Chương 739
“Không có ai, những nghệ sĩ có lưu lượng tương đối tốt hiện tại đều có hợp đồng với công ty quản lý khác nên không dễ đào người. Hoặc chỉ có thể đào tạo những người mới nhưng rủi ro tương đối cao.”
Người phụ trách khẩn trương nuốt nước miếng: “Tuy rằng Ngu tiểu thư cũng đã ngừng diễn xuất nhiều năm nhưng tôi đã kiểm tra, và phát hiện lượng người hâm mộ của cô ấy vần còn, như vậy chắc hẳn sẽ hiệu quả hơn so với việc đào tạo người mới.”
‘Tôi không nghĩ đến chuyện sẽ bồi dưỡng người mới nữa.” Tiêu Kỳ Nhiên nhắm mắt lại, thản nhiên nói: “Ký với Ngu Vãn đi, thời hạn hợp đồng là một năm.”
“Một… Một năm?” Người phụ trách nghe xong nửa câu đầu đang muốn vui mừng thì nghe thấy nửa câu sau, nhất thời khiếp sợ: “Một năm cũng quá ngắn…”
Có thể làm gì trong một năm?
Cùng lắm thì đào tạo nghệ sĩ vừa mới nổi tiếng thì hợp đồng đã hết hạn.
“Chậm nhất một năm sẽ có người mới thay thế cô ấy.” Tiêu Kỳ Nhiên mở mắt nhìn anh ta: “Không phải cậu nói vị trí này đang thiếu người sao? Tạm thời ký một thời gian thôi.”
“Nhưng nếu như chỉ ký một năm, phí chấm dứt hợp đồng mà chúng ta phải trả cho Ngu tiểu thư cũng sẽ rất
cao.
Người phụ trách vẫn đang cố gắng khuyên nhủ: “ít nhất phải ba năm, ba năm mới có thể hoàn vốn đầu tư, cũng là lựa chọn tốt nhất.”
Tiêu Kỳ Nhiên lạnh lùng nhìn anh ta một cái, ánh mắt kia giống như đang nói, cậu là ông chủ hay tôi là ỏng chủ?
“Ba năm quá dài, một năm là đủ rồi.” Tiêu Kỳ Nhiên cúi đầu nhìn đồng hồ đeo tay, ánh mắt trầm ngâm như có điều suy nghĩ: “Những chuyện liên quan đến việc ký hợp đồng và bồi dưỡng sau này không cần hỏi tôi, cậu toàn quyền phụ trách.”
Chiếc đồng hồ này là do Giang Nguyệt tìm người đặt làm riêng, ớ trên đó có khắc họ của hai người.
Anh cười thầm.
Thật là một trò ngây thơ của cô gái nhỏ.
Trước khi đi, người phụ trách báo cáo với Tiêu Kỳ Nhiên rằng bộ phim “Tú Nương” mà Giang Nguyệt quay trong thời hạn hợp đồng bị ảnh hưởng tiêu cực vì cô tự ý công bố bệnh tình, từ đó ảnh hưởng đến doanh thu phòng vé.
“Lúc trước Giang San đầu tư một phần kinh phí cho bộ phim này, coi như là một nửa nhà sản xuất, nhưng bởi vì nguyên nhân cá nhân của Giang Nguyệt mà ảnh hưởng đến doanh thu phim, chúng ta có thể cân nhắc thu lại một phần tổn thất từ cô ấy…”
“Lúc trước khi cô ấy kiếm tiền cho Giang San, chưa từng thấy cậu so đo như vậy.” Tiêu Kỳ Nhiên ngước mắt lên nhìn anh ta: “Hơn nữa, cô ấy đã hủy
hợp đồng với Giang San rồi.’
Ngụ ý là không cần phải đòi nợ Giang Nguyệt.
“Nhưng Tiêu tổng, tỷ suất lợi nhuận trên vốn đầu tư của chúng ta quá thấp, như vậy không có lời.” Người phụ trách vẫn huyên thuyên không ngớt, sắc mặt Tiêu Kỳ Nhiên cuối cùng cũng đen lại.
“Hình như cậu rất có ý kiến với Giang Nguyệt?” Anh ngước mắt lên, giọng điệu thờ ơ: “Lúc trước Giang Nguyệt từng đắc tội với cậu ở công ty sao?”
Một câu nói khiến người phụ trách căng thẳng.