Ta đã cờm-bác ròi nè, hihi. Đợi hơi bị lâu đúq hơm nà, tại ta lười nên cứ khoái kéo dài thời gian ra zậy đó à nha. Ta nói lun là từ bây giờ là ngược nha. Ai nói ta ác là ta giận á... ta đã nói trc là từ bây giờ là ngược á... gọi là ngược luyến tàn tâm luôn á nha, hehehe. Ta sẽ dồn thời gian viết chap vào ban đêm nên nhìu khi ta sẽ đăng vào nữa đêm á nha. Thật ra thì ai mà giỏi đoán thì chỉ nhìn tên chap là bit ngược. Nhưq ta vẫn cảnh báo trc cho chắc ăn à.
Í... ta dc " lãnh " trứng vịt môn " Dáo Dục Cô Dâu " á. Thấy ta học giỏi chưa nà. Thật ra thì đầu năm bị " ăn " trứng vịt thì ko dc may mắn lắm. Nhưq ta kệ ... ta chỉ quan tâm mấy môn chính. Vẫn còn 1 môn mà ta cho ta dưới trung bình...chính là môn Vật Lý. Lý là ác mộng đời ta...đừng ai hỏi ta mấy thứ liên quan tới Lý. Ko pải là ta dở Lý mà là ta ko hỉu bà cô giảng cái gì hết á. Hị hị...ta cũng thấy hoang đường lắm lun.
Mà hoy...nãy giờ lảm nhảm hơi bị nhìu quá ròi. Sẵn ta nói lun nà, cuối chap sẽ có phần Behind The Scene á nha. Mà ta cũng chả chắc là nó có hay ko nữa. Có gì thì inb cho ta ý tưởng nha. Vs lại ta sẽ tặng cho ai cờm-mên đầu tiên á nha, hehehe. Ta nhớ là ta đã tặng cho 1 nàng nào đó chap trc. Thật ra ta cũng chỉ moq mấy nàng cho ta vài lời động viên. Mà ko ai cờm-mên thì ta sẽ tặng cho những nàng đã cờm-mên nhìu lần từ mấy chap đầu hoy nha.
Ta chỉ nói voạy hoy...còn mấy nàng mún cờm hay ko là chuỵn cụa mấy nàng. Ta đi đêy nha.
=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.=.
Hôm nay đến trường...cả bọn đều ngạc nhiên vì trong trường............................KHÔNG CÓ AI. Cả nó - chủ nhân của ngôi trường này cũng ngạc nhiên luôn. Nhưng trong sự ngạc nhiên ấy.....một chút...một chút thôi.....SỰ SUNG SƯỚNG. Cả bọn reo hò mà không hề để ý rằng trong góc khuất của ngôi trường ... có bốn đôi mắt mang theo sự căm phẫn đang nhìn tụi nó...chỉ tụi nó.
Tất nhiên...nó không ngu tới nỗi không biết đây là ý đồ của bốn con nhỏ kia. Hắn cũng không biết nhưng nhìn thấy sự khinh bỉ trong mắt nó thì hiểu. [Ta: Con ta thôq minh vỡi. Chả khác vs mấy mọe kia]
- Tao cho là ở đây không an toàn đâu. Đi thôi...càng xa càng tốt. - Nó đã ngửi thấy mùi nguy hiểm ở ngôi trường này rồi. Cứ như là một cái bẫy được sắp đặt để cho tụi nó lọt lưới vậy. My và Nhi nghe thấy thì nhìn xung quanh trường rồi bật cười ha hả. Đặt bậy gì đâu mà nhìn qua một cái là biết cách tránh liền luôn. Nhưng hai nhỏ biết là nó cho rằng tụi nó không có khả năng mà là nó đang giăng bẫy để tụi nhỏ sa lưới của chính mình đặt. Vì theo Băng từ nhỏ nên cả hai đều rất tin tưởng Băng.
Tụi nhỏ núp trong lùm cây, nghe nó nói thế thì bất ngờ. " Chết rồi...làm sao giờ ?" nhỏ Di đang nghĩ kế để tính với tụi nó thì nhỏ Như đứng lên, bình thản đi ra trước mặt tụi nó và tụi hắn. Không phải là Như phá kế hoạch đâu mà chỉ là ra để chọc tức nó. Nhưng chị Băng đây đâu dễ nóng giận như vậy đâu nè, hí hí hí. [Ta: Quả nhiên là con ta...nó thiên về kìm nén. Bởi vậy nên chụy ấy ko nói mà HÀNH ĐỘNG. ]
- Sao vậy...sợ rồi sao đồ con gái mất nết. - Nhỏ Như hất mặt khiêu khích nó. Nó chả có phản ứng gì làm nhỏ Như tức điên lên...còn hai đứa kia thì chỉ hơi khinh thường chứ chả nói gì cả. Tụi hắn cũng chả muốn nhiều lời với nhỏ Như. Cùng lúc đó...ba nhỏ kia đi ra từ trong kia. Nó và hắn vẫn giữ mặt lạnh còn Nhi và Thái thì trong mắt hiện lên một vẻ khinh bỉ. My và Phong vẫn im lặng nghe tụi kia nói.
