Tiểu Thư Siêu Quậy - Oanh Shin

Chương 70: Sự thật




Quay lại chương 64, 65. Thời điểm Nhật Minh và Cẩm Linh láy môtô đi theo hai hướng(64) và Dương cẩm Linh điểm Worldtown tìm Nhật Minh(65). Khuyên bạn đọc nên xem lại một chút.

Đoạn cắt chương 64_______________

Nhật Minh láy môtô rời đi, chạy được một đoạn hắn nhận được tin nhắn. Tắp xe vào lề, Minh mở máy, là Lâm.

[Cắt đuôi kẻ theo dõi. Đến quán X phòng Y]

Sau khi cắt đuôi được kẻ theo dõi, hắn vào một quán coffee sang trọng, đặt một phòng riêng, vừa ngồi nghịch di động vừa suy nghĩ vu vơ.

Cùng lúc đó thì My cũng đi vào.

- Ơ anh Minh? Ngọc cũng hẹn anh đến à?

My mở to mắt ngạc nhiên. Ngọc vừa nhắn tin rủ cô đến quán coffe quen thuộc. Sao lại hẹn cả hắn?

- Lâm gọi anh.

Hắn đáp.

- Rốt cuộc có chuyện gì...

My cau mày, nàng kéo ghế ngồi xuống.

Nửa tiếng sau. Lâm và Ngọc rốt cuộc từ bên ngoài đi vào.

- Hẹn bí mật như vậy là sao?

- Là chuyện gì?

Hắn và nàng cau mày hỏi.

- Hai người từ từ đã.

Ngọc lên tiếng.

Sau khi cô và anh ổn định chỗ ngồi và gói đồ uống xong xuôi. Lâm mở laptop kết nối với một danh sách dữ liệu.

[Có mặt.] Giọng của Hải Vang lên.

[ Em cũng có mặt.] Vy lên tiếng.

Hải hiện đang ở Võ gia còn Vy thì ở công ty nên không tiện đến. Chỉ có thể kết nối qua hoa tai.

- Hiện tại chúng ta ở đây, là để thực hiện một kế hoạch.

Ngọc nói.

- Là kế hoạch gì? - Vy.

- Bắt kẻ nội gián.

Cô nói tiếp.

Lâm uống mốt ngụm cà phê đen. Anh trầm tư ít giây rồi nói:

- Chú Phong vừa bị ám sát, hiện Kiệt đã bay sang đó rồi. Nó vừa báo về là hiện trường vụ án rất kì quái. Hệ thống bảo mật tại toà nhà không hề có dấu vết xâm nhập. Điều đó có nghĩa là hung thủ biết hết 4 mật khẩu để vào toà nhà. Hắn biết chính xác chú Phong ở tầng 12, phòng 8. Và tránh được tất cả các camera an ninh. William đã kiểm tra, mật khẩu hay camera không có dấu vết bị hack. Làm sao tên hung thủ lại biết hết mọi thứ đó?

Có nội gián trong bộ phận an ninh cấp cao.

- [Hiện kẻ có thể biết thông tin cá nhân của mọi người trong tổ chức chỉ có 29 người. Trừ bỏ William, 8 người chúng ta, sư mẫu. Còn lại 19 người.]

Vy tiếp lời.

- [Xét về nguy cơ, 99% lại là Hà gia giở trò. Liên kết với sự việc Hà Đình Trung biết được thông tin của chúng ta nữa. Người biết rõ DG&FD không nhiều. Hiện chỉ có những đồng đội cũ từng huấn luyện và những người huấn luyện. Cùng Cherry, Cherra. Đúng không? ] - Hải.

- Vậy... tóm gọn hai điều này, kẻ nội gián nằm trong phạm vi những cá nhân cấp cao trong DBL. Mà kẻ này cũng nằm trong phạm vi những người quen biết chúng ta? - My nghi hoặc.

- Đúng vậy. Trong 19 người này những người biết về DG&FD chỉ có 5. Kì Anh, Cherra, Cherry, Zak và Kelvin.- Lâm nói tiếp.

- Sao lại không loại Kì Anh và Kelvin ra? - Ngọc nhíu mi nhìn anh.

- Ngọc. Em không được đặt tình cảm cá nhân vào công việc. Chúng ta chỉ là nghi vấn. - Lâm nhìn cô.

- Hiện tại trong những người này. 3 người đang ở Việt Nam. 2 người ở Nhật?- hắn nhướn mày.

Trong 5 người này, thật sự có nội gián hay sao???

- Nhật Minh, hiện giờ không cần nói mày cũng rõ Cẩm Linh là ai. Vậy, mày chọn bên nào?

Lời anh nói ra, khiến Nhật Minh tí sặc trà.

- Ý gì? - hắn nhíu mày.

-[ Hà Đình Trung muốn mày. Linh lại xua đuổi mày. Mày muốn theo phe nào? Haha~~. Nghe con tim hay chọn máu mủ hả??] Giọng điệu cười cợt của Hải đánh sụp hoàn toàn không khí âm u của cuộc trò chuyện.

- Anh Minh à, Linh nó chắc chắn vẫn thích anh. Chỉ tại nó "làm giá" vậy thôi. Anh không được nản lòng. Em ủng hộ anh. - My thấy vậy liền phấn khích hùa theo.

Chắn chắn một điều. Nếu Dương Cẩm Linh ở đây. Nàng đã bị nó bộp tay vào mỏ.

- Hahaha. - cả bọn cùng cười to.

- Tụi mày điên rồi hả. Tao vào đây là vì ai chứ? Thời gian qua chẳng lẽ tao còn không rõ tính cách của Dương Cẩm Linh. Chỉ mấy lời phũ phàng đã bỏ cuộc thì tao đáng mặt đàn ông à?

(Thương ghê chưa =.=)

Hắn khó chịu gắt lên.

- Còn nữa... tao không thích người Trung Quốc!

Nghe xong câu nói của hắn. Cả bọn lại phá lên cười. Đâu biết rằng, tín hiệu kia cũng kết nối cho Dương Cẩm Linh. Đậu xe bên con sông, vì lời nói của hắn, nó bỗng nhoẻn miệng cười.

Minh khó chịu nghe giọng cười chế giễu của cả bọn. Hắn ho khan, sau đó lại thấy không đúng. Nó không lí nào lại không có trong cuộc trò chuyện này.

- Dương cẩm Linh, em cũng đang nghe, đúng không? - hắn cười nửa miệng.

-...

Cả bọn bỗng nhiên nín bặt.

- Bọn mày không cần làm vẻ mặt này, tao chắc chắn em ấy đang nghe. Chỉ là không muốn nói chuyện với tao thôi. Linh Linh, em nghe cho rõ, anh yêu em, yêu em, yêu em, yêu em, rất rất yêu em. Dù em có chống đối cũng kệ em. Cả đời này em trốn không thoát anh!

Linh thấy tim mình đập rất nhanh.

___________________

Đoạn cắt chương 65_________________

Rời khỏi chỗ của Cherra, Linh ngồi trên con ô tô đi đến Worldtown. Nó vừa chạy vừa đưa tay kết nối với tín hiệu trên khuyên tai:

(Đoạn đối thoại nhiều người)

Linh: Nghe rõ trả lời!

Ngọc: Okay, rất rõ.

Lâm: mọi chuyện thế nào?

My: anh Minh hiện đã ở trong đó rồi. Chắc chắn bên trong đều có tai mắt của Hà gia. Diễn cho tốt vào.

Vào được Worldtown, điện thoại nó vang lên liên hồi. Mở ra, là My.

- Nghe!

-"...làm cho tốt."

- Thực sự, không còn kệ hoạch khác sao?

-"... camera góc bên trái mày đã bị hack."

- Tất nhiên là giờ đang đi tìm hắn đây.

-" Đúng rồi, diễn tốt lắm Linh. Miễn cưỡng vào!"

- Cái gì? Năn nỉ cho bằng được? Tao về đây!

-" Anh Minh cũng đang nghe, nhưng không thể trả lời được, anh ấy đang chơi Bi-Da, cũng bị theo dõi."

- Quá đủ rồi. Jenny, mày không hiểu tao à?

- " Làm vẻ giận một chút nữa đi."

- Cái gì? Thật...

-" Good."

-...chết tiệt, thôi được, biết hắn ở đâu chứ?.BI-DA???

CỘC. Tiếng banh lăn chậm rãi và chạm vào quả khác.

- Minh, lâu lắm mới thấy ghé đó.

Đánh xong một cú, Hoàng chầm chậm nói.

- Haha, chán đời quá mới mò đến.

- Sao, chú mày hết gái hả? Cần anh giới thiệu vài em không? Mấy cô phía sau là người mới, có vẻ không biết chú mày là ai. Tụi nó mê mẩn hết rồi kìa!

