Chương 481
Trong lòng Tần Di Di tràn đầy tức giận, giọng nói cũng thấp xuống, hít hít mũi:
“A Nhiên, là chị Giang Nguyệt hiểu lầm rồi. Hôm nay em vốn có hai phần phải quay chụp, huống hồ em cũng đã hẹn trước thời gian.”
“Nhưng chị Giang Nguyệt hoàn toàn không nghe em giải thích, chị ấy còn mắng thẳng mặt em nữa.”
“Mắng em như thế nào?” Tiêu Kỳ Nhiên híp mắt lại.
Tần Di Di không thể chờ đợi, muốn đem chuyện này nói cho Tiêu Kỳ Nhiên biết, vì thế đem ba từ bị mắng nguyên xi truyền đạt lại cho anh nghe.
Đầu dây điện thoại bên kia im lặng một hồi, giọng nói ngắn gọn mà còn có chút gấp gáp, mang theo vài phần cố ý đè thấp giọng nói:
“Biết rồi.”
Nói xong, cuộc gọi bị cắt đứt.
Tần Di Di nghĩ Tiêu Kỳ Nhiên nhất định sẽ tìm Giang Nguyệt tính sổ thay cô.
Lúc này trong văn phòng của tòa nhà, trên mặt người đàn ông lộ ra nụ cười rất nhỏ, nhịn thêm một giây cũng không thể nhịn được.
Rất khó có thể tưởng tượng ra khuôn mặt trong trẻo xinh đẹp, khí chất tuyệt hảo của Giang Nguyệt thế nào mà lại mặt không đổi sắc phun ra ba chữ ‘đồ trơ trẽn’ này.
Cũng làm khó cô ấy rồi.
…
Sau khi tắt điện thoại với Tiêu Kỳ Nhiên, trong lòng Tần Di Di vẫn có chút không yên.
Tuy anh nói chỉ cần cô ngoan ngoãn, anh sẽ tiếp tục cưng chiều cô. Nhưng bức ảnh thân mật của Tiêu Kỳ Nhiên và Giang Nguyệt vẫn khiến cô cảm thấy nguy cơ cực lớn.
Thật ra từ trước đến nay Tần Di Di vẫn luôn có sự cảnh giác đối với Giang Nguyệt.
Lúc trước Giang Nguyệt được sủng ái bao nhiêu, trước khi Tần Di Di vào Giang San đã từng nghe nói rồi. Tin đồn ‘thiếu gia nhà giàu xây dựng một công ty giải trí chỉ vì một người’ đủ để khiến bao người phải ganh tị.
Khi vào Giang San, được Tiêu Kỳ Nhiên nhìn trúng trong vô số những người mới, Tần Di Di càng ngày càng được sủng ái, cảm thấy những thứ đó chẳng qua chỉ là lời đồn của người ngoài mà thôi.
Cho dù trước kia là như vậy, nhưng hiện tại người được sủng ái chính là Tần Di Di cô.
Nhưng tới bây giờ, Tần Di Di đã bắt đầu cảm thấy có chút thiếu niềm tin vào bản thân.
Cô bắt đầu nóng lòng muốn được gả vào Tiêu Gia, trở thành bà Tiêu.
Cô sợ đêm dài lắm mộng.
Đúng lúc này, điện thoại di động nắm trong lòng bàn tay một lần nữa sáng lên, trên màn hình hiện lên hai chữ “Bạch Hạc”.
Ánh mắt Tần Di Di sáng lên, không chút do dự ấn nghe máy: “Hạc Hạc, sao bây giờ cậu mới nhớ tới gọi điện thoại cho tớ.”
Giọng nữ ở đầu dây bên kia trong veo: “Gần đây bận làm đồ án tốt nghiệp nên cũng không để ý tới. Nói cho cậu biết một tin tốt, tuần tới tớ sẽ về nước đó.”
“Nhanh vậy sao?” Tần Di Di nghe được tin này thì vô cùng kích động, giọng nói cũng có chút gấp gấp:
“Tớ cũng có tin tốt muốn nói cho cậu biết, nhưng mà phải chờ cậu về nước rồi hãy nói.”