Tiểu Tử Tu Tiên

Chương 43: Kiến cắn voi




Quần chúng nín thở. Cửu thúc bán bánh bò trong làng nhìn thân hình đồ sộ của Bố Lợi khẽ thở dài, trong lòng thầm cầu phúc cho Tiểu Dã, dù cho nó hay ăn trộm bánh bò thì cũng không đáng chết thảm như vậy. Lão ấu trong làng tràn đầy lo lắng trong những đôi mắt nhăn nheo mờ đục, trẻ nhỏ bị người lớn bịt mắt lại không muốn cho con cháu nhìn thấy thảm cảnh của chàng khờ Tiểu Dã.

Bố Lợi tiền lên hất hàm nói với Tiểu Dã:

- Tên nhân loại kia, nếu ngươi chịu được ba đấm... à không, chỉ cần chịu được một đấm của ta thì xem như ngươi qua, cũng đủ tư cách làm đàn ông và đồng đội của ta. Thế nào hả?

Tiểu Dã đứng đó, thần trí nữa tỉnh nữa mê, lúc nãy hắn nói câu kia cũng là xàm xí quách. Bố Lợi thấy hắn không nói gì "thiện tâm" nhắc nhở:

- Đã chuẩn bị kỹ chưa? nếu sẵn sàng rồi thì ta ra tay đó, có chết cũng đừng trách đại gia ta lỡ tay nhé!

Tiếng nấm đấm rít gió, kình lực hung hãn khiến Vũ Đại và Tùng Thái nhìn thôi cũng chảy cả gan ra, hai người tự nhận nếu gặp phải mình thì cố lắm mới cản được huống thì là tên yếu đuối kia, có lẽ chết chắc.

Nắm đấm chứa hai phần lực của Bố Lợi mà thôi, tên thú nhân này cũng chỉ muốn hù doạ cho tên nhân loại yếu đuối kia biết điều một chút chứ không muốn giết người làm gì. Nhưng mà hai phần lực của hắn cũng đủ thôi kim phá thạch nhắm cổ họng mà đến.

Nhiều kẻ bịt mắt lại, có người thì trợn tròn mà nhìn. Thảm cảnh của Tiểu Dã đang đến gần, chỉ cần hắn bị quả đấm to như đá tảng kia nện trúng thì hẳn là không chết cũng tàn phế.

Tiểu Dã cảm thấy một làn gió mắt táp vào mặt, hắn thần trí còn mông lung mơ hồ, lại không biết tử vong đang đến gần, thần chết đang trao nụ hôn đòi mạng. Kình lực khủng khiếp của Bố Lợi không mang đấu khí nhưng với thân thể của một thú nhân, lại còn là thú nhân luyện thể đến Tế Bì Cảnh một trong tam cảnh luyện thể sơ cấp của thú nhân gồm: Ngưng Huyết, Tế Bì, Thiết Cốt.

Đứng trước nguy cơ mất mạng, cái bớt nằm sau vành tai của Tiểu Dã bỗng nhiên chớp nháy chuẩn bị sáng lên bất thưởng thì một âm thanh la to vang vọng:

- Dừng lại.

Một tiếng quát to chặn đứng ác mộng, phá tan bầu không khí thê lương và căng thẳng. Một bóng hình nhỏ nhắn xuất hiện. Chúng nhân bất ngờ nhìn lại thì thấy một cảnh khó tin, lại ngẫm lại tiếng la khi nãy rõ ràng là giọng của một đứa nhỏ chưa trưởng thành.

Cái này là cái gì? Một đứa nhỏ, một bàn ngón tay, chặn đứng cú đấm thạch phá kim xuyên của Bố Lợi một cách nhẹ nhõm. Thân hình nhỏ bé kia hai chân lún vào đất chống đỡ thân hình đồ sộ của Bố Lợi như một con nhái đang đối khác một con mèo to. Hình ảnh mâng tính trùng kích thị giác vô cùng.

Nguy cơ tạm lui dần, ánh sáng nhấp nháy từ cái bớt kỳ lạ sau tai tiểu Dã yếu đi và mất tăm nhưng lại không có một ai chú ý.

Còn bóng dáng nhỏ bé kia chính là Trác Tru Trinh, đôi mắt của hắn đang run rẩy nhìn hoàn cảnh của mình, hắn chả hiểu cách đách gì, đẹc mịa chuyện gì xảy ra? Cái thế giới này thật là không yên lành một chút nào vậy. Trác Ca ta chỉ muốn kiếm một chỗ bình yên sống thanh thản qua một kiếp ở dị giới này, nếu được ngao du đây đó thì tốt, bên cạnh có mỹ nữ càng tốt hơn, hắn cũng chẳng thật sự có mộng tưởng đứng ở đỉnh thế giới rồi phi thăng trở thành một lão tiên hay lão thánh nào đó nhàm chán. Thế mà hắn toàn bị kéo vào tranh đấu tào lao, không hiểu đầu cua tai nheo.