-...không hứng thú.

Nhìn vẻ mặt vô tâm vô cảm của hắn, Hoàng chỉ khẽ cười trừ.

Cộc. Viên bi-a lăn đều đều trên bàn xoay, tất cả đều đang chăm chú theo dõi. Và rồi...cộp. Ngón tay của ai đó chặn lại lộ trình của viên bi-a.

Tất cả đề ngẩng mặt lên, nhìn chủ nhân của bàn tay nọ.

- Ôi trời, ai đây?

- Không biết Nhật Minh và Khải Hoàng là ai à?

- Trông xinh quá đi.

- Có chuyện gì vậy nhỉ?

Đám đông hiện giờ đều tập trung vào Linh. Nó, ngang nhiên phá hỏng trò chơi của hai boss ở đây!

- Anh Hoàng, xinh quá, bồ mới của anh hả?

Vài tên hiếu kì liền hỏi.

- Bậy nào. Không phải người của anh, Minh, người của chú mày hả?

Lúc này, mọi người mới dời ánh mắt sang nhìn hắn. Nhật Minh nhẹ đặt cây gậy bi-a xuống. Hắn khoanh tay trước ngực, ánh mắt có vẻ khó chịu nhìn về phía nó.

Dương Cẩm Linh cay mày. Khoanh tay trước ngực.

Không biết cảm giác thế nào, nhưng Khải Hoàng khẽ lắc tay. Lập tức ai về chỗ nấy chơi tiếp. Bàn bi-a ở giữa chỉ còn ba người. Hoàng thật sự không hiểu gì, chỉ biết đứng giữa tiếp thu tình hình của hai bạn trẻ.

- Đến đây làm gì?

- Chúng ta nói chuyện đi.

- Chẳng phải tôi đã nói hết chuyện rồi sao?

- Lần này là chuyện khác.

-...xin lỗi tôi không còn muốn nghe bất cứ điều gì.

- Đây là chuyện quan trọng, không phải yêu đương vớ vẩn.

- Tình cảm tôi em xem là vớ vẩn?

- Anh thôi đi Nhật Minh, đừng như vậy nữa.

- Không cần em quan tâm tôi.

- Anh...

- Tình yêu của tôi, em không tiếp nhận nhưng không có quyền hạ thấp nó.

- Minh, kẻ nặng tình cảm như anh sao có thể làm việc lớn?

- Việc lớn??? Dương Cẩm Linh, nó đối với tôi hết có ý nghĩa nữa rồi!

- Anh... nói vậy là sao?

Nó khẽ nhíu mày.

- Em nghĩ lí do tôi vào SAT là gì? Hiện tại, tôi ở đó, chỉ thấy muốn phát điên.

-Anh nói cho rõ ràng!

Nó quát.

Vẻ mặt của Nhật Minh lúc cau lại lúc giãn ra không thể đoán được. Hắn nhìn chằm chằm vào đôi mắt phẫn nộ của người con gái nọ. Rồi đột nhiên, tóm lấy eo nhỏ thon kia kéo sát vào người mình. Chân nhanh chóng gạt ngã chân Linh, nó không có phòng bị, còn chưa phản ứng được gì thì đã bị đối phương xoay người đẩy ngã, nửa người nằm trên bàn bi-a.

Nhật Minh dùng tay đỡ lấy gáy của nó.

- Anh...ưm...

Chưa đợi nó nói gì, trực tiếp phủ làn môi mềm mại lên trên môi kia.

Linh cố sức giãy dụa, nhưng thân thể nam nhân này mạnh như vậy, nó không thể chống đỡ. Hai tai cố sức nắm đôi vai hắn cật lực đẩy.

Hắn chẳng mảy may quan tâm. Cứ nhiệt tình mà cạy mở đôi môi ngọt ngào, tay lão luyện rất thuần thục cắn một phát vài môi dưới, khiến cho đối phương vì đau mà mở hàm, nhanh chóng luồn chiếc lưỡi vào tận ngóc ngách khuấy đảo, hưởng thụ.

- Nhật Minh...an..h...

Xung quanh tất cả đều xôn xao cả lên. Một màn bá đạo này thật là xốn mắt người nhìn.

- Đưa khách ra ngoài!

Khải Hoàng hô to. Đám vệ sĩ chợt bừng tỉnh, vội vội vàng vàng lùa khách ra rồi chốt chặt cửa. Phòng lớn như vậy có đồ đặc quý giá. Vệ sĩ không thể ra ngoài, bọn họ quay về vị trí và giả vờ như không thấy gì cả.

