Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 39




Chương 39

Chị Trần thở dài ở đầu dây bên kia: “Có lẽ như vậy. Nguyên nhân cụ thể còn chưa rõ. Nhưng người phụ trách bên kia đã nói, bọn họ đã tìm được người phát ngôn thích hợp hơn.”

“Thật sự là làm cho chị tức chết, suýt chút nữa thề! Thương hiệu làm ăn thất hứa như vậy, sớm muộn gì cũng phá sản!” Chị Trần phẫn nộ nói.

Giang Nguyệt không lên tiếng, sự chú ý đều tập trung vào câu ‘Người phát ngôn thích hợp hơn’ mà chị Trần nói.

Cô có một linh cảm.

“Chị Trần, chị có biết người phát ngôn mới của Swee là ai không?” Cô rũ mí mắt xuống, trong đầu đã có một phỏng đoán.

Chị Trần nói: “Chị không hỏi, nhưng đối phương ám chỉ, nói là tìm một vị ngôi sao lớn hơn em.”

Chị Trần phẫn nộ đồng thời cũng nhịn không được hoang mang:

“Đây không phải là nói bậy sao? Toàn bộ Bắc Thành, làm sao có nữ minh tinh nào nổi tiếng hơn em?”

Giang Nguyệt rũ mắt nhìn ngón tay thon dài của mình, thần sắc nhàn nhạt.

Sao không có, Tần Di Di không phải sao?

Tuy rằng hiện tại còn chưa phải, nhưng không có nghĩa là tương lai sẽ không.

Tiêu Kỳ Nhiên là ông chủ của Gian San, lại là nhà tư bản lớn nhất Bắc Thành, có bao nhiêu người vội vàng lấy lòng hắn, tự nhiên cũng sẽ hiến hết ân cần với Tần Di Di bên cạnh hắn.

Swee tạm thời hủy hợp đồng đổi người, chính là biểu hiện tốt nhất.

Hiện tại không chỉ có nội bộ Giang San, đoán chừng cả Bắc Thành đều sắp biết được, Tiêu Kỳ Nhiên rõ ràng là tính toán muốn nâng đỡ người mới Tần Di Di lên ngôi.

Giống như bốn năm trước, nâng đỡ Giang Nguyệt.

Các thương hiệu lớn, còn có nhà đầu tư đối với những gió thổi cỏ lay này rất nhạy cảm. Hiện tại đều chuyển hướng về Tần Di Di, cô ta vừa ký hợp đồng với Giang San không bao lâu thì đã giành được sự chứng thực.

Ngược lại, Giang Nguyệt có vẻ hơi hoang vắng.

Tuy vẫn còn những hợp tác lẻ tẻ nhưng so với lúc trước là nhàn rỗi hơn rất nhiều.

Cô cũng vui vẻ thoải mái, rất nhiều công việc trong công ty cũng không cần nhúng tay vào, mỗi ngày đều giống như đang nghỉ phép có lương.

Trưa hôm đó, Giang Nguyệt đang nghỉ trưa trong phòng nghỉ, đột nhiên một trận hoan hô vang lên làm cô tỉnh giấc. Cô khẽ cau mày, mở cửa bước ra ngoài.

Người bên ngoài ồn ào, vây quanh một chỗ giống như đang thảo luận cái gì đó.

“Di Di, không hổ là cô! Mới vào nghề được hơn một tháng, đã giành được vai nữ chính của bộ phim ngắn nổi tiếng này, tiềm lực của người mới quả nhiên là rất lớn!”

“Nghe nói đội hình của bộ phim ngắn này rất mạnh, cô nhất định có thể một đường nổi tiếng!”

“Nhớ lúc trước chị Giang Nguyệt vừa mới vào nghề, cũng không có nhận được tài nguyên tốt như vậy, tôi nhớ năm đó chị ấy chỉ là một nữ phụ mà thôi.”

Tần Di Di cười tủm tỉm, được nhiều người khen ngợi như vậy nhưng vẫn rất khiêm tốn: