Tiểu Thư Và Nông Dân

Chương 21




Gần đến 4h tôi đã thức dậy thì cô ta bước xuống lầu.

“Đi thôi, còn nằm đó ngủ đồ lười biếng” - tôi cau mày rồi đấy khi cô ta nói tôi như vậy

“Biet rồi thưa tiểu thư”

Siêu thị cách ngôi nhà cũng khá xa, nên chúng tôi đi bằng xe hơi của cô ta. Ngồi trên xe tôi cũng hơi thắc mắc là ba mẹ của cô ta đâu? Không lẽ cô ta ở một mình với những vệ sĩ sao? Nhưng tôi nghĩ cũng không nên nhiều chuyện như vậy, nhưng nếu ở một mình thì khá buồn đó nhỉ?

Đến siêu thị mắt tôi mở thật to khi nhìn những gian hàng quần áo, chúng thật đẹp thật lung linh (tôi đang nhìn quần áo nam) cái mà thu hút tôi nhất chính là đồ vest trắng đen, kèm theo cái nơ đen. Nhìn nó mà tôi cứ tưởng tượng rằng tôi đang mặc nó, đi vào một nhà hàng sang trọng. Nhưng sự tưởng tượng của tôi đã bị phá vỡ khi cô ta nói

“Nông dân làm gì vậy mà cứ đứng ngơ ra vậy?”

“Quần áo ở đây đẹp thật đấy”

“Có phải đi mua quần áo ở đây đâu mà nhìn?”

“Ua? Tiểu thư sẽ mua gì?”

“Đi mua đồ ăn cái đã, tủ lạnh hết thức ăn rồi”

“Ah…. đi liền”

“Lại đằng kia lấy cái xe đẩy đi, mua cũng nhiều đấy”

“uhm..”

Tiểu thư đi phía trươc còn tôi đẩy xe đi phía sau, nhìn tiểu thư lúc đi mua thức ăn ở siêu thị hình như bớt dữ dằn hơn những ngày bình thường, nhìn phía sau tiểu thư có vẻ gì đó thu hút tôi, cũng dể thương nhưng cứ đằng trước là tiểu thư cứ thế mà cho tôi là “osin”. Lấy rau, thịt cá…. có lẽ chắc cũng gần ngập cái xe đẩy rồi, tiểu thư đi qua hàng sữa mua một thùng sữa, rồi qua hàng kẹo lấy một bịch kẹo lớn.

Tiểu Thư khá thích thú khi nhìn thấy bịch kẹo yêu thích của mình, oh oh …. tôi nhìn thấy nụ cười rạng rỡ trên mặt của tiểu thư, khá đáng yêu đó chứ. Tôi mỉm cười nhìn tiểu thư, ra tính tiền hơi lâu vì tiểu thư mua khá nhiều, hai bịch lớn và hai bịch nhỏ, tôi là người phải ôm hết đống đó, còn tiểu thư thì tung tăng đi đằng trước và chả quan tâm là tôi khó khăn thế nào để xách những bich đồ đó. Hai cánh tay thì đầy,hai bịch nhỏ thì cả hai tay thì ôm, một tay thì móc cả hai bịch. Ra tới xe anh tài xế thấy tôi liền phụ đưa vào cốp xe. Nhìn cô ta có vẻ thích thú khi được hành hạ tôi nhỉ? Tay của tôi thì đỏ ẩn lên khi xách khá nhiều đồ

“hì hì … “ - tôi lên xe cô ta quay nhanh qua nhìn tôi cười, rất tỉnh và dể thương

“sao tiểu thư lại cười, hành hạ tôi quá mà” - tôi đưa miệng qua một bên và nhiếu mày.

“Uhm… đúng đó. hehe…. “

“Két …” - chiếc xe thắng gấp làm cho tôi và tiểu thư chúi ra trước, đầu của tiểu thư trúng vào cái ghế phía trước “u đầu”, còn tôi thì không sao, nhìn tiểu thư tôi ngồi người tủm tỉm.

“Ê thấy người ta u đầu mà cười hả?”

“ hehe… thì cười người ta giờ người ta cười lại thôi mà”

“Nè… anh chạy xe kiểu gì vậy?” - tiểu thư nói với anh tài xế

“Xin lỗi tiểu thư tại đằng trước có thằng chạy xe ẩu nên tôi dừng lại hơi gấp, tiểu thư không sao chứ ah”

“thôi được rồi, đi tiếp đi” - trông cô ta khá hình sự

“tiểu thư không sao chứ” - tôi nhìn vào cái cục u trên tráng của cô ta

“ui da… sưng một cục rồi” - cô ta dùng ta rờ vào tráng

“để tôi xem thử coi” - tôi dùng tay chạm vào tráng của tiểu thư

“nhẹ nhẹ thôi” - cô ta nói trước khi tôi chạm vào tráng, tôi chạm vào một cách nhẹ nhàng nhất

“hì hì … không sao đâu, sưng nhẹ thôi ah, lát nửa về nhà tôi sẽ sức thuốc cho tiểu thư”

Chiếc xe dừng lại một chỗ khá sang trọng, vì lúc tới là đã có người mở cửa cho chúng tôi xuống xe, họ ăn mặc khá lịch sự.Bước vào tôi thấy thật trang hoàng, cứ như vào cung điện, đó là nơi mua sắm dành cho những người có tiền.

