Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 176




Chương 176

“Xin lỗi Tiêu tổng, cuối tháng tôi đã có hẹn với chị Trần, muốn đến nhà chị ấy ăn cơm đoàn viên.”

Cô thì thào nói: “Chuyến công tác này, tôi sẽ không đi theo nữa. ”

Tiêu Kỳ Nhiên trừng mắt nhìn cô: “Ba ngày đánh cá hai ngày phơi lưới, đây là thái độ học tập của cô sao?”

Nói xong, anh ta ném tài liệu xuống bàn, lạnh giọng nói: “Giang Nguyệt, cô cho rằng thành lập công ty chỉ là một trò đùa thôi sao?”

Giang Nguyệt mím môi.

Cô cũng không phải không muốn đi công tác, mà là…

“Chỉ có hai chúng ta sao?” Giang Nguyệt buông hai tay xuống bên cạnh, lớn mật hỏi một câu.

Tiêu Kỳ Nhiên nhìn cô: “Đương nhiên là còn có Di Di đi theo.”

Nhận được đáp án trong dự liệu, Giang Nguyệt bình tĩnh trả lời: “Nếu Tiêu tổng muốn cùng Tần Di Di đi đón giao thừa với nhau, vậy tôi sẽ không làm phiền hai người nữa.”

Trên mặt cô lộ ra một nụ cười lễ phép tiêu chuẩn: “Sau này tôi nhất định sẽ chăm chỉ học tập ở những dự án hợp tác khác.”

Nói xong, cô xoay người chuẩn bị rời đi.

“Tật xấu tự cho mình là đúng thật sự là không bao giờ chịu sửa.”

Tiếng nói lạnh lẽo của Tiêu Kỳ Nhiên truyền đến: “Ngoại trừ công việc của hạng mục, thời gian khác cô có thể tự do sắp xếp. Cũng không bảo cô cùng tôi đón giao thừa.”

“Đi công tác vì công việc, ngay cả chuyện này cô cũng không làm được à?” Tiêu Kỳ Nhiên trầm giọng nói, ngữ khí đột nhiên thay đổi:

“Hay là cô có tâm tư gì khác? Là không muốn nhìn thấy tôi và Di Di ở cùng nhau sao?”

Giang Nguyệt: “…”

Cô thật sự không biết Tiêu Kỳ Nhiên sẽ tự luyến như thế, nhưng những lời này của anh ta đã thành công khiêu khích cô. Lòng bàn tay của Giang Nguyệt siết chặt lại.

“Không có.”

Tiêu Kỳ Nhiên xoay xoay cây bút giữa các ngón tay, sau đó dùng ngữ khí ra lệnh:

“Nếu đã không có, vậy thì chuẩn bị một chút, ba ngày sau xuất phát.”

Buổi tối trước khi đến Hoa Thành, Giang Nguyệt thu dọn hành lý, gọi điện thoại cho chị Trần, uyển chuyển bày tỏ lời xin lỗi, nói tạm thời có chuyến công tác quan trọng, không thể đi gặp Hi Hi được.

Biết được là công việc tạm thời của Tiêu Kỳ Nhiên, chị Trần cũng đành phải thỏa hiệp, cười cười:

“Chị thì không sao. Nhưng con bé Hi Hi chắc sẽ lại làm ầm lên rồi.”

Giang Nguyệt cũng rất bất đắc dĩ: “Chị giúp em xin lỗi Hi Hi nha. Chờ đi công tác trở về em sẽ đến gặp con bé ngay.”

Chị Trần: “Không có việc gì đâu. Con nít dễ dỗ dành mà.”

Càng như vậy, trong lòng Giang Nguyệt lại càng cảm thấy khó chịu.

Hi Hi là một cô bé hiểu chuyện. Mới học tiểu học đã biết làm một số món ăn đơn giản. Bình thường công việc chị Trần bận rộn, Hi Hi đều phải ở nhà một mình.

Những đứa trẻ quá hiểu chuyện thường càng làm cho người ta cảm thấy đau lòng hơn.

Đặc biệt là Giang Nguyệt, cô hiểu rất rõ những cảm giác đó.