Tiểu Túc Bảo Đáng Gờm

Chương 1234: C1234: Chương 1234




Sau khi về đến nhà, vất vả lắm gã mới bình tĩnh trở lại, ngẫm lại cũng còn may, mặc dù không còn phòng làm việc nữa, nhưng mấy năm nay gã cũng mua nhà mua xe rồi mà!

Khuôn viên căn nhà của gã được bao quanh bởi những khu trang viên, là một biệt thự lớn xa hoa.

Xe của gã cũng là một chiếc xe sang trọng mua lại từ một phú nhị đại, mặc dù chỉ tốn một triệu, nhưng đây chính là một chiếc xe sang trọng trị giá hàng chục triệu.

Nghĩ lại thì gã cũng là người có tiền, cho dù co không làm việc mấy năm thì cũng không lo ăn uống.

Nghĩ như vậy, tâm trạng Ngô Lương lại tốt hơn!

Ban đêm đến rất nhanh, thất nghiệp nên Ngô Lương lại nhàn nhã, gã ngâm nga một bài hát và ngâm mình thoải mái trong bồn tắm, hơi híp mắt lại và vô cùng hưởng thụ.

Đột nhiên, có tiếng lạch cạch vang lên bên tai.

Ngô Lương lập tức mở mắt ra nhìn xung quanh một vòng.

Phòng ngủ chính của gã rất rộng, phòng tắm cũng rất rộng rãi, cửa phòng tắm lúc này cũng không đóng, gã có thể nhìn thấy phòng ngủ ở bên ngoài và không phát hiện gì khác thường.


Ngô Lương cho rằng mình đã nghe nhầm, đang định tiếp tục ngâm nga tắm.

Đột nhiên, cửa phòng tắm bỗng nhiên xuất hiện một cái khinh khí cầu.

Giống như có thứ gì đang ngậm khinh khí cầu bay thẳng về phía gã…

Tim Ngô Lương đập thình thịch, anh ta nhìn chăm chú vào quả bóng hydro.

Lẽ nào có cơn gió thổi nó tới đây?

Ngô Lương nhanh chóng nắm lấy chiếc khăn ướt bên cạnh, đập mạnh vào quả bóng khiến nó bị đẩy sang một bên và bất động.

Ngô Lương thở phào nhẹ nhõm, anh ta không có tâm trạng tắm nữa mà vội đứng dậy, mặc áo choàng tắm rồi đi ra ngoài chửi rủa.

Anh ta rót một ly rượu để an ủi bản thân.

Sau khi uống nửa ly, Ngô Lương chợt nhận ra có điều gì đó không ổn, nhà anh ta nào có bóng hydro??


Nghĩ đến đây, da đầu Ngô Lương tê dại, anh ta quay phắt đầu nhìn về phía phòng tắm.

Chỉ thấy quả bóng hydro lại bay lên.

Lần này càng kỳ lạ hơn, bóng không chỉ bay ra ngoài mà còn quay tròn.

Lơ lửng, lơ lửng… lướt qua cửa phòng thay đồ, đi vòng qua ghế sofa rồi bay thẳng về phía anh ta.

Nửa đêm, một quả bóng bay bất ngờ bay vào căn phòng trống.

Đã thế còn liên tục nhắm về phía anh ta!

Ai mà không sợ cho được?

Ngô Lương sợ đến mức liên tục lùi lại, sau đó anh ta đập mạnh vào cửa sổ thủy tinh từ trần đến sàn.

Để có tầm nhìn rộng rãi, một bên biệt thự của Ngô Lương được bao phủ hoàn toàn bằng kính thủy tinh từ trần đến sàn, lúc này anh ta bị ép vào cửa kính, nhìn chằm chằm vào quả bóng bay và hét lên điên cuồng: “Đừng đến đây!”

Quả bóng hydro này có hình dạng một con mèo màu xám.

Ngô Lương nhìn đôi mắt của con mèo trên quả bóng hydro, càng nhìn càng thấy quen, trước đây anh ta từng giúp nhân viên studio hút máu một con mèo, và đó là một con mèo xám.

Vì hút máu quá nhiều nên mèo xám đã chết ngay sau đó.