Tiểu Thư Sống Lại, Chồng Yêu Cưng Chiều

Chương 39: Đàn ông cũng phải đề phòng




Bị Mục Giai Âm vừa đe dọa vừa dụ dỗ cộng thêm đau khổ cầu xin, vì kế hoạch lâu dài Quyền Thiệu Viêm rốt cục rộng lượng buông tha Mục Giai Âm.

Vuốt bụng bằng phẳng của Mục Giai Âm, Quyền Thiệu Viêm đột nhiên sinh ra vài phần tức giận: "Giai Âm, nếu không có đứa nhỏ chướng mắt này, anh sẽ không cần chịu đựng như vậy."

Trước mắt đứa nhỏ này cũng chỉ mới hơn một tháng, bác sĩ nói ít nhất sau ba tháng mới có thể làm chuyện ấy, Quyền Thiệu Viêm cảm thấy đoạn thời gian chờ đợi này đối với anh mà nói quả thật chính là đại hình tra tấn.

Nếu không có đứa nhỏ này... Mục Giai Âm nghĩ Quyền Thiệu Viêm hình như là vĩnh không tắt được lửa tinh lực, toàn thân liền nhịn không được run lên. Mục Giai Âm chợt nhớ tới sau khi trải qua lần đầu kia, mỗi bước đi của cô đều đau giống như đi ở trên đầu đao vậy.

Nếu ngày nào cũng bị Quyền Thiệu Viêm ép buộc như vậy, tuổi thọ của cô có khi sẽ rút ngắn lại không chừng?

May mắn là mang thai. Đột nhiên Mục Giai Âm cảm thấy vô cùng may mắn, đứa nhỏ này quả thật chính là phúc tinh của cô.

"Anh chịu đựng đi." Mục Giai Âm oán giận đưa tay đấm đấm mấy phát lên ngực Quyền Thiệu Viêm nói: "Sau tối hôm đó, em đau muốn chết. Em mới không cần cùng anh làm chuyện đó nữa."

Lần đó sau khi cùng với Quyền Thiệu Viêm, cả người cô ngay cả sức để nói chuyện cũng không có, bản thân chỉ có thể tự chịu đựng. Dựa vào phản ứng tự nhiên của bản thân cô, thật sự cô không cảm nhận được chuyện đó có bao nhiêu tuyệt vời, nếu Quyền Thiệu Viêm nghĩ đến cái kia, vẫn là bản thân tự giải quyết đi. Cô cảm thấy tắm nước lạnh cũng là một phương pháp không tệ. Còn có thể cường tráng cơ thể, sức chịu đựng có thể tăng nha!

"Đó là lần đầu tiên, lần sau sẽ không đau." Quyền Thiệu Viêm thề thốt khuyên nhủ Mục Giai Âm. Việc này liên quan đến hạnh phúc ngày sau của anh đó.

Lần đó anh bị bỏ thuốc, hơn nữa, vốn ngày đó anh bị Mục Giai Âm đào hôn, tâm tình cũng có chút táo bạo, lại bị người giở trò, tự nhiên là đối với nữ nhân không quen biết trên giường cũng không khách khí. Loại sự tình này, anh thầm nghĩ cũng chỉ muốn làm với Giai Âm.

"Bạn của em ở bên nước ngoài đều nói là đàn ông toàn dùng những lời này để lừa gạt phụ nữ." Mục Giai Âm không tin, hơn nữa Quyền Thiệu Viêm vẫn hay dùng gương mặt đứng đắn này để làm chuyện vô sỉ đó thôi, bây giờ Quyền Thiệu Viêm dùng lời này gạt cô nhưng là một chút đáng tin cũng không có.

Nhất định phải tra xem người bạn này là ai, dám dạy hư cô vợ nhỏ của anh.

"Giai Âm, anh biết em không tin lời anh nói." Quyền Thiệu Viêm cúi đầu ghé vào tai Mục Giai Âm ái muội nói: "Không sao, sau này chúng ta sẽ có rất nhiều cơ hội chứng minh độ xác thực của những lời này."

