Chương 706
Hắn đối với người phụ nữ yếu đuối kia, thật sự không cách nào sinh ra lòng thù hận.
Mà Tiêu Viễn Phong lại cực kỳ kiêng kỵ hắn, mỗi lần nhắc tới người phụ nữ này, giữa cha con bọn họ chính là cãi vã không ngừng, quan hệ cũng càng ngày càng xa.
Hôm nay cũng vậy.
Nhưng Tiêu Kỳ Nhiên không phải muốn cùng Giang Nguyệt nói những lời này.
Điếu thuốc trên tay đã châm được một lúc, Tiêu Kỳ Nhiên phủi phủi tàn thuốc: “Tôi… có một người bạn, anh ta cùng tôi xuất thân như nhau. Trong một môi trường như vậy, hôn nhân cũng không thể được gọi là hôn nhân, mà chỉ là một công cụ kinh doanh của gia đình.”
“Nhưng anh ta vẫn động tâm với một cô gái có xuất thân bình thường, không rõ ràng với cô ấy ba, bốn năm, còn biến cô ấy trở thành ngôi sao nữ nổi tiếng.”
Tiêu Kỳ Nhiên dừng lại một chút, tựa hồ như liếc nhìn Giang Nguyệt một cái: “Anh ta biết trước mắt không thể làm trái ý gia đình, cũng không muốn để lộ tình cảm của mình với người phụ nữ đó, sẽ khiến cô ấy gặp rắc rối, ảnh hưởng đến sự nghiệp của cô ấy. Vì thế anh ta chưa bao giờ để lộ ra một chút tâm tư nào trước mặt người phụ nữ đó.”
Giang Nguyệt vô cùng nghiêm túc lắng nghe câu chuyện này, nửa chừng con đặt câu hỏi: “Sau đó thì sao?”
“Cô gái kia muốn có một mối quan hệ và hôn nhân ổn định. Nhưng người đàn ông sợ thất bại trong cuộc đấu tranh với gia đình, đến cuối cùng sẽ không thể cho cô ấy những gì cô ấy muốn. Vì vậy anh ta đã cố gắng đuổi cô ấy đi, nhưng sau đó anh ta hối hận.”
“Tại sao lại hối hận?”
“Bởi vì luyến tiếc.”
Hắn nhấp một ngụm thuốc lá, giọng điệu thản nhiên nói: “Nhưng anh ta vẫn làm tan nát trái tim cô ấy, đuổi cô ấy đi. Bây giờ anh ta muốn cứu vãn, cô nghĩ… anh ta nên làm gì bây giờ?”
Khi Giang Nguyệt nghe thấy điều này, trong lòng đã hiểu hơn phân nửa.
Hắn bây giờ nói, là chuyện xưa của hắn và Ngu Vãn, từng là câu chuyện tình yêu khắc cốt ghi tâm kia.
Nhất định là năm đó năng lực của Tiêu Kỳ Nhiên không đủ, bị ép cùng Ngu Vãn tách ra, chứng kiến cảnh cô ấy gả làm vợ cho người khác. Bây giờ nhìn thấy cô ấy về nước, lại muốn nối lại tình xưa.
Sau đó liên hệ với nội dung hắn vừa nói, cơ bản mỗi một điều đều tương ứng với nhau.
“Hiện tại anh ta hẳn đã có tám phần năng lực đàm phán với gia tộc, nhưng hiện tại hình như cô ấy đã không còn thích anh ta nữa, hiện tại anh ta rất sợ hãi, không biết nên làm cái gì mới tốt.”
Tiêu Kỳ Nhiên bình tĩnh nói xong, chờ cô ấy trả lời, mới phát hiện ngón tay cầm điếu thuốc của mình đã tê dại.
Hắn không nghĩ tới mình cũng có lúc căng thẳng.
Giống như trở lại mười bảy mười tám tuổi, đứng ở hành lang phòng học vừa mới tỏ tình xong, lo lắng chờ đợi câu trả lời của cô gái mình thích.
Giang Nguyệt sửng sốt một chút, không nghĩ tới hắn lại tìm mình hỏi giải pháp, trái tim chợt đau nhức không thôi.
Hắn đã đi quá xa.
Hắn thật sự đi quá xa rồi, rõ ràng ban ngày mình vừa mới nói cho hắn biết tâm ý của mình, buổi tối hắn lại đến hỏi cô nên theo đuổi của một cô gái khác như thế nào?
Hắn quả nhiên biết chỗ nào là đau nhất khi đâm vào cô.
Cô cụp mắt xuống, ngắn ngủi cười một chút: “Tôi không biết, anh có thể trực tiếp hỏi Ngu tiểu thư.”
Tiêu Kỳ Nhiên trong nháy mắt sửng sốt, không biết vì sao cô bỗng nhiên muốn nhắc đến Ngu Vãn.