Chuyện là cách đây không lâu...

Màn đêm yên tĩnh sâu lắng. Trăng huyền dịu nhưng đầy quyền uy, đang soi rọi đại địa như trông nom mảnh thiên địa mà nó cai quản. Côn trùng réo rắc, thác nước đổ xuống, sương nước ve vãn mái tóc của chàng thiếu niên Trác Tru Trinh của chúng ta. Tên này đang ngồi nhìn chòng chọc phía trước như người điên. Trước mắt hiện lên bảng quay số trúng thưởng. Lại là vui chơi trúng thưởng.

Thực ra hắn còn một lần may mắn rút thưởng chưa xài (gần cuối chương 39) hắn cũng chả biết tại sao có, hắn quen rồi. Cái hệ thống này vui buồn thất thường, lại có nhân tính. Theo như Trác Tru Trinh hiểu thì Khò Khò là vạn năng như Doremon có điều là nó cũng thuộc thành phần trốn viện mà ra cho nên thần kinh cũng có phần tưng tửng. Màn hình quay chậm dần, Tru Trinh nhà ta nín thở, nhìn từng con số trôi qua, lúc này bên tai của Trác Tru Trinh đang véo von âm thanh của hệ thống:

"Số à số à số gì đây

Con số số số số gì đây

Số số gì đây

Con số số số số gì đây

Lố lố lố tô Lố lố lố quá chị em ơi

Lố lố lố lô tồ Chị em mình đi khắp nơi nơi

Qua bao biển sâu núi xanh ngời

Mang những lời ca tới chân trời

Múa hát mua vui cho đời

Chị em mình cứ thế vui thôi

Dẫu đôi lần cảm thấy đơn côi

Có ánh đèn sân khấu đây rồi

Ca hát tới cuối cuộc đời

Đam mê có gì sai ( con số 2 là con số 2)

Nơi đâu cũng là nhà ( con số 3 là con số 3)

Nước mắt giấu sau những nụ cười là con số 10

Mỗi con số đều rất thân thương

Cùng ta phơi nắng phơi sương

Mỗi con số đều rất thân thương

Mỗi chúng ta đều rất phi thường

Số à số à số gì đây

Con số số số số gì đây

Số số gì đây

Con số số số số gì đây

Lố lố lố tô Lố lố lố quá chị em ơi

Lố lố lố lô tồ

...

Ồ ô ố ố ôôôôôôôôô.... là con số mấy, là con số mấy chống cháy đỡ vả thời Cô Vít lá là la la..."

Vòng quay bắt đầu chậm dần cuối cùng âm thanh hệ thống chốt một câu:

"Bầu trời nhiều sao sáng đêm nay, nhiều như những gì mình đã có. Một lần đã chọn vẹn ái ân, với anh em mãi là người tình trăm năm... Là con số 105 chúc mừng Quân nhận được quà từ hệ thống."

Khò Khò thông báo:

- Beep! có mở quà luôn không?

Cái thể loại vui chơi có thưởng này không như lô tô hút máu "làm từ thiện" của xã hội đen là mua 1 số cố định, khả năng trúng cực thấp, hệ thống ưu ái, ra số nào là cho Trác Tru Trinh số đó nghĩa là 100% trúng thưởng, vậy nên hắn nghĩ: "Ngu sao mà không chơi".

Trác Tru Trinh bắt đầu mở quà:

- Uhm! mở đi.

Khò Khò đáp:

- Beep! Bắt đầu mở quà.

- Beep! Chúc mừng Quân nhận được một Nhiệm Vụ Thư.

- Beep! mở công năng nhiệm vụ.

- Beep! Có sử dụng Nhiệm Vụ Thư?

Trác Tru Trinh cơ mặt co giật, Nhiệm Vụ Thư là cái khỉ gì? Đồ lừa đảo, vui chơi 100% trúng thưởng là ta nghi nghi rồi, hóa ra cho đồ Nhôm Nhựa bỏ đi. Dù vậy hắn vẫn chọn mở ra, không lẽ để cho chật rương:

- Uhm mở đi:

Khò Khò đáp:

- Beep! Bắt đầu mở Nhiệm Vụ Thư.

- Beep! Chúc mừng Quân nhận được một Nhiệm Vụ Sư Đồ, mở tính năng truyền tống sư đồ. Tường trình nhiệm vụ: "Đồ đệ Tiêu Trường Phong đang trong cơn nguy cấp, Quân cần ra tay cứu đồ, hoàn thành nhiệm vụ nhận được phần thưởng gồm: Exp sư đồ, danh hiệu ưu tú, mở tính năng shop sư đồ, thước kẻ và phấn viên."