“Nè… đi theo tôi” - tiểu thư đưa tôi đến đồ của nam, tôi nhìn mà cảm thấy thích, đồ khá đẹp, áo sơ mi, áo thun, giày dép, quần tay và jean. “Anh thích cái nào thì lấy vài bộ đi”

“Cô mua cho tôi sao?” - tôi hỏi

“Uhm… thì anh sẽ là bạn trai của tôi nên quần áo nó cũng phải khác chứ”

“Hì hì … “- tôi đi xung quanh nhìn những chiếc áo thun mới toanh, nhưng nhìn thấy giá của nó thì … “tôi không mua đâu” - tôi nói với tiểu thư

“Ủa? sao vậy? anh chê đồ xấu nên không mua ah” - tiểu thư nhăn mặt

“không phải … tiền nhiều lắm, một cái áo mà hơn 500k, làm sao tôi có thể mua đươc”

“Anh lộn xộn quá… để tôi chọn luôn cho anh đồ vậy? mắc công anh nhìn giá rồi chọn lung tung hết”

Tiểu thư chọn cho tôi một chiếc áo sơ mi sọc màu nâu nhạt cùng với chiếc quần jean màu xanh.

“Anh vào bên kia thay đồ đi” - tôi đi vào phòng thay đồ, khi thay bộ đồ xong nhìn tôi khác hẳn, tôi cũng có vẻ thích, bước ra cho tiểu thư xem.

“Cũng được, nhưng anh thử cái áo màu xanh dương đậm này đi” - tiểu thư đưa cho tôi.

Thế là tôi thay cũng khá nhiều áo sơ mi áo thun, quần jean, quần shot. Thay liên tục thế là tiểu thư lấy cho tôi một mớ quần áo hai quần jean, hai quần shot, khoảng 6 cái áo thun, tiểu thư không dừng lại ở đó mà ghé qua đồ lót của nam và lựa luôn cho tôi.

“Thôi tiểu thư được rồi, cái này cũng phải lựa sao?” - tôi hơi ngại

“Uhm… có gì đâu” - tiểu thư đáp khá tỉnh

“Người ta nhìn kìa” - tôi ra dấu

“Bình thường” - tiểu thư vẫn tiếp tục lựa. “cái này có vẻ hợp với anh đây” - tiểu thư đưa quần lót vào chỗ ấy của tôi, mặt tôi đỏ bừng dùng tay đẩy ra.

“thôi mà tiểu thư”

“người ta có nhìn thì anh cũng ko cần phải sợ, gì người ta nghĩ một người bạn gái chăm sóc cho người bạn trai của mình thôi” - cô ta bỏ đồ lót vào giỏ sách rồi ra quầy tính tiền, trên tay tôi đang cầm những cái giỏ quần áo mà tiểu thư mới vừa mua cho tôi, lúc tính tiền tôi chỉ biết quay mặt đi chỗ khác.

“Tiểu thư ơi như vậy là được rồi?” - trên tay tôi một đóng giỏ

“Chưa xong đâu, qua cửa hàng giày dép đi, hình như nó nằm ở tầng trên, tôi đi trước đây, anh ráng mà đi theo sau đi.” - thế là tiểu thư bỏ tôi lại phía sau, tôi phải rất cẩn thận để đồ đạc không bị rơi xuống đất, đã vậy còn phải sách chúng lên lầu, lần đầu tiên tôi đi thang cuốn, tôi đứng mãi mà nhìn cái thang chạy lên, muốn dat chân lên thì lại rút về, tôi đứng lay hoay khoảng 5p thì tôi mới lên được an toàn. Cảm giác chân không đi mà vẫn đến được nơi nhìn cũng thật hay.Lo mai mê nhìn xung quanh khi đến phía trên chân tôi hụt thế là tôi ngã nhào phía trước, cùng với những túi sách rớt xuống đất.

Ai cũng chú ý tới tôi, tiểu thư thì đứng quay lại nhìn tôi rồi cười sau đó làm vẻ mặt nghiệm túc “đứng dậy đi, còn ngồi đó nữa”, tôi nhăn mặt và láy hoáy sắp đồ quần áo vào trong giỏ. Đến tiệm giày tôi ngồi bệt xuống cái ghế nệm vì phải đi rất nhiều, tay chân tôi muốn đứt ra làm đôi.

“lại đây thử giầy nè, ngồi một đóng đó nữa” - tiểu thư nói với tôi

“tiểu thư ơi,,,, cho tôi nghĩ một chút đi, giờ này gần 8h tối rồi, tôi đói quá”

“mang giày đi rồi lát cho ăn” - tiểu thư cười mỉm có hàm ý gì thế nhỉ? tôi nghe giống như tôi là thú cưng của tiểu thư vậy, nhưng nghĩ lại cô ta mua cho tôi nhiều đồ quá, không biết có tính vào tiền nợ rồi tăng thêm ngày ở đợ của tôi không.

9h tối thế là chúng tôi về lại căn biệt thự, bụng tôi được lắp đầy đồ ăn rồi. Tôi được vào căn phòng của tiểu thư. Quần áo của tôi được bày khắp giường, tiểu thư bắt đầu nói về quần áo phải mặc như thế nào để làm bạn trai của tiểu thư vào bữa tiệc sinh nhật của cô bạn. Vì quá mệt nên tôi ngồi ngủ gục từ lúc nào cũng không biết, tiếng của tiểu thư dần dần nhỏ dần tôi chiềm vào giấc ngủ ngon lành.

Xem thêm:.hihihehe