Tiểu Tổ Tông Hư Hỏng Của Anh

Chương 35




Gậy trong tay hai người đều bị hất văng ra, vẻ mặt kinh ngạc, định cúi xuống nhặt thì Hứa Mã lại vung ô, chặn đường đi của hai người. Khi nhìn thấy điều này, những người khác đã ngạc nhiên, và sau đó họ cầm vũ khí trong tay xông đến "Cậu chủ, không ổn.." Vẻ mặt Hứa Mã thay đổi, ngay khi định bảo vệ Quý Mộ Thâm, ánh mắt của người đàn ông lạnh lùng, anh ta vẫy vẫy cánh tay dài của mình, siết chặt cánh tay của đối phương, sau đó ném xuống, người nọ rơi xuống đất. Sau đó một người khác chạy tới, Quý Mộ Thâm hai mắt nhíu chặt, đột nhiên giơ chân dài lên, đá về phía bụng đối phương! * * * Trên xe. Vãn Ý lo lắng ngồi trong xe và thúc giục vệ sĩ lái xe nhanh hơn. "Hứa Mã không nghe điện thoại, hình như đã xảy ra chuyện." Vệ sĩ kia đặt điện thoại xuống, trên mặt lộ ra vẻ lo lắng. Nghe thấy lời vệ sĩ nói, sắc mặt Vãn Ý càng thêm tái nhợt, bàn tay giữ cửa xe càng siết chặt hơn. Thật lâu sau, cuối cùng nghĩa trang cũng xuất hiện trong tầm mắt. Sau cú phanh gấp, chiếc xe dừng trước cửa nghĩa trang. Xe còn chưa dừng lại, Vãn Ý vội vàng đẩy cửa xuống xe, vội vàng chạy về phía nghĩa trang, vệ sĩ cũng vội vàng theo sau. Lúc này trời đã nhá nhem tối, vẫn còn mưa, tầm mắt của Vãn Ý có chút mờ mịt. Cách đó không xa có tiếng đánh nhau, Vãn Ý cảm thấy căng thẳng, nhặt cục đá trên mặt đất lên, chạy về phía đó. * * * Ánh sáng trong nghĩa trang rất mờ, trời vẫn còn mưa, lúc này Hứa Mã và Quý Mộ Thâm đã bị một nhóm hơn chục người bao vây, có vài người bị đẩy lui, nhưng họ đã nhanh chóng bao vây lại. Thực sự là khó chịu! Quý Mộ Thâm sốt ruột cau mày, trong mắt hiện lên một chút tàn nhẫn, mím môi chậm rãi cúi xuống, tay phải chăn con dao của đối phương, ánh mắt dần trở nên lạnh lẽo.. "Tất cả dừng lại!" Một giọng nói nhẹ nhàng vang lên đột ngột từ nghĩa trang. Đó là giọng nói của một người phụ nữ. Khi giọng nói này vang lên, Hứa Mã cũng lộ ra vẻ kinh ngạc. Giọng nói này.. có phải là cô chủ không? Những người khác đang nhìn Quý Mộ Thâm cầm dao với vẻ mặt kinh hãi, gương mặt cực kỳ lạnh lùng lúc này của anh khiến người ta ớn lạnh. Khi người đàn ông vừa cầm cán dao nghe thấy giọng nói nhẹ nhàng này, vẻ mặt lạnh lùng của anh có chút thay đổi. Khi quay đầu lại, anh nhìn thấy bóng dáng gầy gò của cô gái đang chạy về phía mình trong màn mưa. Đôi mắt anh dừng lại, ánh mắt rơi chặt vào bóng dáng cô. Một giây tiếp theo, bàn tay to đột nhiên buông ra, con dao dài lại rơi xuống bùn. Cô gái xấu xa đó.. cô ấy ngât gan. Anh không muốn cô nhìn thấy khía cạnh khủng khiếp của anh.. * * * Nhìn thấy Quý Mộ Thâm đột nhiên mất đi thứ trong tay, không ít người cũng lộ ra vẻ nghi hoặc. Nhưng nhìn thấy Quý Mộ Thâm lúc này đang nhìn chằm chằm vào phía xa, không thèm để ý tới bọn họ, ai đó liền cầm dao xông tới. "Cậu chủ, cẩn thận!" Vẻ mặt của Hứa Mã thay đổi! Quý Mộ Thâm đột ngột thu hồi ánh mắt, cũng may hắn phản ứng kịp thời, giơ cánh tay đỡ lấy, sau đó lạnh lùng liếc hắn một cái, đột nhiên giơ chân dài đá bay hắn! "A Thâm!" Lúc này, Vãn Ý và vệ sĩ đã đến bia mộ, Vãn Ý nhìn thấy rõ vết đâm của Quý Mộ Thâm, trái tim cô đột nhiên thắt lại.