Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 223




Chương 223

Nghe vậy, đôi mắt Tần Di Di ngay lập tức rũ xuống.

Đến lúc cô ta ra khỏi văn phòng tổng giám đốc, đuôi mắt vẫn còn đỏ hoe.

Nhưng Tiêu Kỳ Nhiên vẫn rất kiên định, không có ý định thay đổi chủ ý.

Tần Di Di trở lại phòng, bỏ đi vẻ đau khổ và buồn bã vừa rồi, tức giận dậm chân.

Dựa vào cái gì chứ?

Rõ ràng hiện tại trong mắt Tiêu Kỳ Nhiên chỉ có cô ta, vì sao lại muốn đưa Giang Nguyệt xuất hiện trong dịp như vậy?

Tần Di Di gần như không kiềm chế được biểu cảm của mình, tức giận hất tung mọi thứ trên bàn xuống đất, nhưng vẫn khó có thể phát tiết được lửa giận trong lòng.

Đúng lúc này, Tiểu Diệp đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy đống hỗn độn trên mặt đất, trong lòng vô cùng phiền não.

Từ sau khi được điều đến làm trợ lý cho Tần Di Di, Tiểu Diệp luôn bị sai khiến mọi việc theo nhiều cách khác nhau, mệt mỏi cả ngày còn không nói, còn phải chịu sự tức giận của cô ta.

Không cần nghĩ cũng biết Tần Di Di nhất định là cố ý.

“Chị Diệp Tử, vừa rồi em không cẩn thận làm rớt, phiền chị thu dọn một chút giúp em được không?” Ánh mắt Tần Di Di chợt lóe, giọng điệu vô cùng áy náy.

Đối với dáng vẻ đáng thương này của Tần Di Di, Tiểu Diệp cũng không lạ gì, cô ấy ngồi xổm xuống nhặt những cuốn sách bị đánh rơi, vừa định đứng dậy thì bất ngờ bị một cốc nước đổ lên đầu.

Tiểu Diệp sợ hãi nhảy dựng lên, cũng may không phải nước nóng, nhưng cũng làm ướt toàn bộ tóc cô ấy, cả người nhất thời có chút chật vật.

“Thật ngại quá, chị Diệp Tử.” Tần Di Di lè lưỡi: “Vốn dĩ em định giúp chị, kết quả không cẩn thận đụng phải ly nước.”

Tiểu Diệp cắn răng đứng dậy, ánh mắt nhìn cô ta một hồi, trong lòng muốn chửi cô ta bằng vô số từ ngữ, nhưng nhớ những gì Giang Nguyệt đã nhắc nhở lúc trước, cô ấy lại nhịn xuống.

“Không sao, tôi đi xử lý một chút.”

Nhìn dáng vẻ rõ ràng tức giận nhưng không dám làm gì của Tiểu Diệp, sự phẫn nộ vừa rồi của Tần Di Di mới được phóng thích.

Nhưng ngồi trên ghế, cô ta lại nhớ tới việc Tiêu Kỳ Nhiên muốn dẫn Giang Nguyệt về nhà họ Tiêu, lại tức giận lấy điện thoại ra, gọi cho người bạn đang ở nước ngoài xa xôi của mình.

“Di Di, đã lâu lắm rồi cậu không chủ động gọi điện thoại cho tớ nha.” Đầu bên kia truyền đến giọng điệu làm nũng của cô gái: “Gần đây cậu yêu đương với người bạn trai sếp lớn thế nào rồi?”

Nhắc tới chuyện này, Tần Di Di nghiến răng nghiến lợi nói rằng Tiêu Kỳ Nhiên muốn dẫn một người phụ nữ khác về nhà tổ chức sinh nhật cho cha anh ta.

“Di Di, cậu phải đề cao cảnh giác.” Giọng nữ ở đầu dây bên kia bỗng nhiên trở nên nghiêm túc: “Cho dù người đàn ông đó đối xử với cậu tốt đến đâu, thì gia đình của anh ta cũng được đặt lên hàng đầu.”

“Nếu anh ta dẫn người phụ nữ khác trở về gặp cha mẹ, vậy chứng tỏ trong lòng anh ta, người phụ nữ kia mới là đối tượng kết hôn thích hợp.”

Nghe đến đây, khuôn mặt Tần Di Di có chút vặn vẹo, tâm trạng vô cùng lo lắng: “Vậy tớ nên làm gì bây giờ?”

“Cậu phải nghĩ cách để cho anh ta đưa cậu về gặp phụ huynh.”

Tần Di Di: “Nhưng anh ấy nói rằng tớ không thể ứng phó với những dịp như vậy, không cho tớ đi.”