Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 347




Chương 347

Nhưng cô đã không còn muốn bất cứ thứ gì cả…

Từ sau khi phòng nghỉ riêng của Giang Nguyệt bị Tần Di Di chiếm, cô rất hiếm khi xuất hiện ở Giang San, gặp mặt để sắp xếp công việc cũng đều là ở nhà chị Trần.

Ban ngày Hi Hi đi học, nhà chị Trần tương đối yên tĩnh, thích hợp để trò chuyện về công việc.

Bên phía Swee ném cành ô liu, chân thành mời Giang Nguyệt làm người mẫu quảng cáo cho quần áo xuân hè mới trong quý một của họ.

Lần trước quảng cáo Tần Di Di quay nhận được phản ứng cũng không tồi. Người đánh giá dự án thương hiệu hy vọng Giang Nguyệt có thể hợp tác với cô ta để quay một loạt quảng cáo trang phục chị em.

Chị Trần cau mày, giọng điệu oán trách: “Bên phía Swee hoàn toàn không có thành ý, rõ ràng mời em, nhưng lại còn nhất định phải mang theo Tần Di Di.”

Giang Nguyệt lơ đễnh, đưa một đ ĩa hoa quả tới: “Vốn dĩ bọn họ luôn muốn tối đa hóa lợi nhuận mà, chị không cần phải tức giận, ăn chút hoa quả đi.”

Ngoài miệng phàn nàn nhưng thật ra trong lòng chị Trần cũng hiểu rõ người phụ trách của Swee chỉ muốn cân bằng các bên.

Vừa không đắc tội với người đại diện thương hiệu trước đó là Giang Nguyệt, vừa không đắc tội với người mới hiện tại do Tiêu Kỳ Nhiên mạnh mẽ nhét vào.

“Nguyệt Nguyệt, nếu em không muốn, chị sẽ từ chối hợp tác này. Chị cũng không hy vọng em vì một phát ngôn mà chịu một số oan ức không đáng có.”

Giang Nguyệt mím môi, lắc đầu.

Lần trước Swee và cô hủy hợp đồng, mối quan hệ giữa đôi bên thực sự đã bị đẩy đến trạng thái căng thẳng, có thể bùng nổ bất cứ lúc nào.

Nếu hiện tại Swee chủ động cầu hòa, cô cũng không cần phải tiếp tục tỏ ra cao ngạo nữa.

Huống chi, giá cả của Swee vẫn luôn khiến người ta động tâm.

Có cơ hội kiếm ra tiền mà không kiếm mới là ngu.

“Sao phải từ chối tiền tự tìm tới chứ?” Giang Nguyệt cầm ly nước ấm, quay đầu nhìn về phía chị Trần, cười nói: “Hơn nữa, người nên lo lắng cũng không phải là em.”

Mà là Tần Di Di!

Hai nghệ sĩ cùng xuất hiện trên một phương diện để tcùng hoạt động hoặc hợp tác, trừ phi thực lực hai người tương đương, hoặc là quan hệ rất tốt, nếu không thì công chúng luôn muốn so cao thấp.

Ai tốt ai kém, vừa nhìn đã biết.

Cuối cùng hợp tác đã được ấn định, Giang Nguyệt đến địa điểm quay phim của Swee đúng giờ.

Phong cách của chủ đề của quý mới đã được sắp xếp, đèn chiếu sáng và nhiếp ảnh gia đã sẵn sàng, điều chỉnh thiết bị.

Hứa Ngôn Sâm đã chờ rất lâu.

Thấy Giang Nguyệt vừa bước xuống xe với đôi chân dài, anh đi tới, cười ôm lấy cô:

“Đã lâu không gặp, người phụ nữ xinh đẹp của tôi.”

“Đừng làm bậy.” Giang Nguyệt đẩy anh ta ra, cong môi.

Hứa Ngôn Sâm buông tay, ánh mắt đánh giá Giang Nguyệt từ trên xuống dưới, khẽ nói một câu: “ Giang Nguyệt, sao tôi lại cảm thấy gần đây cô thay đổi rồi?”