Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 529




Chương 529

“Hai người bọn họ bận rộn cả buổi sáng, em cũng không ăn được bao nhiêu, chị cứ để cho bọn họ thay em ăn nhiều một chút cũng được.” Giang Nguyệt cười nói.

Thấy tâm trạng cô cũng không tệ lắm, chị Trần mới hỏi: “Mọi chuyện đã xử lý xong chưa?”

“Ừ, xong hết rồi.” Giang Nguyệt đặt chiếc đũa trong tay xuống, trên mặt không có chút cảm xúc nào, thuận tay lấy ly nước bên cạnh: “Sau này sẽ không còn quan hệ gì nữa.”

Cho dù là với Giang Dự.

Hay là Giang gia!

Lúc cắt bánh ngọt, Tiểu Diệp cố ý cắt phần nhụy hoa của bánh hoa hồng xuống, cẩn thận đặt trước mặt Giang Nguyệt:

“Chị Giang Nguyệt, chúc chị sau này vẫn luôn giống như hoa hồng đỏ, mãi mãi xinh đẹp và ấm áp, mãi mãi là đỏ… nhất!”

Ba chữ cuối cùng, Tiểu Diệp gần như hét vỡ cả giọng, cô vừa hô xong, tất cả mọi người ở đầy liền cười ồ lên.

Giang Nguyệt thậm chí còn cười ra nước mắt.

Sau khi ăn xong bữa cơm, bọn họ lại trở về công ty chi nhánh.

Cách bài trí trong công ty vẫn giống như trước, những bức ảnh nghệ thuật của Giang Nguyệt được treo ở bức tường chính giữa vẫn nổi bật nhất, còn có cả những đoạn giới thiệu ngắn gọn về mấy bộ phim mà cô ấy từng đóng.

Cho dù hiện tại tài nguyên của Giang Nguyệt vơi đi trầm trọng, nhưng địa vị trong giới giải trí cũng như ảnh hưởng của cô trong sự nghiệp diễn xuất, ở Giang Nhàn không ai có thể đọ lại cô.

Đây là thành tựu và niềm tự hào của cô, cũng là bàn đạp để cô vươn cao.

Giang Nguyệt đi qua hết tấm áp phích này đến tấm áp phích khác, cho đến khi cô bắt gặp tấm áp phích tuyên truyền phim đầu tiên.

Đó là tác phẩm đầu tiên trong sự nghiệp diễn xuất và cũng là bộ phim điện ảnh đầu tiên của Giang Nguyệt – “Bông hồng có gai.”

Đây là bộ phim lấy lấy chủ đề về góc nhìn của phụ nữ. Phim kể về một người phụ nữ lớn lên trong một gia đình nông thôn, đối mặt với ảnh hưởng của gia đình gốc, cũng như các loại bất công xã hội và áp bức đối với phụ nữ. Cô đã không ngừng thoát ra khỏi xiềng xích của cuộc đời, dũng cảm để nắm lấy quyền thống trị nó trong tay.

Trong phim, mộ hình tượng nhân vật với sự kiên trì, bướng bỉnh, dũng cảm chiến đấu khi đối mặt với kẻ bạo hành và áp bức do Giang Nguyệt thủ vai đã để lại ấn tượng rất sâu sắc trong lòng khán giả.

Trong phần kết của bộ phim, nữ chính xuất thân từ nông thôn nhờ có học thức tốt mà cuối cùng cũng nhìn thấy được sự tàn khốc của thế giới này nhưng lại lựa chọn tự kết liễu cuộc đời mình.

Đối mặt với số phận bi thảm bị cha mẹ bán cho người vừa bị què vừa bị mù trong làng vì mấy triệu đồng, nhưng cuối cùng cô dứt khoát nhảy khỏi xe cưới, rồi sau đó không chút do dự nhảy xuống dòng sông chảy xiết.

Cô đã từ bỏ cuộc sống của mình, nhưng vào những giây cuối cùng của cuộc sống, cô đã được sống cuộc sống của riêng mình.

Bộ phim này không chỉ để lại dấu ấn khó phai nhạt trong lòng khán giả, mà mãi tồn tại trong thâm tâm Giang Nguyệt.

Trong ảnh, một Giang Nguyệt 21 tuổi mặc áo bông vải hoa, thắt hai bím tóc dày, khuôn mặt ửng hồng, nụ cười giản dị và tươi tắn, nhưng lại phảng phất chút sắc màu bi thương của xã hội phong kiến.

Không cần phải nói, bộ phim đã trở nên cực kỳ thành công thời điểm đó, được chiếu ở toàn bộ các hệ thống rạp phim trên khắp cả nước, cũng đã mang về cho cô giải thưởng Diễn viên mới xuất sắc nhất và Nữ diễn viên chính xuất sắc nhất.