Tiểu Thư Nhà Ta Trọng Sinh

Chương 48




Chương 48: Hợp tác

Lúc Tố Nhã một đường chạy thẳng về quán bar, bị Trịnh Hạo Lâm đã chờ đến nhịn không được xoa đầu giày vò một trận.

"Em cái con nhóc ham chơi này! chẳng lẽ vừa mới nhân cơ hội này trộm chạy ra ngoài chơi hay sao vậy, làm gì mà tốn thời gian lâu đến thế! Thiếu gia ta ghét nhất là người lười biếng đó!!!”

"Em biết sai rồi, nói nhỏ chút a, đừng để dẫn nhiều tang thi lại đây." Tố Nhã nhỏ giọng xin tha.

"Tang thi?" Trịnh Hạo Lâm dùng mũi hừ một cái, hất đầu ngạo kiều, "Trong khoảng thời gian em trốn đi lười biếng, sớm đã bị gia giải quyết hết rồi!"

Tố Nhã nhìn quanh trái phải một cái, quả thực đúng là như vậy, trách không được lúc tiến vào lại cảm thấy an tĩnh hơn không ít.

"Vậy chúng ta nhanh chân đi tập hợp với bọn Tuyết tỷ thôi."

"Được thôi." Trịnh Hạo Lâm hừ một tiếng, "Lại nói tiếp, em đi thăm dò, rốt cuộc đã thăm dò ra được cái gì rồi?"


"Ể…" Đối với cái lí do mình viện cớ này, Tố Nhã bày tỏ khinh bỉ một chút, "Kỳ thực cũng không có gì ghê gớm, chính là… Hửm?"

Bỗng nhiên sắc mặt của Tố Nhã trở nên căng thẳng.

"Làm sao vậy?" Trịnh Hạo Lâm cảm giác được vẻ mặt của đối phương có chút biến hóa, lập tức cẩn thận bày ra tư thế công kích, đột nhiên trên tay hiện lên một cầu lửa.

Tố Nhã cùng Hạo Lâm trao đổi ánh mắt, trầm giọng nói: "Có đội ngũ khác vào đây."

"Đi đường khác?"

"Chỉ sợ là, sẽ có chỗ giao với đường chúng ta đang đi."

Lông mày Trịnh Hạo Lâm nhíu chặt: "Nhanh! Sợ rằng đối phương đang đi về phía đại tỷ."

Tố Nhã trừng mắt nhìn, sợ rằng đối phương là muốn hợp tác với Trịnh Tuyết Như nên mới tới.

Bất quá chỉ có một đội ngũ, cũng chính là người của một căn cứ khác, thế thì cái căn cứ còn lại cứ như vậy mà trơ mắt nhìn Trịnh Tuyết Như đem vật tư đi hay sao? Không có khả năng.


Sợ rằng thủ lĩnh của cái căn cứ chưa xuất hiện đang đánh chủ ý, đó là Hoàng tước tại hậu* đi.

Thế nhưng Tố Nhã cũng đã đoán sai, người của hai căn cứ kia đã sớm hợp tác qua một lần, muốn cùng đi lấy nhóm vật tư ngầm kia, đáng tiếc vẫn chưa có thành công.

Mà lần này tiểu đội của Trịnh Tuyết Như xuất động, đã mang đến một cơ hội mới cho bọn chúng.

Tuy nói ở A thành này có tổng cộng hơn mười căn cứ lớn nhỏ, nhưng căn cứ tiểu khu Ngự Long Uyển của Trịnh Tuyết Như là nơi được mọi người công nhận là căn cứ mạnh nhất, đương nhiên, yêu cầu gia nhập cũng cao, có không ít đội ngũ tư nhân được lựa chọn cũng phụ thuộc vào bọn họ.

Lúc thủ lĩnh của hai căn cứ biết được Trịnh Tuyết Như cố tình muốn nuốt trọn những vật tư này liền an bài phương án tác chiến, bọn chúng tổ chức thành hai nhóm đội ngũ, một nhóm tiến vào quán bar, tiếp xúc với nhóm người Trịnh Tuyết Như, hi vọng có được một cơ hội hợp tác.


Một nhóm khác chặn ở bên ngoài mai phục, mặc kệ hợp tác có thành công hay không, chỉ cần tiểu đội Trịnh Tuyết Như có thể thành công lấy vật tư ra, bọn chúng liền có thể áp dụng kiểu đường lang bộ thiền, hoàng tước tại hậu.

Tang thi cấp 4 cũng không phải dễ đối phó như vậy, bọn chúng tin tưởng, vào lúc tiểu đội Trịnh Tuyết Như đối phó xong tang thi cấp 4, căn bản là sẽ không còn dư hơi để đối phó với bọn chúng nữa!

Hai thủ lĩnh ăn nhịp với nhau, vì vậy liền xuất hiện biến cố như vầy đây.

"Không nghĩ tới các người thế mà lại lựa chọn hợp tác." Đường Văn Triết nhướng nhướng mày, đẩy mắt kính đã hơi xệ xuống sống mũi lên, dưới đáy mắt hiện lên một tia trêu tức.

Hắn thấy cuối cùng thì lần hợp tác này có thể thành công mới là có quỷ đó.

Đại ca của hai cái căn cứ này cũng không phải là đèn cạn dầu, mặc dù có năng lực, cũng có quyết đoán, nhưng mà lại cứ thiếu chút độ lượng.
" Trịnh đội trưởng, Đường đội phó.” Chân mày đầu lĩnh đối phương vểnh cao, nở ra một nụ cười rất không vừa mắt, nói năng thô lỗ, "Hôm nay chúng tôi đến đây với sự thành ý, thật tâm thật ý muốn hợp tác cùng hai vị, phải biết rằng, không thể nào dễ dàng đối phó với tang thi cấp 4 được đâu."

Vểnh chân mày ngân dài giọng, mang theo chút ý tứ cảnh cáo.

Trong nhận định của hắn, cho dù nữ nhân tên Trịnh Tuyết Như này có lợi hại như thế nào đi chăng nữa thì tang thi cấp 4 ở chỗ này cũng không phải là cải trắng, nam nhân bọn họ còn chưa gϊếŧ được, huống chi là nữ nhân này?

Huống chi… Hắn bất động thanh sắc thoáng trao đổi ánh mắt với người tóc vàng, lặng lẽ gật đầu, huống chi, bọn chúng chính là muốn thừa dịp Trịnh Tuyết Như suy yếu sau khi gϊếŧ chết tang thi, nhân cơ hội kết thúc, diệt cỏ tận gốc!
A không, dù sao Trịnh đội trưởng mạo mĩ như vậy, không bằng để huynh đệ bọn họ sảng đã a! Hắc hắc

Cho nên, nếu nhận được sự cho phép của đối phương, có thể hợp tác cùng nhau, hành động của bọn chúng cũng sẽ thuận tiện hơn, nhưng là đám người Trịnh Tuyết Như lại không chào đón bọn chúng.

_______

*Đường lang bộ thiền, hoàng tước tại hậu (Bọ ngựa bắt ve, chim sẻ phía sau):câu thành ngữ này ý chỉ những người chỉ lo lợi ích trước mắt, không để ý tới mầm tai họa ở phía sau. Là lời cảnh cáo dành cho những người có tầm nhìn hạn hẹp, chỉ thấy lợi ích trước mắt, không để ý đến hậu hoạn. Cũng ví dụ cho việc có người một lòng muốn ám toán người khác, nhưng không nghĩ tới người bị ám toán sẽ lại là mình.