Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 83




Chương 83

“Nếu làm chung với một nghệ sĩ như em, ít nhất chị có thể yên tâm hơn.” Chị Trần cười nói.

Giang Nguyệt ngẩn ra, chóp mũi không hiểu sao chua xót, có chút xúc động muốn khóc.

Cô cắn môi, nhẹ nhàng hít mũi, cố gắng không để lộ cảm xúc của mình: “Cảm ơn chị, chị Trần.”

“Không cần vội cảm ơn chị đâu.” Chị Trần cười cười, ngữ khí dần dần trở nên nghiêm túc:

“Vừa rồi chị có giúp em nhìn thoáng qua một chút, hợp đồng của chị với Giang San còn nửa năm nữa mới hết hạn. Cho dù em trả hết nợ, thì cũng phải chờ hợp đồng của chị kết thúc mới đi được.”

Giang Nguyệt trong lòng biết rõ, nhẹ giọng nói: “Em biết, chuyện này em sẽ nghĩ biện pháp.”

“Hơn nữa, Giang San định gia hạn hợp đồng với chị, đã có email gửi đến cho chị rồi.”

Giang Nguyệt sửng sốt, cũng ý thức được chuyện này khó giải quyết.

Chị Trần nói như thế nào cũng là nhân viên kỳ cựu của Giang San, được xưng là người đại diện vàng. Một nhân tài ưu tú như vậy, công ty không thể dễ dàng thả đi.

Nếu cô muốn mang chị Trần đi, nhất định phải được Tiêu Kỳ Nhiên đáp ứng.

Đầu bên kia điện thoại có tiếng lật giấy, có thể nghe thấy chị Trần đang hơi bận, Giang Nguyệt biết điều không quấy rầy nữa, rất nhanh kết thúc điện thoại.

Hôm nay sau khi quay phim xong, Giang Nguyệt như thường lệ ngồi ở một bên nghỉ ngơi, theo thói quen mở điện thoại ra xem tin nhắn chưa đọc, thấy được tin nhắn Giang Dự gửi tới.

Giang Dự nói hiện tại hắn đang ở nơi cô quay phim, muốn gặp cô một lần.

Đôi mắt Giang Nguyệt trầm xuống, cất điện thoại đứng dậy nói một tiếng với bé trợ lý, sau đó liền ra khỏi phim trường, đứng ở một con hẻm nhỏ vắng vẻ.

Giang Nguyệt biết, Giang Dự luôn có thể nhanh chóng tìm được cô.

Giống như một miếng kẹo cao su, dính chặt trên người cô, làm thế nào cũng không vứt bỏ được.

Không để cô chờ lâu, Giang Dự rất nhanh liền thò đầu ra. Trước tiên xác định không còn ai khác, sau đó mới vênh váo đi vào.

Vẻ mặt hắn ta vô lại, hai tay đút túi, giọng điệu không hề tốt đẹp gì vang lên:

“Tôi gửi tin nhắn cho chị đã nửa tiếng rồi, sao giờ chị mới ra?”

“Chị đang quay phim, không nhìn thấy!” Giang Nguyệt sắc mặt ủ rũ, thanh âm lạnh lùng: “Có lời gì thì nói nhanh đi, chị rất bận.”

Giang Dự cũng đã quen với khuôn mặt lạnh lùng của Giang Nguyệt, không thèm để ý mà đến gần cô, ánh mắt đánh giá Giang Nguyệt từ trên xuống dưới một lượt.

Cảnh hôm nay là đóng vai một vũ công, Giang Nguyệt đang mặc một chiếc váy dài, có ống tay bồng bềnh. Toát ra hương vị mỹ nhân quyến rũ trong phim cổ trang, lớp trang điểm trên mặt cũng cực kỳ yêu nghiệt.