Khóe miệng Quyền Thiệu Viêm khẽ cong lên một chút ý vị thâm trường, cuộc sống hài hòa, đương nhiên cần luyện tập nhiều hơn.

... Cô không cần!

Mục Giai Âm đau khổ cắn chăn, sớm biết vậy, lúc trước cô nên mang theo đứa nhỏ bỏ trốn, bây giờ muốn ly hôn, có phải đã quá muộn rồi hay không?

"Giai Âm, cắn chăn làm gì." Quyền Thiệu Viêm rất hảo tâm cúi đầu nói: "Anh không ngại em cắn anh đâu."

Nói xong, Quyền Thiệu Viêm lại dùng môi ngăn chặn âm thanh phản kháng của Mục Giai Âm. Vừa nãy rõ ràng còn nói chỉ ngoan ngoãn nằm ở trên giường, chỉ nói chuyện, không làm gì khác!

Quyền Thiệu Viêm nhìn chằm chằm ánh mắt ủy khuất của Mục Giai Âm, không tiếp tục giở trò với Mục Giai Âm nữa, bạn của Mục Giai Âm hẳn có nói cho cô, lời nói của đàn ông ở trên giường đại đa số không thể tin được.

Rõ ràng là lên giường hơi sớm, một lúc sau Mục Giai Âm mới nặng nề mà ngủ.

Ngày thứ hai tỉnh dậy, Mục Giai Âm như trước là tứ chi gắt gao quấn ở trên người Quyền Thiệu Viêm.

"Đánh thức em?" Quyền Thiệu Viêm có hơi khó xử, buổi sáng anh phải đi làm, nên phải rời giường trước. Nhưng Mục Giai Âm gắt gao ôm chặt lấy anh, anh không có biện pháp thoát thân. Anh đã rất cẩn thận, nhưng vẫn đánh thức Mục Giai Âm.

Trước lạ sau quen, Mục Giai Âm áp chế trái tim đang đập loạn, mặt không đổi sắc buông tay chân ra: "Mỗi buổi sáng em cũng dậy vào giờ này, nhiệm vụ của anh đã hoàn thành rồi sao?"

"Ừh." Quyền Thiệu Viêm nghĩ đến chuyện công tác, sắc mặt liền không được tốt.

"Như thế nào?" Mục Giai Âm quan tâm hỏi, chẳng lẽ chuyện công tác có vấn đề gì?

"Quân khu A không có Tổng tư lệnh, hiện tại anh tạm thời giữ chức vụ Tổng tư lệnh." Lúc trước anh còn kỳ quái đám lão già này vì sao sửa miệng thống khoái như vậy, thì ra là thế.

Nhìn sắc mặt Quyền Thiệu Viêm, công việc của Tổng tư lệnh chắc là rất nhiều đi. Khóe mắt Mục Giai Âm rất đắc ý mày nhíu lại, Quyền Thiệu Viêm người này đối với công việc luôn luôn để bụng, nhất định phải hoàn thành một cách hoàn mỹ mới được. Chức Tổng tư lệnh kia công việc nên càng nhiều càng tốt, như vậycô sẽ không bị ép buộc nha.

Mục Giai Âm đứng dậy, lấy quân phục cho Quyền Thiệu Viêm, mới nói: "Như vậy cũng tốt, nếu anh làm Phó tư lệnh, em cảm thấy không ai dám làm Tổng tư lệnh."

Với khí chất của Quyền Thiệu Viêm, chắc là không ai dám ở trước mặt anh nói một chữ không. Nếu Tổng tư lệnh mà lại nghe lời Phó tư lệnh, lời đồn này mà truyền ra, chẳng phải sẽ làm trò cười cho người trong nghề sao.

"Anh cũng không phải người không hiểu quy củ." Chân mày Quyền Thiệu Viêm vẫn là nhíu chặt: "Mệnh lệnh của Tổng tư lệnh, anh tự nhiên là vô điều kiện phục tùng."

... Nhìn không ra.

Mục Giai Âm cũng không vạch trần, nhưng nhìn sắc mặt âm trầm của Quyền Thiệu Viêm, Mục Giai Âm vẫn là đi qua săn sóc, giúp ông xã sửa sang lại quân phục cho tốt.

