Tiểu Thư Siêu Quậy - Oanh Shin

Chương 21-2




Trung tâm thương mại Center

Từng đợt từng đợt người ra vào khu thương mại phải nán lại vụ lùm xùm trước cửa. Điều làm họ chú ý hơn cả là trong đó, có một cậu trai và một cô gái xinh như thiên thần...

- Lên từng thằng....hay là....cùng một lúc đây?!- hải nhếch môi cười thách thức

- Thằng nhãi. Mày ngon lắm...phải cho mày biết thế nào là lễ độ- Yun sấn tới nắm cổ áo cậu tức giận quát

- Ô~~đừng có nóng thế. Cả đám tụi bây...rồi ai cũng được "phục vụ" mà!- Cậu đá đểu. Chỉ một cánh tay. Cậu bóp chặt tay yun hất ra xa làm yun vô cùng đau nhức

- Mày./- yun trợn mắt

- Từ đã, phải chờ tao đưa người yêu ra xa một chút...kẻo... Bẩn áo cô ấy.- Cậu nói đầy ý kiêu ngạo. Bước tới bên Vy. Dúi vào tay nhỏ chiếc iphone 6 va chìa khoá xe

- Cầm hộ anh...- Cậu nháy mắt với nhỏ

Vy đứng lặng người ở khoãng cáchmà cậu bảo nhỏ đứng.... Đôi tay nâng niu, giữ chặt món đồ cậu đưa....tim nhỏ đập mạnh...

.........................

.............................

2ph sau...

9 thằng con trai nằm la liệt dưới đất. Hai thằng sợ sệt bỏ chạy. Một thằng đứng suýt không vững lộ rõ vẻ bất ngờ, lo sợ và đề phòng. Chính là Yun........

- Mày...mày..- Yun lắp bắp

Hải đứng tư thế đút túi quần hiên ngang...cứ thế nhũn vai ra vẻ dửng dưng

Không có vẻ gì là tốn một giọt mồ hôi nào

- Mày...là ai??- yun nhíu mày

Cánh môi cậu khẽ cười khẩy một cái...

Cậu bước tới cạnh hắn, lập tức ban phát cái nhìn lạnh thấu xương

- Lần sau....phải điều tra cho kĩ...rồi hãy kiếm chuyện!- hải cất giọng

- Mày....

- 3s để biến!!!- cậu gằn giọng

- Mày....chờ đó. Tao sẽ cho mày nột trận!- yun chỉ tay vào hải run rẩy nói, sau đó lập tức chạy đi

Đám đông cũng dần dần tản ra xa....mỗi người quay lại công việc của họ. Phút chốc như chưa hề có chuyện gì xảy ra

- Đi thôi!- Hải bước tới, nắm lấy tay nhỏ kéo di. Không cho nhỏ phản ứng gì cả.

Hai bàn tay giao nhau. Vy cảm thấy có một luồng điện chạy vào bàn tay mình. Khuôn mặt nóng bừng, cúi mặt xuống đấtt, thấy có chút e thẹn

Hải liếc qua nhỏ, khẽ cười cười. Cũng có ngày Đặng Huỳnh Ngọc Vy nhỏ ngoan như một con mèo con vậy...để yên cho Võ Vĩnh Hải cậu nắm tay vậy sao?!.......không la hét...cũng không phản đối....thật là không thể nhịn được cười...một nụ cười hạnh phúc!

- Anh....đừng có nhìn em bằng bộ mặt kiểu đó...- Vy khó chịu lên tiếng

- Anh??! Nhìn gì??! Có hả??!- Hải giả vờ ngu ngơ đáp

- Anh...Thôi bỏ..mà...đúng là có bản lĩnh ha~~- nhỏ giã vờ bâng quơ nói

- Hihi...ý em có phải là anh không những vừa đẹp trai..vừa dễ thương..vừa galăng..mà còn vô cùng vô cùng chuẩn men đúng không?!- cậu hớn hở nói

- Oẹ...anh đang tự sướng đó hả?!- vy vờ ói

- Hêhê..đó là sự thật!

- Mơ đi...anh vừa khó ưa vừa đáng ghét thì có!- nhỏ trề môi

-..vậy sao?!...em để yên cho kẻ đáng ghét nắm tay à?!- Cậu đá đểu

- Anh...hừm..- Vy cứng họng, liếc xéo cậu một cái

- Ấy ấy...anh đùa thôi!- cậu vội xua tay

- Hừm~coi chừng nha- vy lườm

..........

Hai người đi thẳng vào khu thương mại làm tất cả mọi người phải trố mắt nhìn không khỏi ghen tị..... Một đôi trai tài gái sắc!

Vy có chút do dự gì đó....nhưng một lúc sau lại quyết đnh, nhỏ khẽ lấy hai tay mình, ôm lấy cánh tay cậu như một đôi tình nhân thực sự trước bao người........không hiểu sau nhỏ lại muốn làm như vậy trong lúc này. Tuy hơi ngượng và làm cậu khá bất ngờ...nhưng sau đó, lại mạnh dạn lôi cậu đi. Nhỏ cảm thấy nhịp tim mìmh thổn thức......có phải, đây là điều nhỏ muốn.....một nhịp tim hạnh phúc...

Hải luôn nhìn nhỏ, cánh tay nhỏ ban đầu ngượng ngập để cậu kéo đi...lúc sau, người chủ động kéo đi lại chính là nhỏ. Lại còn tự nhiên dùng hai tay ôm cánh tay cậu. Trên môi không ngớt một nụ cười tươi tắn. Nó súyt làm tim cậu nhảy ra ngoài......

Một chút gì đó ban đầu ngượng ngập, bất tiện....nhưng dần dần trở nên tự nhiên và thoải mái. Đi chung với nhau. Họ thành một cặp đôi thực thụ....

.......................................

..........

......

Cậu và nhỏ dẫn nhau đi mua sắm, chơi game, mua trang sức...rất vui vẻ. Nhỏ chọn những đôi giày mình ưa thích, cậu chọn những đôi khuyên tay cực ngầu cho bản thân. Lúc đầu, tuy có hơi khó nói chuyện dần dần một lúc sau, đám " ruồi muỗi" ỏng ẹo bám lấy gần cậu. Nhỏ cảm thấy người nóng hừng hực, vội vàng chạy đến gần cậuu gianh "lãnh thổ" và ban cho lũ đó ánh mắt cảnh cáo. Hải nhìn nhỏ như vậy, chỉ biết phì cười..

Một miếng sanwich được Hải đút cho Vy. Một mẫu bánh vụn trên má được nhỏ phủi xuống cho cậu.......hai người họ...dần dần mất khoảng cách....

..................

Mai sao shool

- Alo- nó hờ hững vừa nghe điện thoại vừa uống chai sting không lạnh của mình

- "Keke.tao nè, mày đang ở đâu"- Đầu dây bên kia Vy hí hửng nói

- Ở trường- nó đáp

- "Hơ....sao lại thế."

- Sao trăng gì. Thứ 3 mà

- " ờ..a..tao nhớ rồi"- Vy gật gù

- Đi hẹn hò thì nhớ quái gì học hanh!- nó bĩu môi

- "Con quỷ. Kệ tao"

- Rồi rồi..đi rồi về sớm. Tao cúp đây

- "Ờ...pp"

Tuttuttut

Cái áo sơ mi trắng ngắn tay và quần shinny đen. Nó cột mái tóc hơi cao một tí. Hiện giờ nó đamg ở trên sân thượng của ngôi trường

Tiết thể dục bơi lội làm nó quá chán nãn. Không hứng thú!

Bình thường thì nhỏ sẽ là người cùng cúp với nó vì bản thân nhỏ rấtt lười bơi... Nhưng bây giờ, nhỏ có bạn trai rồi. Coi như nó bị bỏ rơi

Mà thôi kệ. Lạnh lùng còn sở gì cô đơn. Nó- Đã quen rồii...

Brừ brừ---con iphone6 lại rung 1 lần nữaa

Nhìn cái têndanh bạ hiển thị "Huyền Vũ". Đôi mắt nó hơi nhướn lên. Vội vã bắt máy:

- Chị!- nó hơi reo lên

- " Chị đây.."- Đầu dây bên kia đáp

- Có...có việc gì không ạ- giọng nó khá bặp bẹ

- Ồ không! Không có gì. Chị gọi hỏi thăm thôi. Em khoẻ chứ. My mail cho chị là Vy có người yêu rồi à"- Huyền vũ cười nhẹ

- Dạ...

- "Ai thế "- Huyền vũ hỏi

-...chị thừa biết mà- nó hơi trệ môi

- "Nhỏ này..sao chị biết được"

Khoé môi nó hơi cười

- Là Korn Biuler của Dying...a không.. Tân thiên vương chũ nhỉ??!!!

- ".... "- đầu dây bên kia. Huyền vũ hơi sửng lại

- thế nào- nó nhếch môi

-".. Em...... biết rồi à"

-....mới thôi. Tình cờ thấy "Ấn kí"- nó nhàn nhạt nói

- "Đúng là Hexi có khác để em đoán đúng rồi"- huyền vũ tiếc rẻ

- Quá khen- nó

-"...Em...chắc cũng đoán ra Thiên vương cuối cùng luôn rồi chứ"- cười ẩn ý

- Haller, không sai chứ?!- nó cười khẩy

- "Rồii... Chị bó tay em luôn- Huyền Vũ chào thua"

-...

- Kì Anh. Em hi vọng vào lời hứa...

-" Em..lại nữa"

- Chị hiểu mà- nó

- "thôi....chị có việc rồi..gặp lại sau.." tuttut

Bóp chặt cái điện thoại trong tay. Lòng nó hơi khó chịu...

- lúc nào nhắc đến cũng kiếm chuyện cúp máy...haizzi!- nó chán nản

Huyền Vũ, 1cái tên quan trọng đối với nó.....một người nó vô cùng kính nể.....

Nó khẽ cười chua chát cho sự sắp đặt của chỉ ta....... Đúng không ngoài dự đoán.... 2 thiên vương chính là hắn và cậu....

"Tại sao..lại là anh ta chứ?!" nó thiết nghĩ

Bóng lưng nó dần đi xuống sân thượng..từ sau góc khuất. Hắn hơi sửng người nhìn theo

- Chẳng lẽ cô là...-hắn lẩm bẩm

Dòng suy nghĩ lạ lẩm chạy qua bộ não....hơi hài lòng với điều mình đoán. Hắn từ từ rời bước đi khỏi

............

Ở một nơi hoang vắng khác

Bốp...Yun lão đão đâm vào khung cửa kính sau cú đấm của Hùng

- Đồ ngu. Chẳng làm được việc gì ra hồn

- Anh...anh Jun...tại thằng đó quá mạnh...em- Yun lắp bắp sợ hãi

- Chó...còn dám trả treo!-Hùng trợn mắt

-..em không dám

Tự tay đấm mạnh vào tường đến bậc máu...

- Thằng chó Korn này!- Hùng hét

- Anh...bớt giận. Lần sau. Nhất định em sẽ bắt được nhỏ kia

- Được...tao cho mày một cơ hội cuối cùng. Làm không ra trò....lập tức phắn khỏi bang!

Tiếng đáp "dạ" nhanh nhẹn của tên thuộc hạ, tiếng bước chân sợt sệt ra khỏi phòng, tiếng thở hắt đầy giận dữ của tên thủ lĩnh. Một lát sau, Hùng nhất điện thoại lên và quay số:

- Rose! Anh đây!

- "A... Jun. Lâu rồi anh không gọi cho em đó"

-...thì..bây giờ nè!

- "Sao… nhớ em rồi à?!"

- Bớt giỡn đi

- "Rồi...nói gì thì đại đi. Em cũng đang không vui"

- Được rồi! Bang Ha-na của em, có nhỏ nào ra vẻ hơi cá tính không?!

- "ủa..đổi gu à"

- Không...anh đang tìm một người

- "Ai vậy"

- Anh không rõ....chỉ biết nó khá xinh và nằm trong thế giới ngầm

...................

O.s