử Lâm nhìn Tô Nhất Trần: “Anh ơi, anh không lấy lại chiếc đồng hồ đó sao?”
Đó là chiếc đồng hồ mà chính tay em gái chúng ta đã chọn.
Tô Nhất Trần bình tĩnh nói: “Anh sẽ lấy lại.”
Tô Tử Du bày ra bộ dạng ‘một lời khó nói hết’, mãi đến khi về tới trang viên nhà họ Tô, cậu mới do dự nói: “Ba, ba và người phụ nữ kia sẽ không có câu chuyện tổng tài cưới cô vợ đẹp thế thân rồi cưng chiều vợ như bảo bối đấy chứ?”
Tô Nhất Trần liếc Tô Tử Du một cái, lạnh lùng nói: “Không có.”
Túc Bảo quay đầu lại tò mò hỏi: “Tổng tài cưới cô vợ đẹp thế thân rồi cưng chiều vợ như bảo bối là gì thế ạ?”
Tô Tử Du nói: “Chính là những chuyện tình lãng mạn ấy mà. Nữ chính và nam chính có tình một đêm, sau đó nam chính đưa cho nữ chính một chiếc đồng hồ và yêu cầu cô ấy hãy tìm mình! Nữ chính không chịu, khi rời khỏi khách sạn, nữ chính bị cô bạn thân trông thấy, cô gái này đã cướp chiếc đồng hồ từ nữ chính.”
“Nữ chính thanh cao nên không cần tín vật của nam chính!”
“Sau khi xong việc, vệ sĩ của nam chính đến. Khi nhìn thấy cô bạn thân cầm đồng hồ của nam chính, anh ta đã nhầm cô bạn thân này với nữ chính và nói ‘Xin chào, thưa phu nhân’!”
Túc Bảo: “…?”
Tô Nhất Trần: “…”
Tiểu Ngũ nghe rất có hứng thú: “Sau đó! Sau đó thì sao nào!”
Tô Tử Du tiếp tục nói: “Thì ra nam chính có việc nên vội vàng rời khỏi khách sạn, đồng thời bảo vệ sĩ quay lại đón một người phụ nữ, còn nói người phụ nữ đang cầm đồng hồ của nam chính chính là vợ tương lai của tổng tài.”
“Cô bạn thân mừng muốn chết, cầm đồng hồ theo vệ sĩ lên xe, lòng âm thầm thề sẽ giết nữ chính để giữ kín bí mật và đảm bảo vị trí phu nhân tổng tài!”
“Chính là chiêu trò cũ ấy đấy! Ban đầu nam chính nhận sai người! Tóm lại nữ phụ đã thay thế nữ chính!”
Tô Tử Du càng nói càng tức giận, nếu thật sự là như vậy thì cậu và anh trai cậu chính là con cờ trong chiêu trò của nữ phụ.
Cuốn sách này nên có tên là ‘Hai lần mang thai và hai bảo bối của kiều thê nhà tổng tài’.
Túc Bảo nói: “Woa!” Tuy rằng không hiểu lắm, nhưng bé cảm thấy rất lợi hại.