Chương 847
Giang Nguyệt ý thức được cô nói không đúng, cô lập tức hốt hoảng giải thích:
“Ý của tôi là! Tôi không phải là một món đồ vật, cũng không phải nói là tôi không phải là đồ vật, tôi cũng không có khả năng tự mình mắng mình…”
Cô nói năng lộn xộn, ý cười trên mặt của Tiêu Kỳ Nhiên ngày càng rõ ràng, ánh mắt anh nhìn cô dần dần trở nên thâm thuý, anh thuận theo cô nói:
“Ừ, em nói đều đúng.”
Giọng điệu cưng chiều của anh khiến cho hai má của Giang Nguyệt nóng bừng, cô lập tức mất đi sự bình tĩnh vốn có khi đến đây, tay chân của cô trở nên luống cuống, đầu óc cô cũng bắt đầu trở nên choáng váng.
“Giang Nguyệt, sở dĩ tôi nói như vậy, bởi vì đơn giản là tôi rất thưởng thức diễn xuất của em, tôi cũng không hy vọng tác phẩm hao phí nhiều tâm huyết như vậy lại là uổng phí, không có cách nào có thể phát hành, như vậy sẽ rất đáng tiếc.”
“Nhưng mà…” Giang Nguyệt muốn nói lại thôi, nhưng cô gần như không có lý do để có thể tiếp tục từ chối anh được nữa.
Cho dù cô có thanh cao cao ngạo, không muốn tiếp nhận sự trợ giúp của Tiêu Kỳ Nhiên. Nhưng cô cũng phải suy nghĩ cho toàn bộ đoàn làm phim, cô còn phải suy nghĩ tới tâm trạng của đạo diễn, còn có những khác tham gia nữa.
Bộ phim này cũng không phải là do một mình cô hoàn thành nó, đây là thành quả của tất cả mọi người, thật vất vả mới có thể có được một cơ hội như vậy, cô không có tư cách thay mọi người từ chối.
Thật lâu sau, Giang Nguyệt mới ngồi thẳng người, cực kỳ thành kính nhìn Tiêu Kỳ Nhiên, lúc này trong ánh mắt cô không còn sự xa cách nữa:
“Cám ơn anh, có thể cho bộ phim này một cơ hội, có thể cho đoàn làm phim của chúng tôi một cơ hội.”
“Không có gì.” Tiêu Kỳ Nhiên gật đầu.
Lúc này, bầu không khí giữa hai người hoà hoãn đi rất nhiều.
“Đi thôi, theo tôi trở về văn phòng để ký tên.” Giọng nói của Tiêu Kỳ Nhiên thản nhiên nói: “Hợp đồng tái xuất ở nước ngoài đã được soạn thảo xong, diễn viên chính phải ký một hợp đồng mới.”
Giang Nguyệt gật đầu, cô đứng dậy đi theo Tiêu Kỳ Nhiên ra khỏi phòng chờ, hai người song song đi tới cửa văn phòng, lúc dừng lại, Tiêu Kỳ Nhiên mời Giang Nguyệt đi trước.
Chờ đến khi cửa phòng làm việc đóng lại, tiếng bàn tán mới ùn ùn kéo đến…
“Quả nhiên, vẫn là chị Giang Nguyệt cùng Tiêu tổng đứng chung một chỗ mới xứng đôi.”
“Tôi cảm giác Tiêu tổng không giống với trước kia, đây là muốn tái hợp với chị Giang Nguyệt sao?”
“Tôi thấy là không nhất định đâu, lúc trước không phải nói Ngu Vãn là mối tình đầu, còn là bạch nguyệt quang của Tiêu tổng sao? Nói không chừng lần này chỉ là nói về việc hợp tác thôi.”
“…”
Trong văn phòng.
Giang Nguyệt ngồi xem xong tất cả những thứ trong hợp đồng, cô dứt khoát ký tên, rồi cắm bút vào ống bút, cô đưa hợp đồng qua: “Tôi ký xong rồi.”