- Vào thử đi...chả chết đâu mà lo. Mà có chết thì yên tâm...tụi này sẽ nuôi các anh ấy cho. - Nhỏ Di hất hàm nhìn tụi nó và tụi hắn. Thật ra thì nó đang...............buồn ngủ. Nó muốn ngủ mà.
Nó chỉ gật đầu một cái rồi bỏ đi luôn để lại bốn đứa kia đứng ngẩn ngơ nhìn trời mây. Hắn cũng lật đật chạy theo sau nó. Sau khi đơ một hồi thì My và Nhi cũng cất bước đi. Hai chàng kia đi sau cả hai cho an toàn.
Thật ra thì chả có gì đáng sợ hết cả. Chỉ có vài con rắn, gián với vài xô nước trước cửa các lớp và phòng học tối thui thôi. Với tụi nó thì cái đó có gì mà đáng sợ. So với một số đứa con gái thì những thứ đó rất đáng sợ chứ với tụi nó thì miễn đi. Tụi hắn thì cũng chả có tí biểu hiện gì là sợ cả mà chỉ lo lắng cho tụi nó. Bốn nhỏ kia tưởng dọa được tụi nó thì vui mừng ai ngờ tụi nó chả có tí gì gọi là sợ hãi làm tụi nhỏ tức trào máu não. [Ta: Ù uôi~ làm như ai cụq như mấy má voạy. ]
Sau khi đi một vòng hết trường thì trời cũng đã tối rồi nên cả bọn quay về nhà của mình. Chả ai quan tâm tới tụi nhỏ hết.....tức quá nên bố nhỏ rủ nhau vào bar đập phá nhưng lại không ngờ rằng đó là bar của nó và hắn dựng.
Cả bốn nhỏ đập phá lung tung trong bar của nó với hắn khiến quản lí của bar hãi hùng. Nếu như ông chủ mà biết thì xác định cmnr. Nhỏ Như có nghe mấy nhỏ nhân viên ở đây gọi ông chủ là Khải thì cũng bất ngờ nhưng sau đó lại tiếp tục đập phá mặc kệ xung quanh mình. Ba nhỏ kia cũng quậy phá suốt đêm. Hết đập phá lại đánh nhau với nhân viên rồi còn phá rượu mà không đền tiền nữa chứ.
Dù không ai nói nhưng ở nhà riêng của nó và hắn...cả hai đã biết hết mọi chuyện xảy ra. Lúc đầu thì tức giận nhưng sau khi nghe nó nói thứ gì đó thì mặt mày rạng rỡ hẳn lên. Chẳng qua là nó và hắn đều lắp camera trong tất cả các bar của mình để có gì mà dễ xử lí mọi chuyện hơn. Tất nhiên...cả nó và hắn phải bỏ hàng triệu để sửa lại quán bar của mình. Tiếc thì có tiếc nhưng như vậy cũng chả bằng 1/100 gia sản nhà nó nói chi là nhà hắn.
Sau khi bàn xong kế hoạch cả hai lăn đùng ra ngủ tới sáng luôn.
^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^^
Ta đã quay trở lại đêy...lúc trc ta có bảo là tặng cha 16 cho bạn ta mà ta lại qên nên ta tặq lại cho con điên đó chap này ha. Mà ngắn qá pải hơm...nói zậy chứ ghép part trc xô là hơn 2000 từ lun đó nha. Ta chỉ hoạt động nhìu vào thứ 7-CN hoy chứ ko có viết dc vào mấy ngày kia. Sắp tới đi học thêm nên tiến độ sẽ chậm lại.
Mà ta nói lun chuỵn này...ta thật lòng xl~ nha. Ta ko thể viết phần Behind The Scene dc đâu. Vì ko có thời gian vs lại ta ko bit vít lm sao nên đừng chọi gạch ta nha. * Khóc *
Có chuỵn gì thì ta sẽ thôq báo từ từ. Dù sao thì nhớ cmt cho ta nha. * Cúi Đầu *
LÀM ƠN CHO TA VÀI CÁI MENT ĐÊ MÀ. * KHÓC LÓC *
Mà hoy...tối mát vuôi vẻ. Đêm ngủ ngon á nha m.người. Ta đi đêy...bái bai.