Tiểu Tổ Tông Ngang Bướng Của Hoắc Gia

Chương 103: Chương 103





Đối thù trước mặt, Vân Nghiên Thư vừa bắt đầu đã định không thể thắng nổi….

Sự xuất kiện của A Kim, hoàn toàn xoay chuyển tình thế.

Trước khi anh ta nhìn thấy Mặc Từ, trên người đã đeo một chiecs máy ảnh nhỏ có khả năng ghi âm, lời nói vả gương mặt của Mặc Từ đều được chụp lại rõ ràng.

Máy ảnh khi đó đã truyền phát ngay tại đó.

‘Anh là A Kim?’
‘Là tôi, Vân Kiều Kiều nói anh tới đưa tiền cho tôi?’
‘Cô ấy không thể tới, nhưng tôi có thể đưa anh đi gặp cô ấy.


‘Anh muốn làm gì, tiểu thư Vân Thanh sẽ không bỏ qua cho anh đâu!’
‘À, con ngốc đó bây giờ đang tự mình đến hiện trường giết người, tính mạng khó giữ, đợi chúng ta gặp nhau ở âm phủ sè nói lời xin lỗi sau nhé!’
Cả tòa án im lặng kì lạ trong vài giây, nhưng sau đó, cả phòng ồn ào.

Vân Nghiên Thư cả mặt tái mét, tay chân lạnh toát, run rầy không kiẻm soát được.

Cô ta vất vả sắp đặt, thậm chí giết cả em gái… kết quả lại để Vân Thanh lật bài ngừa.


Cô ta không cam tâm!
Đôi mắt Vân Nghiên Thư đỏ như máu, nói không thành lời: “Đoạn video này là giả! Chắc chắn lả giả!”
Thẳm phán cau mày nhìn cô ta, sớm đã không đồng càm từ lúc đầu.

“Tính xác thực của video đã được tòa án kiểm tra qua, cỏ thể làm bằng chứng!”
Vân Nghiên Thư còn đang muốn nói cái gì đó, A Kim đã mờ miệng.

“Lúc Vân Kiều Kiều chết, tiểu thư Vân Thanh ờ quán cà phê 24 giờ với tỏi, có CCTV làm chứng.


Đoạn CCTV tất nhiên đã chuẩn bị rồi.

Là bằng chứng ngoại phạm hoàn hảo…
Vân Nghiên Thư như phát điên, la hét không kiểm soát.

“Không thể coi Vân Thanh giết người, chắc chắn là cô ta đã tuê một kẻ giết người!”
Vân Thanh nhìn cô ta bằng ánh mắt đầy giễu cợt.

“Ý của anh là, người đàn ông đeo mặt nạ muốn giết A Kim, là tôi thuê? Tôi ra lệnh cho anh ta giết người diệt khẩu, sau đó vu oan cho tôi?”
 

»
Vân Nghiên Thư bị hỏi đến mức
không nói nên lời.

Sau đó Vân Thanh không có ý định bỏ qua cho cô ta.

“Vào đêm gây án tôi đến nhà máy hẹn Vân Kiều Kiều, trùng hợp lúc đó, anh ta cũng nhận được tin tức cùa Vân Kiều Kiều, thu hút một đám phóng viên đến nhà máy? Tôi làm sao có thể nghĩ như vậy, cô càng giống như thuê hung thủ giết người, lại vu oan cho tôi sao?”
Vân Nghiên Thư mặt tái đi: “Cô… cô nói bậy gì vậy chứ? Đó là em gái ruột của tôi!”
Vân Thanh cười mỉa mai: “ồ, nơi ăn thịt người giống như Vân gia, hóa ra còn có tình thân à?”
Cô…
sắc mặt Vân Nghiên Thư chuyển từ trắng sang đỏ.

Còn muốn nói gì đó, đột nhiên bị một lực rất mạnh đè x uống cổ tay.

Cô ta qua đầu, lại va phải ánh mắt đò máu của Vân Hiển Tôn.

Ông ta từ lúc bắt đầu đã tức giận cực độ, đến bấy giờ mới dần bình tĩnh lại.

Vân Hiển Tôn không phải ngu ngốc, ông ta đã nếm trải rất nhiều chuyện…
Vân Nghiên Thư bị ánh mắt của Vản Hiển Tôn nhìn tứí mửc ghê rợn, lúc đố còn cỏ cảm giác cổ tay sắp bị nghiền nát: “Cha…”
Trước vô số máy quay, ngay cả khi cảm xúc của Vân Hiển Tôn đột ngột nổi lên, nhưng vẫn cố hết sức giữ bình tĩnh.

ông ta không thể hết lần này tới lần khác đẻ mát thể diện, để cho người đời cười nhạo.

Vân Hiển Tôn từ từ buông tay, còn trên cổ tay trắng nõn của Vân Nghiên Thư, in hằn dấu năm ngón tay bầm tím.