Sao một hồi dằn co, cuối cùng bàn chân nó cũng lần mò đá một phát vào chân hắn.

-A!

Rất đau. Hắn cuối cùng cũng buông nó ra.

Nhanh chóng đứng dậy khỏi bàn, hít lấg hít để không khí thiếu thốn từ nãy giờ.

- Minh, chuyện này là sao đây?

Hoàng đưa tay gãi gãi đầu. Anh ta chẳng hiểu cái gì cả.

- Chú mày...

CHÁT!!!

Một cái tát giáng xuống gương mặt Nhật Minh.

- NHẬT MINH!!!

Nó gầm lên. Ánh mắt sắc bén như dao nhìn hắn.

- Lần nữa, em lại tát tôi.

Hai ánh mắt thân sâu nhìn nhau nhưng không ai nói thêm một lời gì cả.

Hít một hơi thật sâu. Nó cố gắng kiềm lại cảm xúc kích động của bản thân. Việc này... đâu có nằm trong kế hoạch!!! Nhật Minh đồ hạ lưu.

(Anh Minh lợi dụng cơ hội quá!)

- NHẬT MINH. Anh-điên-rồi!!!

- Ở SAT, tôi là con của kẻ địch. Ở Nguyễn Hoàng gia tộc, tôi không phải là con ruột. Ở trong trái tim em, tôi là quá khứ em quyết tâm chôn vùi. Tôi là kẻ hoàn toàn trắng tay. Nói với bọn họ, là tôi rút khỏi S.A.T

________________

Tất cả, đều là trò lừa. Đều nằm trong kế hoạch. Điện thoại của Nhật Minh được Miwa cho người mang ra ngoại thành. Hắn vẫn luôn ở trong toà nhà đối diện Seaside. Đợi Hà Đình Trung bước chân vào đại sảnh và tháo kính theo dõ bỏ lại bên ngoài, ông ta đã chắc chắn được suy đoán của mình. Nhật Minh mới âm thầm đi vào Seaside, thay trang phục Đông Thiên Vương.

Chuyện giả danh này, chỉ có Kì anh, Cherra và Zak biết.

Nếu như hôm nay, Hà Đình Trung không biết việc này, xem như lễ sát nhập thuận lợi diễn ra. Cũng có nghĩa là ba người vô tội. Gián điệp là Kelvin hoặc Cherry.

Nhưng đáng tiếc. Mọi chuyện trái ngược lại.

Cũng có nghĩa, Kì Anh, ZaK, Cherra có kẻ là gián điệp trong ba người.

Hà Đình Trung chết sững nhìn con trai bằng xương bằng thịt. Đây... là lần đầu tiên, họ trực tiếp gặp mặt nhau. Lại ở một khoảng cách gần như vậy!

Nhìn qua ảnh, qua camera dù có cảm giác chân thật đến đâu cũng không thể nào chân thật như thế này được. Con trai ta, vừa nhìn đã biết là con trai ta. Vẻ ngoài tuấn mỹ, mang đến cảm giác phiêu dật phi phàm.

Hà Đình Trung đã tưởng tượng ra rất nhiều viễn cảnh họ gặp nhau. Nhật Minh sẽ có thái độ gì. Hận? Căm ghét? Coi thường? Thậm chí là không để ông vào mắt.

Nhưng mà, có nằm mơ ông cũng không ngờ Nhật Minh đối mặt với ông bằng vẻ ngạo nghễ, thích chí như bắt thóp được ông vậy!

- Hà Đình Trung, chịu toàn bộ trách nhiệm về việc an ninh cho tổ chức Đông Nam Á của chúng ta trong hai mươi năm tới. Từ nay về sau tổ chức này chỉ còn một mình Biuler gia tộc có quyền lực. Lời này, là ông nói. Từ nay nước sông không phạm nước giếng. Từ nay không được xâm phạm tổ chức.

Miwa cất giọng.

- Haha...haha..hahahahhahaha. Miwa... miwa... bà... hay lắm, bà hay lắm. Hahahahaha!!!

Âm thanh theo tiếng cười đứt quãng. Hà Đình Trung ông không thể ngờ. Mình bị lừa một ván đẹp như vậy. Thật là!!!

Nhưng kẻ chọn phản bội Miwa cảm thấy vô cùng hối hận. Chỉ ít phút trước đây thôi, họ còn đắt ý ngạo ngễ lắm cơ mà!

