Tiêu Tổng, Xin Tha Cho Tôi

Chương 1129




Chương 1129

“Xin chào?”

Bỗng nhiên, có hai cô gái trẻ người Pháp tiến đến chào họ, như là bọn họ đã quan sát họ rất lâu:

“Cô có phải là nữ diễn viên trong buổi công chiếu hôm nay không?”

Chiếu cố đến Giang Nguyệt, nên bọn họ sử dụng tiếng Anh để chào hỏi.

Không ngờ lại bị nhận ra ở đây, Giang Nguyệt mặt đỏ tai hồng, nhưng cô vẫn bình tĩnh như trước: “Xin chào, thật trùng hợp.”

“Tôi biết anh!” Trong đó một cô gái vui mừng ngạc nhiên nói: “Đây là người đàn ông đã hỏi cái vấn đề kia hôm nay, hai người vốn là một cặp đôi không công khai sao?”

Giang Nguyệt nhanh chóng điều chỉnh lại, rất nhanh cô liền trở nên bình tĩnh như thường, cô cười khẽ trả lời cô ấy: “Suỵt, đó là bí mật.”

Hai cô gái lập tức hiểu ý, gật đầu cười ăn ý với Giang Nguyệt, hứa sẽ giữ bí mật cho cô, đồng thời bày tỏ mong muốn chụp ảnh cùng với cô.

Sau khi cô chụp ảnh với bọn họ xong, Tiêu Kỳ Nhiên nhìn Giang Nguyệt, ánh mắt anh nặng trĩu, cười nhạt nói: “Đại minh tinh xinh đẹp, đi đến đâu cũng quyến rũ như vậy.”

Cô nghe ra sự trêu chọc của anh nên mỉm cười bất lực, thở dài: “Đúng vậy, làm minh tinh rất vất vả, không thể có một mối quan hệ tốt đẹp, lúc nào cũng phải nghi ngờ bị người khác chụp lén.”

Tiêu Kỳ Nhiên cười một tiếng, biết cô là một cô gái nhỏ đang làm nũng: “Vậy em muốn kiểu tình yêu như thế nào?”

Nếu anh đã hỏi, Giang Nguyệt cũng nghiêm túc trả lời: “Em muốn nắm tay một cách quang minh chính đại, ôm một cách bình thường, hôn một cách không đắn đo, muốn hẹn hò thì hẹn hò, muốn đi du lịch liền đi du lịch, quan trọng nhất chính là nhận được lời chúc phúc của tất cả mọi người.”

Cô rất vất vả mới có thể yêu đương, cô thực sự không muốn nghe những câu khó nghe.

“Có phải em rất tham lam không?” Giang Nguyệt cười một tiếng: “Em thật sự rất muốn, em còn muốn, ai nhìn em cũng phải nói một câu tự cường tự lập.”

“Ai dám nói em?” Vừa rồi Tiêu Kỳ Nhiên vẫn đang đắm chìm trong tưởng tượng về tình yêu tương lai của cô, khi Tiêu Kỳ Nhiên thình lình nghe thấy lời này, giọng nói anh nhất thời trầm xuống.

Giang Nguyệt nói: “Em là một minh tinh kiếm tiền trong giới giải trí, rốt cuộc em còn từng yêu đương với kim chủ ba ba của mình.”

“Có vấn đề gì sao?” Tiêu Kỳ Nhiên nhíu mày.

“Đó là một vấn đề lớn đấy.” Tâm trạng Giang Nguyệt tốt, cô dùng giọng điệu nhẹ nhàng nói ra sự thật nặng nề: “Đến lúc đó, em không cần phải mở điện thoại, nhắm mắt em cũng có thể đoán được bọn họ viết như thế nào về em.”

Những từ ngữ khó nghe, hình dung với thước đo cực lớn, mô tả quá mức lộ liễu, còn có sự thích thú trêu chọc, sỉ nhục một cách ác ý.

Cô có thể đoán được tất cả.

Tiêu Kỳ Nhiên dần dần nhận ra sự nghiêm túc trong lời nói của cô, vì vậy anh hỏi: “Em rất để ý những chuyện này sao?”

Giang Nguyệt dừng lại, thành thật thốt lên một tiếng “Ừ”.

“Nếu em là một người phụ nữ có danh tiếng hỗn loạn, có lẽ em sẽ không để ý. Nhưng em thì không như thế, đương nhiên em không thể chấp nhận được những lời phỉ báng mà người khác dành cho em.”

“Đối với cá nhân em, đối với tình cảm của em, đối với việc phỉ báng một nửa kia của em, em không thể chấp nhận được.”

Một lúc sau, Giang Nguyệt nghe thấy một tiếng cười khúc khích truyền từ trên đầu xuống.