Tiểu Thư Lạnh Lùng Gặp Hoàng Tử Băng Giá

Chương 28: Cô Ấy Là Vợ Tôi...Cấm Anh Chạm Vào




Ta xl~ vìrachaptrễ...mấynàngthôngcảm...chuyệnhọchànhlàmtakhôngthểnàorachapnhanhchomấy nàng dc. Tabùchomấynàngsaunha...bâygiờtakhôngcóthờigianđâu. Vớilạitacóýtưởngnhưngcứhễmởmáylênlàquênmất.

Ta cx thấy View cótăngnhiều...Vote cx vậynhưngquáít cmt à. Ta nói thậtluônlànhiềulúcTamuốnxóa fic lắmluônnhưngmàkhôngnỡ vì Taviếttừhè tới giờrồi. GiờcóbảoTaratruyện mới Ta cx chảcóý tưởng đểviết. Nên.....Tavẫnviếtdùmấynàngcó cmt haykhông....Taviếtkhông phải vì mục đíchlợi nhuận màlàviếtđể thỏa mãnđammêcủaTa.

MàTamuốnhỏi....dạonàychuyệnhọchànhcủamấynàngsaodồi nàk ? Tathìbìnhthườngthou...chảcógìhayho.

Tamuốn nhảy cover quá...bạntarủđinhảy cover nhưng mama Takhôngcho....Taphảilàmsao ? Ta cx lườinữaà.

Tínhlườinótrỗidậymọi lúc mọinơi a~. Tađaqrứt lừi luôn. MàgiờTaviết Teencode lạinha...aikhônghiểuthìcứhỏi...Ta giải thíchchoha.

Talạikéo dàicáiphầnlảmnhảmnàyròimấynàng.

VÀOTRUYỆNTHOUMẤY BAEE CỦA TA.

Sáng hôm đó, tụi nó phải đi trước vì tụi hắn có công việc. Dù buồn nhưng tụi nó đành phải nghe lời bama mình thôi. Tụi hắn cũng buồn vì không được đi với vợ của mình.

Tụi nó và tụi hắn không hề biết mục đích của bama mình là chia rẽ...à nhầm...thử thách tình yêu của tụi nó dành cho tụi hắn đâu. Tụi hắn mà biết thì ngu gì mà để vợ đi một mình như vậy.

Tụi nó vào trường thì thấy trường rất lạ...nào là bong bóng rồi hoa hồng đầy khắp trường mình. Nó mà biết là ai làm nó thiến đứa đó. Nó cực ghét hoa hồng và bong bóng luôn đó. [Ta: Chỉcóchồngtụinómới biếttụinóthích gìthou...]

- Đứa nào làm đây...nhìn cái trường thấy gớm quá à trời. - Giọng nói " CHONG CHẺO " của bạn My chúng ta đấy. My và Nhi cũng không ngoại lệ...cực kì ghét hoa hồng và bong bóng.

Nó chỉ đứng kế bên gật đầu cho có chứ chả biết gì đâu à. Nhi thì đang nhìn trường với 1 con mắt đó.

Tụi nó đâu hề biết là ở một nơi nào đó...bama của tụi nó và tụi hắn đã thấy. Tụi hắn thì cũng đang làm việc nên nào hay bama mình đang thử thách " BẢO BỐI " của mình đâu.

*** Công Ty KPT ***

- Aizz...chán quá à. Không biết các em ấy ra sao nhỉ ? - Giọng nói lanh lảnh của Thái vang khắp phòng làm việc của tụi hắn luôn.

- Im lặng dùm. Lo lắng thì lo làm cho nhanh. - Lần này là giọng dưới âm 0 độ. Chính xác...đó là giọng của anh nam chính " nạnh nùng " đó. Phòng làm việc trở nên im ắng lạ thường nha.

Phong cũng không dám nói gì chỉ khẽ gật đầu. Thái cũng chả còn dám nói nữa mà tập trung.

*** Quay Lại Trường ***

Ánh mắt mà tất cả học sinh trong trường nhìn tụi nó đều là kính trọng thôi. Nó thì đã biết chuyện này do ai làm ra rồi, chỉ là nó không muốn nói ra mà thôi.

Vào tới lớp, nó bước thẳng về chỗ của mình mà không để ý xung quanh mình. My và Nhi cũng chả hứng thú nên cũng về chỗ ngồi chơi.

4 tiết học trôi qua nhẹ nhàng như chưa từng xảy ra. Tụi nó định qua công ty của tụi hắn xem có gì để làm hay không. Nó đang cất đồ, chuẩn bị đi cùng với My và Nhi.

- Băng à, em vẫn còn yêu anh mà phải không ? - Lại là anh ta...nó chán ghét nhìn thấy mặt anh ta lắm rồi đó. My và Nhi thấy định đi tới cản ra thì đột nhiên bị đám bạn trong lớp kéo đi mất. Nó không ngờ là bama nó nhờ tới anh ta để đóng phim nữa đó.

- ANH.BỎ.CÁI.TAY.RA.NHANH. - Nó gằn giọng xuống, nhìn cậu đang nắm chặt tay nó. Nó rất ghét thân mật cùng người lạ. My và Nhi thấy cũng chả làm được gì vì bản thân đã bị người khác lôi đi mất rồi.