Có vợ đúng là tốt, Quyền Thiệu Viêm nhìn Mục Giai Âm nhìn đến ngốc, trong lòng cũng một mảnh nhu tình.

Giai Âm của anh.

"Anh đi rửa mặt trước đi." Mục Giai Âm nhìn Quyền Thiệu Viêm mặc quân trang, khóe miệng hiện lên nụ cười vừa lòng.

Thân hình Quyền Thiệu Viêm chính là so với thân hình của người mẫu còn đẹp hơn, mặc cái gì cũng đẹp. Hơn nữa, ngày thường Quyền Thiệu Viêm lại lạnh như băng, cẩn thận tỉ mỉ một chút, sau khi mặc quân trang vào lại càng bộc lộ khí chất cường đại cùng tôn quý của Quyền Thiệu Viêm vô cùng nhuần nhuyễn.

Dáng vẻ này của Quyền Thiệu Viêm nếu đi làm minh tinh cũng không biết quyến rũ hết bao nhiêu tâm của các cô gái đây. Ngô, may mà trong quân đội đều là đàn ông, Mục Giai Âm nghĩ lại nghĩ, khuôn mặt nhỏ nhắn lại suy sụp, đầu năm nay đàn ông cũng phải đề phòng.

"Sao lại ngơ ngác rồi?" Quyền Thiệu Viêm thấy Mục Giai Âm xuất thần, chỉ nghĩ Mục Giai Âm còn chưa tỉnh ngủ, liền kéo Mục Giai Âm về giường nói: "Ngủ tiếp đi.

"Tỉnh rồi." Sao cô lại ngơ ngác cơ chứ, vừa rồi cô lại đi suy nghĩ làm cách nào đối phó với nam tiểu tam. Mục Giai Âm nhu nhu ánh mắt, từ trên giường đứng lên nói: "Em đi nấu cơm."

Chờ Quyền Thiệu Viêm rửa mặt xong, chắc điểm tâm cũng chuẩn bị xong rồi.

"Không cần mệt như vậy." Quyền Thiệu Viêm xoa nhẹ mái tóc mềm mại của Mục Giai Âm nói: "Trong quân đội cũng có căn tin, anh ăn ở đó cũng được."

Ánh mặt trời theo khe hở ở rèm cửa sổ rọi đến giường lớn trong phòng, chiếc giường như thêm vài phần ấm áp, Mục Giai Âm bị mặt trời rọi vào, toàn thân xương cốt đều ngứa hết lên. Lười biếng xoay nhẹ thắt lưng, Mục Giai Âm mới miễn cưỡng phản bác nói: "Căn tin khẳng định không ngon bằng em làm, với lại, lát nữa em còn muốn đi dạo phố với Hướng Tình."

Trong nhà thật sự quá đơn giản, nhìn thật không được chút nào.

Mục Giai Âm không biết, động tác của cô khiến đường cong hoàn mỹ lộ rõ, trong mắt Quyền Thiệu Viêm nhất thời nổi lên sắc quang. Đang suy nghĩ buổi sáng nên làm món gì, Mục Giai Âm liền bị mỗ nam không mặc quần áo là cầm thú, mặc xong quần áo lại là mặt người dạ thú đẩy ngã trên giường.

Quyền Thiệu Viêm ác ý ở trên môi Mục Giai Âm cắn hai cái, bộ dạng này của Giai Âm chẳc sẽ không cùng Hướng Tình đi dạo phố được? Đầu năm nay, trên đường càng ngày càng nhiều mấy tên đàn ông mắt sói, anh không thể không phòng.

Cuối cùng, Quyền Thiệu Viêm bỏ lỡ điểm tâm của,ình. Chỉ có điều, cô vợ nhỏ ngọt ngào nhà mình đối với người nào đó mà nói, chính là điểm tâm ngon nhất. Lúc Quyền Thiệu Viêm đi racửa, trong quân khu A, tên đàn ông nào đó đã đổi trang phục mới, đứng ở trước gương sửa sang lại một chút. Tiểu Lục đã chết, hôm nay hắn muốn đi thăm dò Mục Giai Âm một chút xem là ai làm, có biết được gì không.