- Những kẻ phản bội, chúng tôi sẽ nhớ kĩ các vị!

Lâm nói.

Tàn tiệc.

Lần lượt từng người ra khỏi Seaside. Kẻ vênh mặt ngạo ngễ. Kẻ lại toát hồ hôi hột. Rất đa dạng. Biuler gia tộc sẽ làm gì đây hả?

Hà Đình Trung hút một điếu thuốc. Nhìn căn phòng chỉ còn lại chín ngưi và mình. Ông nhìn Nhật Minh, con trai cũng đang nhìn ông.

- Các người có biết vì sao ta muốn đối đầu với Biuler không?

Ông hỏi. Bảy đứa trẻ và con trai ông. Nhìn chúng, ông như sống lại khoảng thời gian thanh xuân khi ấy.

- Hà gia và Biuler gia tộc không thù không oán. Các người làm chủ Đông Nam Á, ta xưng vương Trung Quốc của ta. Nhưng Hà Dũng lại yêu thích một cô gái. Bao nhiêu lần hắn bỏ công lại bị vợ chồng Đặng Phong ngăn cản. Hắn dùng thế lực Hà gia ta để đàn áp SAT. Cuối cùng hại chết Vợ Đặng Phong. Nhưng cô gái hắn yêu lại có quan hệ với Đặng Phong. Thời điểm hắn đính hôn với vợ chưa cưới, cô gái hắn yêu đã yêu Đặng Phong kia. Cuối cùng bao nhiêu lần tranh đoạt. Cô ta cũng chết. Ta làm anh, làm trụ cột của Hà gia, tuy em ta làm sai nhưng không thể nào không cứu nó. Các người tìm đến Hà gia trả thù, không đồng ý thương lượng, việc phế một chân của Ngô Thái ta cũng không cố ý, đao kiếm vô tình. Một thời gian sau, tưởng sự việc đã an ổn. Một cô gái tên Trang Nhung lại tìm đến ta để đòi nợ. Nhưng mà cô ta đâu biết, ta đã yêu cô ta say đắm dù chỉ nhìn thấy qua phim ảnh, hình chụp. Ta không có ác ý với Trang Nhung, ta chỉ là... muốn giữ cô ấy ở bên cạnh, ta nghĩ cần thời gian để Nhung sẽ hiểu tình cảm của ta. Nhưng mà, cô ấy lại trốn chạy. Về sau ta mới biết, Trang Nhung mang thai con ta, nhưng lại chạy khỏi ta. Tại sao? Tại sao hả? Ta yêu mẹ con, ta yêu cô ấy thật lòng. Con là minh chứng cho tình yêu đó. Ta... làm tất cả, là vì muốn xả giận, ta không hề tham vọng Đông Nam Á. Chính Nhật Vĩnh là người đã cướp Trang Nhung. Hắn cướp cả con và vợ ta. Còn các người thì cứ bao che cho hắn. Ta không phải là người tốt, nhưng ta sống cũng có đạo nghĩa của ta. Miwa, bao nhiêu năm qua bà cũng hiểu. Chúng ta dù gì cũng chung một thầy, ta sẽ giữ lời hứa của mình. Ta nói ra cũng không cần các người hiểu. Nhưng mà, làm một người cha, ta muốn... cho Nhật Minh biết, cha con... cũng là một hảo hán, cha của con... không phải ác quỷ khát. Nhật Minh à...con là con trai duy nhất của ta. Xin con... đừng hận... đừng hận ta. Ta có lỗi với Trang Nhung.

Giọng người đàn ông sầu não. Cả gian phòng như lặng đi.

Minh khẽ thở hắc ra, nhìn người đàn ông từ từ xoay lưng rời khỏi. Hắn gọi:

- Hà...Đình...Trung!

Bước chân Hà Trung khẽ khựng lại:

- Con gọi ta?

Con gọi ta sao? Con gọi cha con sao?

-...lời ngài nói là thật?

- Ta xin thề!

- Vậy.... con nói cho ngài biết. Mẹ... không có hận ngài. Người mẹ con yêu là ngài dù người có nhốt bà đi nữa, khoảng thời gian đó, bà đã yêu người, nhưng thử hỏi sao bà có thể chấp nhận kẻ thù hãm hại bạn bè của bà chứ? Người bao che cho Hà Đình Dũng là sai lầm. Chỉ cần người sữa chữa, chắc chắn bà sẽ suy nghĩ lại. Ngài lầm rồi, cha Nhật Vĩnh là cha danh nghĩa của con, mẹ và cha... là anh em ruột. Đều là con của Miwa.

