Chương 1020
“Vừa rồi chị trò chuyện với đạo diễn Ứng, nếu không có gì bất ngờ, cuối tháng mười hai chị còn phải bay một chuyến đến Lyon, cùng đoàn làm phim đi vài chuyến roadshow để quảng bá cho bộ phim.”
Cô là nữ chính của bộ phim, đây là những gì cô nên làm.
Tiểu Diệp nghe xong sự sắp xếp của cô, cuối cùng mới có thời gian xen vào: “Chị Giang Nguyệt, chị mới bình phục không lâu, phải đi làm liên tục như vậy sao?”
Giang Nguyệt cười nói: “Tiểu Diệp, khối lượng công việc bây giờ đã ít hơn nhiều so với trước kia, hơn nữa bận rộn vẫn tốt hơn.”
Khi bận rộn, cô sẽ không còn thời gian để suy nghĩ lung tung.
Càng thảnh thơi, càng có bàn tay vô hình muốn kéo cô vào bóng tối.
Kế hoạch ban đầu là Giang Nguyệt một mình trở về Bắc Thành, nhưng cô không ngờ rằng sau khi Thịnh Cảnh Tây phát hiện ra, anh ta cũng đòi đi theo cô.
Giang Nguyệt không nói gì: “Anh ở Hoa Thành không phải tốt rồi sao, chạy khắp nơi theo tôi làm gì.”
Thịnh Cảnh Tây đáp một cách hợp tình hợp lý: “Bắc Thành có tài sản của nhà họ Thịnh, tôi đi qua kiểm tra cũng là chuyện bình thường.”
Anh ta lại vỗ vỗ ngực: “Hơn nữa, không phải tôi sợ một mình cô sẽ gặp nguy hiểm sao, có đại ca đây đi theo cô sẽ cảm thấy an toàn hơn.”
Giang Nguyệt: …
Cô có vạn lời muốn phàn nàn trong cổ họng nhưng vẫn kìm lại.
Đại ca cái gì chứ, rõ ràng là Thái tử gia, rất khó hầu hạ.
Anh ta không chỉ mua vé máy bay cùng chuyến bay với cô mà ngay cả khi đã hạ cánh rồi thì cô đi đâu, anh ta cũng đi theo đó, Giang Nguyệt cảm thấy phiền không thôi: “Thịnh Cảnh Tây, anh không có việc gì khác để làm sao?”
“Tôi không có bạn bè nào khác ở đây.” Thịnh Cảnh Tây trả lời rất thản nhiên: “Theo cô đi dạo khắp nơi cũng rất thú vị, không phải cô muốn chụp ảnh tuyên truyền ư, dẫn tôi đi xem đi.”
Giang Nguyệt: …
Cuối cùng cô vẫn đưa Thịnh Cảnh Tây đến Giang San.
Nhà sản xuất của bộ phim này vốn là Giang San , hơn nữa nhà phát hành lại là Tiêu Kỳ Nhiên, cho nên phần lớn công tác tuyên truyền tiếp theo của bộ phim đều do Giang San toàn quyền phụ trách.
Công ty có cả gương mặt cũ và mới, khi Giang Nguyệt bước vào, cô vẫn có cảm giác như đang ở một thế giới khác.
Có người nhìn về phía cô, ánh mắt thoáng chốc dừng lại trên người cô, có người tò mò về sự xuất hiện của cô nhưng không dám tiến tới hỏi.
Bất kể là người mới hay người cũ trong công ty, khuôn mặt của Giang Nguyệt đều quen thuộc với họ.
Họ cũng nghe được phong phanh những phong ba bão táp trong năm nay.
Sự hưng thịnh và suy tàn của một bông hoa cứ bày ra trước mặt họ.
Giang Nguyệt, nữ minh tinh thành tựu của Giang San.
Lúc này, Tiêu Kỳ Nhiên đi tới, thấy Giang Nguyệt không có biểu hiện gì thì chỉ khẽ gật đầu chào hỏi, sau đó vội vàng rời đi.
Hai người họ dường như chỉ mới biết nhau.
Trong lòng Giang Nguyệt cảm thấy nhẹ nhõm, xen trong đó là một nỗi buồn khó tả.
Bây giờ là kết quả tốt nhất mà cô mong muốn.