Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 94




Chương 94

Tiêu Kỳ Nhiên đưa tay đẩy đ ĩa trái cây có dâu tây tươi tới trước mặt cô, ngón tay thon dài gõ gõ mép đ ĩa: “Cậu ta muốn gặp ai, liên quan gì đến tôi?”

“Tôi mang cô đến, thì cô cứ ngoan ngoãn ngồi ở đây. Không cần sợ bất cứ ai.”

Giọng điệu của hắn tản mạn lười biếng, ánh mắt như không có việc gì đảo mắt nhìn về phía Đoàn Dật Bác một cái.

Lúc này Tần Di Di mới ngửa mặt lộ ra một nụ cười vô hại, cầm một quả dâu tây, bỏ vào trong miệng.

Nước từ những quả dâu tây vừa cắn trượt xuống miệng, thơm và ngọt.

Trong khi ăn, Tần Di Di nhịn không được lén nhìn Tiêu Kỳ Nhiên.

Đường cong gương mặt lạnh lùng cứng rắn của hắn hoàn mỹ, khí chất cao quý giữa hai hàng lông mày cũng rất quyến rũ, chỉ cần nhìn thôi cũng khiến người ta phải xuýt xoa.

Vừa rồi vẻ mặt ghét bỏ của Đoàn Dật Bác làm cho Tần Di Di có chút không thoải mái, nhưng lại nhớ tới câu trả lời của Tiêu Kỳ Nhiên, tâm tình lại tốt hơn không ít.

Cho dù thanh danh Giang Nguyệt có lớn hơn nữa, năng lực có ưu việt hơn nữa, nhân duyên có tốt đến đâu thì đã thế nào? Người Tiêu Kỳ Nhiên thích hiện tại không phải là Tần Di Di cô sao?

Chỉ cần có Tiêu Kỳ Nhiên, những người khác tính là cái gì?

Đoàn Dật Bác đi tới một góc không có người, mở điện thoại tìm đoạn chat với Giang Nguyệt, gọi video qua.

Bên này, Giang Nguyệt vừa mới quay phim xong. Đang do dự có nên gọi điện cho Tiêu Kỳ Nhiên để hỏi thăm tình hình hay không thì cuộc gọi video của Đoàn Dật Bác hiện lên.

“Giang Nguyệt, cô đang ở đâu?”

Khuôn mặt ph óng đãng không kiềm chế của Đoàn Dật Bác đột nhiên xuất hiện trên màn hình. Trên đầu đội một chiếc mũ sinh nhật màu sắc không đúng kích cỡ, trông rất buồn cười.

Giang Nguyệt vừa mới kết thúc công việc ở đây, sự mệt mỏi trong mắt rất nhanh thu liễm, trước ống kính lộ ra nụ cười lễ phép:

“Xin lỗi Đoàn Thiếu, hôm nay tôi có cảnh quay phải quay, hiện tại tôi chạy tới thì vẫn kịp chứ?”

“Mau lên, mọi người đều đã tới rồi. Tôi chờ cô. Khi đến phải tự phạt ba ly đó.”

Đoàn Dật Bác cũng không coi trọng, tùy ý nói: “Không biết hôm nay xảy ra chuyện gì, Tiêu Kỳ Nhiên dẫn một cô gái không quen biết tới đây. Ngồi một chỗ không nói tiếng nào. Thật nhàm chán!”

Nghe được câu này, bàn tay Giang Nguyệt vô thức cuộn lại một chút.

“Tiêu Kỳ Nhiên đã tới rồi sao?”

Đoàn Dật Bác không nghĩ nhiều, trực tiếp chuyển góc quay sang chế độ camera sau, nhắm vào Tiêu Kỳ Nhiên và Tần Di Di đang ngồi cách đó không xa.

Hai người ngồi cách nhau rất gần, vừa vặn nhìn thấy Tần Di Di đang ăn dâu tây cười với Tiêu Kỳ Nhiên.

“Đúng vậy, tới được một lát rồi. Hai người luôn ghé vào nhau nhỏ giọng nói thầm, cũng không biết có cái gì để nói.”

Đoàn Dật Bác thần kinh thẳng, nói chuyện cũng không hề suy nghĩ: “Không biết, còn tưởng rằng hai người này đang yêu nhau.”

Vừa nói ra, anh ta liền ý thức được điều gì đó, vỗ trán: “Không đúng nha, Giang Nguyệt, Kỳ Nhiên không phải đang hẹn hò với cô sao? Hắn sao lại dẫn nữ nhân khác tới đây?”

Hiện tại, coi như là Đoàn Dật Bác chậm chạp hơn nữa, cũng ý thức được có vấn đề, ngượng ngùng nói: “Cái đó… Cậu ta không phải là đang ngoại tình, đúng không?”