Lời nói của Nhật Minh như hàng ngàn mũi tên đâm xuyên qua tim của Hà Đình Trung. Đau. Nhưng Ấm. Ấm quá!

- Con... ta ôm con được hay không?!

Nhật Minh không biểu cảm gì, bước từng bước cứng nhắc về phía người đàn ông nọ.

Quỳ xuống, dập đầu.

Máu mủ... vẫn là máu mủ.

Thì ra. Chuyện là như vậy!

- Con??

-...cám ơn ngài, vì ngài không phải kẻ chủ mưu giết hại mẹ của Tuấn Kiệt và Vy. Thì ra... cha của con... không phải là quái vật... cuộc đời của con... không nghiệt ngã như con tưởng. Cám ơn ngài.

Lời nói của Minh đứt quãng từng đoạn. Minh đứng dậy, mỉm cười nhìn ông.

- Con trai... con trai...

- Hà chủ tịch, chúng con cũng đã hiểu. Ân oán ai người nấy trả. Con hi vọng ông đừng giúp Hà Đình Dũng bao che nữa. Chúng con phải trả mối thù này cho cha mẹ.

Tuấn Kiệt cất giọng.

- Chuyện cha con bị ám sát, con cần ông giải thích.

Vy nói.

- Là con cái của Đặng Phong à? Ta... thật sự thì ta nghe Báo Đen nói Trang Nhung hiện đang ở chỗ Đặng Phong, nên chỉ muốn đến điều tra. Có điều... Đặng Phong phản ứng mạnh quá. Cho ta xin lỗi.

Nhỏ liếc nhìn Kiệt. Chàng khẽ gật đầu. Anh em bọn họ chấp nhận lời xin lỗi này.

- Miwa, gửi đến Mark lời xin lỗi, em xin lỗi anh chị. Chúng ta là huynh tỷ đệ tốt.

Miwa lúc này xũng không thể nào cũng rắn được nữa. Tất cả... bà đã chịu đựng đủ rồi.

Bà nhìn tám đứa trẻ, rồi nhìn Hà Đình Trung. Giọt nước mắt trên mặt người phụ nữ 59 tuổi rơi xuống.

- Đình Trung... ta không trách cậu...

- Sư mẫu, người...???

Cả bọn đều sững sốt.

- Có rất nhiều cách để ta bắt báo đen...có rất nhiều cách để ta và Hà Trung giải quyết ân oán. Nhưng ta sợ, ta sợ không được. Chỉ có như thế này mới chắc chắn Đình Trung không thể tổn hại Đông Nam Á dù Biuler gia tộc có sụp đổ đi nữa. Ta xin lỗi, vì lừa cậu. Nhưng ĐNÁ cần cậu bảo vệ trong 20 năm tới, và về sau nữa. Biuler... Biuler không thể trụ nữa.... Mark, Mark đã chết rồi...

- Cái gì... sư mẫu...

-KHÔNG THỂ NÀO!!!

- Mark đã chết 3 tháng trước rồi. Minh Hải luôn đi theo chăm sóc cho ông ấy. Sau khi Biuler gia tộc công bố tang lễ cho Mark. Ta sẽ hủy luật của tổ chức, sẽ tẩy trắng tổ chức. Những người trung thành đều sẽ rửa sạch tội. Sống trong thế giới sáng với danh phận xứng đáng. Các con sẽ sống bình an. Như con người bình thường. Sống trong thế giới sáng rực rỡ không nhuốm máu nữa!

Mark đã chết. Miwa muốn cho tất cả một cuộc sống mới, an toàn hơn, yên bình hơn, thế giới ngầm... đến lúc chấm dứt rồi!

Sự thật, đều được phơi bày rồi. Tất cả... kết thúc rồi.

Ai cũng lặng người đi. Không thể nào chấp nhận tất cả chuyện này.

- Mọi người. Khoan đã. Vậy còn... Báo Đen thì sao???

Bất thình lình câu nói của Hải đánh bay bầu không khí.

Tất cả đều giật mình. Đúng rồi. Còn con Báo Đen cần phải tóm được đã!!!

- Không xong rồi!

Miwa gầm lên.

O.s

Thôi nghĩ lại rồi. Up trước 3chap cho mấy nàng nè!

Ngày 24 là full truyện nhé!