Tụi hắn vừa hoàn thành công việc, định qua trường đón tụi nó về thì anh và Thái thấy nhỏ và Nhi bị kéo đi liền đi theo hai người. Hắn thì thấy cậu ta đang nắm tay nó rồi, thật muốn xông đến đánh chết cậu ta nhưng hắn vẫn có bình tĩnh lại. Nếu như nó thật sự rất yêu hắn thì nó sẽ không làm vậy đâu.

- Bỏ cái tay bẩn thỉu của anh ra liền, ngay. - Quả nhiên, nó thật sự đã yêu hắn mất rồi. Hắn mỉm cười hài lòng khi thấy phản ứng của vợ mình. Nó đương nhiên là không phản bội hắn. Thật sự là nó rất khó chịu khi bị anh ta nắm lấy tay mình.

- Anh không bỏ. Em vẫn còn yêu anh, chắc chắn là như vậy. - Anh ta vẫn cho là nó còn yêu mình. Chính anh biết rõ nó không còn yêu anh nhưng vẫn cố gắng.

- Tôi nói lần cuối..... - Nó đang nói thì bị cắt ngang...mà người đó là...

- Bỏ tay cô ấy ra..... - Một giọng nói trầm ấm vang lên khiến nó sững sờ. Nó đang bất ngờ. Chẳng phải anh đang ở trong công ti sao...sao anh lại đang ở đây. Nó lắc đầu rồi lại nhìn anh...thấy anh thực sự ở đó nó mới cười thật tươi. Định chạy lại chổ anh thì bị...

- Em không được đi đâu. Em không hề yêu anh ta phải không ? Em yêu anh, nhất định phải yêu anh. - Anh ta nhất quyết giữ tay nó làm nó không thể nào chạy được. Nó cố vùng ra khỏi tay anh ta thì anh ta càng cố giữ lại.

- Bỏ tôi ra. - Nó giật tay mình ra khỏi tay anh ta nhưng anh ta mạnh hơn nó nên nó không thể thoát ra được.

- Tôi nói lần cuối cùng, BỎ TAY RA NHANH LÊN. - Hắn thật sự tức giận rồi. Nó cũng run sợ trước hắn. Hắn hiện tại là đang điên lên...hắn sắp bùng nổ rồi đó.

- Cậu có quyền gì hả ? Cậu là ai mà tự tiện như vậy hả ? - Anh ta cũng hơi sợ nhưng vẫn vênh mặt lên...giữ vững phong độ của mình. Hắn chỉ hơi nhếch mép lên Hoàng...không nói gì.

- Cô ấy là gì của cậu ? - Anh ta thấy hắn im lặng liền làm tới. Nó thấy lo lắng cho anh ta rồi đó. Hắn dùng một tay...lập tức nó quay về bên hắn. Nó thấy mình đang đứng bên anh ta thì đột nhiên có gì đó thật mạnh khiến nó suýt ngã. Nó ngước lên nhìn mới thấy mình đứng bên hắn từ bao giờ.

- Cô ấy là vợ tôi.....cấm anh chạm vào. - Hắn thản nhiên thả ra từng chữ một. Nó thì vẫn đang ngơ ngơ vì bị đưa từ bất ngờ này sang bất ngờ khác. Hắn thấy mặt nó ngơ ngơ thì nhịn không được liền lấy tay véo má nó một cái. Nó đang đơ thì bị một lực véo không hề nhẹ làm cho rơi xuống.

- A...đau. Anh làm gì vậy. Biết đau không hả ? - Nó nhăn mặt nhìn hắn. Không phải có anh ta ở đây thì nó đã đánh chết hắn lâu rồi. [Ta: Saoconácvậy. Phảibìnhtĩnhnghechưa ?]

- Anh nghe cho rõ nè...cô ấy là vợ tôi. Tôi là chồng cô ấy. - Hắn bỗng nói thật nhẹ nhàng, thả từng chữ một vào tai của anh ta. Hoàng nghe thấy thì sững sờ rồi đến ngạc nhiên.

Tức giận đến đỏ mặt tía tai, anh ta một đi không trở lại rồi. [Ta: Đừngcógiỡn...đangtập truq nè. Tiếp tục. ]

- Anh nghe rồi phải không ? Đừng để tôi phải nói lần nữa nhé, anh bạn. - Hắn vui vẻ cất giọng, tay vẫn nắm chặt nó.

CẢMGIÁCĐƯỢC NẮM TAYNGƯỜIMÌNHYÊUCHOCẢTHẾGIỚIBIẾTMÌNHYÊUNHAOTHẬTLÀTUYỆTBIẾTBAO.

----------------------------------------------------------------------------------------------

Chap này vậylàdàidòiđóà nhea...lâulâums đăq dcchap ms nênphảitranhthủcơ. Nhớchotavàicái cmt nghechưa. Vớilạitabậnnênthờigiancóhạn...cómỗicáichap 22 nàythou màtamấtgần 1 thángđó...tộita. Nên.....chotavàicái cmt nha...tađợiá.

Tanghĩlàhếtýtưởngròi...khinàocóýtưởngtasẽviếtthậtdàibùchomấynàng nhea...xl~ mấynàng. Dựlàchapsaubánh bèo xuất chiêuvàcónhânvậtmớinữanè. Hóngchưa...rángđợinghe.

Câuhỏilầnnày:

_ Chap 1 đượcđăngvàongàythángnămnào.

Cáchthứctrảlờivẫnnhưcũ...nhanh cmt chota nhea. Yêumấynàng nhìu nhìu.