Chương 364
Nghe vậy, Giang Nguyệt cũng ý thức được mình đang ảnh hưởng đến giờ nghỉ ngơi của Kiều Cẩn Nhuận, vì thế vội vàng nói: “Vậy tôi không quấy rầy anh nữa, anh tranh thủ thời gian mà nghỉ ngơi một lát đi.”
Nói xong, cô định kết thúc cuộc gọi.
“Chờ một chút.” Anh ta bỗng nhiên gọi Giang Nguyệt lại:
“Chiều mai cô có rảnh không, cô có muốn cùng tôi đến một chỗ, coi như là đi giải sầu đi?”
Giang Nguyệt im lặng vài giây, đang suy nghĩ có nên đồng ý hay không.
Dù sao thân phận của cô khá là đặc thù, phải băn khoăn rất nhiều.
“Lần trước tôi có nói với cô rồi, tôi có một người em gái.” Nhắc đến người thân của mình, giọng của Kiều Cẩn Nhuận trở nên dịu dàng hơn rất nhiều:
“Em ấy bị bệnh đã rất nhiều năm rồi, nó là một fan hâm mộ nhí của cô.”
Nghe đến đây, trong lòng Giang Nguyệt giật mình một chút.
“Ngày mai tôi muốn đi thăm em ấy, nếu cô thuận tiện, thì cô có thể…”
Giang Nguyệt lập tức nói: “Mai tôi có thời gian rảnh. Chúng ta sẽ gặp nhau mấy giờ vào chiều mai?”
Cô đồng ý một cách quyết đoán và kiên định.
Đuôi lông mày của Kiều Cẩn Nhuận khẽ nhúc nhích, lộ ra một nụ cười thư thái: “Vậy khoảng một giờ chiều mai, tôi đến đón cô.”
Giang Nguyệt cầm điện thoại đi vào phòng ngủ, nằm ở trên giường, cơn buồn ngủ rất nhanh lại ập tới, cô ngáp một cái, thanh âm có chút mềm mỏng: “Được, ngày mai gặp.”
Kiều Cẩn Nhuận nghe được động tĩnh ở bên Giang Nguyệt, giọng điệu thản nhiên nói:
“Cô nghỉ ngơi sớm một chút, trước khi đi ngủ thì nhớ uống thuốc, ngủ ngon.”
Mí mắt của Giang Nguyệt không nhấc lên nổi, mơ mơ màng màng mà “Ừ” một tiếng, liền ngủ thiếp đi, ngay cả điện thoại cũng quên cúp máy.
Đầu dây bên kia, Kiều Cẩn Nhuận còn đang đợi lời đáp lại của cô, kết quả lại không có động tĩnh gì.
Kiều Cẩn Nhuận cầm điện thoại, nghe tiếng hít thở đều đặn vững vàng ở bên kia điện thoại, anh ta nhịn không được mà bật cười.
Cô ngủ cũng thật nhanh.
…
Ngày hôm sau.
Giang Nguyệt ngủ đến khuya mới dậy, nhớ tới lời hứa ngày hôm qua đã đồng ý với bác sĩ Kiều, lập tức từ trên giường xoay người đi vào phòng tắm.
Cô trang điểm nhẹ nhàng, lại chọn một bộ trang phục mang tông màu hơi nhu hoà một chút, nghĩ đến sẽ đi gặp trẻ con, cô còn đặc biệt chuẩn bị một con gấu nhỏ làm quà tặng.
Cô hy vọng là em gái của bác sĩ Kiều sẽ thích nó.
Hôm nay thời tiết rất tốt, ánh nắng ấm áp của buổi chiều chiếu lên người.
Giang Nguyệt từ trên lầu chậm rãi đi xuống, đứng ở hành lang quan sát xung quanh một hồi lâu, để xác định xem có paparazzi nào mai phục bên ngoài hay không.
Có một chiếc Infiniti đậu ven đường, người đàn ông ngồi trên ghế lái cũng vừa vặn nghiêng đầu nhìn về phía của cô.
Hai mắt của Giang Nguyệt sáng lên, thuần thục đeo kính râm, hạ thấp mũ xuống, chạy một mạch đến bên cửa xe, nhanh nhẹn ngồi vào ghế phụ.