Tần Dĩ Nhu mặc một bộ vest chuyên nghiệp, tóc buộc sau đầu, tinh tế nhưng không lỗi thời.
Cô ta ưu nhã điềm tĩnh đi tới trước mặt Winona, cười nói: “Công chúa điện hạ, người tham đại hội y dược lần này là vinh dự của chúng tôi.”
Một tiếng công chua điện hạ lại khiến cho Winona cảm thấy mát tai, đồi mắt nhìn nhìn Tần Dĩ Nhu cũng dịu dàng hơn.
“ừ, cô tìm chỗ ngồi đi.” vẫn với giọng điệu kiêu ngạo.
Trong mắt Winona, Tần Dĩ Nhu chì là một thương gia không thể lên bàn tiệc, làm sao có thể danh giá như cồ!
Nếu không phải là vì Nữ hoàng đờ đầu, cô ta sẽ không muốn tham dự đại hội y dược chết tiệt nào đó.
Mà Tần Dĩ Nhu càng khinh thưò’ng công chúa giả mạo này.
Cô ta bình tĩnh liếc nhìn đống hỗn độn trong phòng.
Trước đó cô ta đã nhận được tin Winona yêu Hoắc Cảnh Thâm ngay từ cái nhìn đầu tiên, thế nên cô ta mới đặc biệt đến Bắc Thành để án tối với Hoắc Cảnh Thâm thồng qua
quan hệ của Bá tước Smith.
Cxem ra là bị thất bại với Hoắc Cảnh Thâm nên mới thành ra như vậy….
Có một sự mỉa mai khó mà nhận thấy trong sâu thẳm đôi mắt của Tần Dĩ Nhu.
Nếu Hoắc Cảnh Thâm có thể nhìn trúng Winona, thì cô ta nhắt định sẽ viết ngược ba chữ Tần Dĩ Nhu.
“Cong chú điện hạ, đây là danh sách và ảnh chụp của những người tham gia đại hộ y dược…” Tần Dĩ Nhu nói xong liền đưa ván kiện cô ta mang tới.
Trang đầu tiên là ảnh của Diêm Hoài Trân và lý lịch sáng chói.
Hôm nay Tần Dĩ Nhu đến cũng là theo lệnh của Diêm Hoài Trân.
Ồng ta đã hỏi trước về bệnh tình của Nữ hoàng nước B, trong lòng thầm nghĩ nếu có thể chữa khỏi bệnh cho Nữ hoàng nước B, ông ta có thể rửa sạch nỗi xắu hổ bị đuổi khỏi Y Tiên Các, một bước nổi tiếng!
Và bước đầu tiên này là phải gây ấn tượng với Winona,
chính là người thay mặt hoàng gia tham dự đại hội y dược… Vì vậy, Diêm Hoài Trân đã cố tình viết mình trở nên tuyệt vời, tài giỏi.
“…Ya, người chột mắt này thật xấu!” Winona chỉ nhìn thoáng qua ảnh chụp của Diêm Hoài Trân liền nhíu mày chán ghét, thậm chí cỏn không thèm nhìn kỹ, ném cả chồng tài liệu lên bàn cà phê như rác rưởi.
Tuy nhiên, một bức ảnh không được kẹp chặt đã trượt ra ngoài.
Winona nhìn chằm chằm bức ảnh, ánh mắt chậm rãi thay đổi.
Cô ta cúi người nhặt tấm ảnh lên, đột nhiên nghiến răng hỏi Tần Dĩ Nhu: “Người phụ nữ này là ai?!”
Cô gái trong tấm ảnh sắc mặt tái nhợt nhưng ánh mắt trong veo chính là Vân Thanh.
Tần Dĩ Nhu bình tĩnh nói: “Đây là đệ tử cuối cùng của Tiêu Dao Tử trong Y Tiên Các, tên là Vân Thanh.”
Đôi mắt của Winona sáng lên, lộ ra ánh mắt hung dữ.
Ông trời thật có mắt, để cho cô ta bắt được con khốn này!!
Winona không quan tâm cô là đệ tử của ai, không kịp chờ đợi hỏi: Cô ta cũng sẽ tham gia đại hội y dược sao?”
“Vâng.” Tần Dĩ Nhu nhìn ra rồi, giữa Winona và Vân Thanh chắc chắn đã có thù, cô ta giả bộ không hiểu “Công chúa điện hạ, người quen cô ta sao?”
“Chính là con khốn này, loại gái điếm ngoại quốc!” Khuôn mặt của Vân Thanh trong tấm ảnh bị bóp mẹo mó trong tay Winona, cô ta hằn học nói: “Tối hôm qua, cô ta đã đâm xe của tôi, một mặt thì đi cùng Lục Kì Hữu, một mặt thì câu dẫn Hoắc Cảnh Thâm. Đồ không có sĩ diện!”
Tần Dĩ Nhu cẩn thận lắng nghe và nhanh chóng đoán được rất nhiều chuyện đã xảy ra tối qua.
Cô ta thầm vui mừng.
Vân Thanh khiêu khích ai cũng không tốt, cô ta lại đụng trúng tấm sắt Winona!
Cô ta đang lo lắng làm thế nào để loại bỏ Vân Thanh mà không để lại bất kỳ dấu vết nào trong đại hội y dược lần này, và bây giờ, cô ta có thề sử dụng bàn tay của Winona…
Tần Dĩ Nhu bất lực thở dài “Vân Thanh này thực sự không có danh tiếng tốt lắm. Thực ra cô ta đã quấy rầy Hoắc tiên sinh rất lâu rồi … Dựa vào sắc đẹp của mình, cuối cùng cũng dùng thủ đoạn không thể coi được, trèo lên giường của Hogiuowtieen sinh!”
Winona lập tức đứng dậy, trợn tròn mắt không thể tin nổi, trong mắt như sắp nồ tung: “Con khốn đó… đã ngủ với Hoắc Cảnh Thâm?!”
Một người đàn ông như Hoắc Cảnh Thâm… sao có thế bị loại gái điếm đó lợi dụng chứ.
Nếu như nói Winona chỉ là muốn dạy cho Vân Thanh một bài học để trút giận, bây giờ nghe mấy lời này của Tần Dĩ Nhu, cô ta đã muốn đem Vân Thanh xé thành tràm mảnh!!
Lúc này, Tần Dĩ Nhu chủ động nắm tay Winona, ghen tị nói:
“Thật ra, tôi luôn cho rằng người có tư cách đứng cạnh Hoắc tiên sinh phải là một phụ nữ cao quý xinh đẹp, giống như công chúa điện hạ.”
Những lời này chạm đến trái tim của Winona!
Cô ta ngạo nghễ hếch cằm: “Tôi nguyện hạ mình sánh đôi với Hoắc Cảnh Thâm, đó cũng là phúc khí kiếp trước anh ấy tu được!”
Con khốn Vân Thanh, dựa vào cái gì mà đòi tranh với cồ?!
Winona hung háng xé bức ảnh chụp của Vân Thanh đế trút giận, nghiến ràng nói: “Ta muốn con khốn kia đẹp mặt ở đại hội y dược lần này!”…
Tần Dĩ Nhu trong mắt lóe lên vẻ đắc ý, cười nói: “Công chúa, yên tâm đi, tồi nhất định ‘hợp tác’… cùng người.”