Tiêu Trường Phong là thằng nào?Trác Tru Trinh mở xem thông tin trên hệ thống thì thấy:

Tên: Trác Tru Trinh

Tu vi: Khai Quang Điểm Tinh

Exp: 0% (Tồn dư: 93.884 EXP) ∆

Sinh mệnh: 105

Nội tức: 150

Sức mạnh: 75

Trí Tuệ: 174

Nhanh Nhẹn: 75

Linh căn: Hỗn Tinh

Không gian lưu trữ: Không

Kho hệ thống: Bao Bố, Roi Tình Yêu, Điếu Cày Thần, Thẻ Thiên Biến - Chú Hề Điêu Ngoa, 2 tỷ 60 triệu 200 nghìn vnđ.

Tâm Pháp: Đế Tinh Đại Pháp - Tầng 01, Hoá Linh Đại Pháp - Chưa hoàn thiện.

Hệ Thống Kỹ Năng: Việt Võ Đạo.

Kỹ năng phụ: Lão Sư cấp 1 [32% Exp]

Đệ Tử: Tiêu Trường Phong (Tiểu Dã) <-- Á à ra là thằng này, dám chơi tên giả với thầy.

Khôi Lỗi: Thiết Ba

Linh Nô: Mân Côi

Danh Hiệu: Nhất Đại Tôn Sư

Hắn chưa kịp phản ứng thì nghe thông báo:

- Beep! Hệ thống đang truyền tống đến bên cạnh đồ đệ.

<<<Đăng lần đầu lại truyenyy>>>

Trác Tru Trinh hoảng hốt la lên "Dừng Lại" thì thấy khung cảnh xung quanh thay đổi, trước mặt kình phong đập tới, theo quán tính đưa tay gồng chuột lên đỡ đòn thì thấy mình vô lý ngăn cản được quả núi thịt trước mặt. Hai chữ "Dừng lại" này là hắn la to với Khò Khò, ai dè do truyền tống nhanh quá nên chúng nhân ở Làng Sen nghe thấy lại lầm tưởng tiểu anh hùng quát to như trong kịch bản truyện tiên hiệp lá me trước khi cứu người.

Nói ra thì cũng không vô lý cho mấy, thằng này tu công pháp là loại siêu cấp, tu vi lại lên đến Khai Quang Điểm Tinh tức ngang cơ Ngưng Dịch Kỳ, mà Bố Lợi thú nhân chỉ có tu vi Luyện khí kỳ cấp 6 đánh hắn thì khác gì gấu bông to đè lên người. Tu vi Luyện Khí Kỳ cấp 9 như bọn Thiết Ba, Vương Thành, Tô Kinh, Lôi Phong còn làm bá chủ một phương trong cái Cù La Thành thì phải biết Ngưng Dịch Kỳ là một tồn tại kinh khủng cỡ nào trong chốn phàm nhân, phải nói Ngưng Dịch Kỳ đã bước đầu thoát li phạm trù phàm nhân rồi, một cái phẩy tay cũng phá một quả núi nhỏ. Cho nên mới xuất hiện cái cảnh một thằng nhóc đưa tay ngăn cản quả đấm to như vại của Bố Lợi mà không xi nhê gì.

Lúc này Trác Tru Trinh còn chưa hiểu chuyện gì, chỉ thấy con bò mộng hình người phía trước đang trợ to mắt nhìn mình. Cảm nhận tên tên cục súc này dễ ăn hiếp, hắn trợn mắt nhìn lại mắng:

- Nhìn gì? mắc gì đánh ta?

Nói xong hắn dùng hai tay nắm ngón tay trỏ to đùng của Bố Lợi xoay người đập xuống đất.

- Ầm

Một tiếng động lớn rung chuyển cả làng Sen, chúng nhân sợ hãi nhìn trong bụi mờ một thân ảnh nhỏ bé mà hùng vĩ, bên cạnh là tên bị thịt Bố Lợi nằm thê thảm như chó chết. Khắc Nạp Ba - Thủ lĩnh thú nhân quân đoàn nhìn cảnh này mà trợn mắt không dám tin vào nhận thức của mình. Hắn biết, chính hắn muốn khống chế Bố Lợi cũng là làm được, nhưng không dễ dàng và trâu chó như vậy.

Xin lỗi các đạo hữu, ta vợ mới sanh đứa thứ hai mà hoàn cảnh khó khăn, tứ cố vô thân, quần quật sáng tối đến khi con đã gần 5 tháng, nay mới có cơ hội tu tiếp bộ này. Thương ta ủng hộ mùa dịch. cầu KP