Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 755




Chương 755

Ngu Vãn không nghĩ tới hắn lạnh lùng như vậy, thanh âm run rẩy một chút: “Vì cái gì, bởi vì em đã ly hôn, cho nên anh ghét bỏ em?”

“Không liên quan gì đến chuyện này.”

“Vậy tại sao anh không nguyện ý hòa hảo với em, là còn chưa tha thứ cho em sao?”

Cô ta hít hít mũi, nước mắt chảy ròng ròng: “Em thừa nhận lúc ấy em ra đi có chút quyết đoán. Nhưng em làm vậy cũng là vì tốt cho anh, cha anh nói nghiêm túc như vậy, em cũng lo lắng bởi vì Đàm Di Tông mà trở thành điểm yếu của anh.”

“Chuyện cũ không có gì để nhắc tới.” Tiêu Kỳ Nhiên lẳng lặng nhìn cô: “Không muốn tái hợp, cũng không cần nhiều nguyên nhân như vậy, chỉ là tôi không có tình cảm mà thôi.”

“Anh đang nói dối!”

Ngu Vãn cắn môi, hốc mắt dần dần đỏ lên: “Rõ ràng anh vẫn còn yêu em, chẳng lẽ không phải sao?” Cô tiến lại gần Tiêu Kỳ Nhiên một bước, nhưng đối phương lại bình tĩnh lui về phía sau một bước.

“Được, em tin anh không yêu em.” Ngu Vãn hít sâu một hơi, gật gật đầu:

“Anh không yêu em, nhưng sau khi em rời đi anh lại sáng lập Giang San, còn ký hợp đồng với Giang Nguyệt, nâng cô ấy lên thành một nghệ sĩ có vị trí giống em. Sau đó anh lại tìm đến Tần Di Di, gần đính hôn rồi lại lựa chọn hủy hôn?”

Tiêu Kỳ Nhiên giật mình, bỗng nhiên hiểu được một chuyện.

Khó trách Giang Nguyệt lại cảm thấy nữ chính trong câu chuyện kia của hắn sẽ là Ngu Vãn, còn nói rằng cô là người thay thế.

Hắn rốt cục phản ứng lại, đồng thời lại cảm thấy vô cùng nực cười.

“A Nhiên, nếu như anh thật sự không yêu em, vì sao trước kia không lựa chọn ở cùng hai người bọn họ?” Ngu Vãn nghẹn ngào:

“Làm tổn thương em đã đủ rồi, đừng liên lụy đến những người không liên quan khác.”

“Lúc chúng ta yêu nhau, chúng ta cùng nhau đi du lịch khắp thế giới, thưởng ngoạn vô số phong cảnh, trải qua rất nhiều niềm vui. Những hồi ức kia, em không tin anh sẽ nỡ quên.”

Khi cô nói chuyện, âm thanh dần dần hạ thấp hơn, nhẹ nhàng nói: “Chúng ta đã trải qua cùng nhau rất nhiều chuyện như vậy, tại sao cứ vì một sự hiểu lầm mà đẩy nhau ra xa?”

Tiêu Kỳ Nhiên nhếch môi: “Cô nói không sai!”

Không nên để những hiểu lầm đẩy nhau ra xa hơn.

“Anh cũng cảm thấy chúng ta không nên bỏ lỡ, có phải không?” Ngu Vãn cười trong nước mắt, cố gắng tiếp cận Tiêu Kỳ Nhiên.

Ngón tay thon dài của Tiêu Kỳ Nhiên kẹp điếu thuốc, ánh mắt nhìn cô bình tĩnh: “Nếu đã là hiểu lầm, vậy tôi sẽ nói rõ ràng với cô từng chuyện một.”

“Đầu tiên, đối với chuyện năm đó cô bị Đàm Di Tông an bài ở bên cạnh tôi, đúng là tôi đã phát hiện quá muộn, đến thiếu chút nữa muốn cùng cô kết hôn. Vì vậy dẫn đến cha tôi đều coi như là thật, mới có thể tự đến gặp buộc cô phải rời đi. Cũng may lựa chọn của cô, làm cho tôi thở phào nhẹ nhõm.”

“Thứ hai, giá trị tồn tại của Tần Di Di, cùng năm đó với cô không có khác nhau. Chỉ là cô ta ngốc hơn một chút, trong lựa chọn cũng không thông minh như cô, ngược lại trở thành công cụ để tôi lật đổ Đàm Di Tông, điểm này tôi rất muốn cảm ơn cô ta.”

Tiêu Kỳ Nhiên ném điếu thuốc lá vào trong thùng rác, rũ mắt xuống: “Cuối cùng, về phần Giang Nguyệt…”

Khi nhắc đến cô, ánh mắt hắn hơi ngứa ran.