Tiểu Thư Lạnh Chảnh Và Chàng Bồi Bàn

Chương 52: Chương 52:





Tắm xong cũng chẳng chải tóc làm gì vì nó để kiểu xoăn xù mà như kiểu Bê Trần ý.Bước ra thì thấy nhỏ Thy đi vòng vòng nhà, xem xét gì đó, bấm bấmgì đó vào điện thoại của nhỏ...Làm gì cũng thầm thầm khó hiểu. Quen với tính nhỏ rồi nên nó cũng chẳng thèm hỏi nhiều chi.
vừa kịp lúc nhỏ quay ra.- ĐiNó leo lên xe cầm lái, nhỏ khóa cửa xong ngồi lên rồi nói lun- Ra chợ hen- Chợ nào?- Uhm...chợ “...”- Xa hok- Xa- Sao hok đi chợ gần- Thích- ...Nó rít ga đi...chẳng biết đường xá...toàn chạy từ từ cho connhỏ chỉ đường. Tới chợ gửi xe xong nó với nhỏ Thy dẫn nhau đi ăn sáng..Không biết ăn gì...thôi ăn tạm cái hamberger cho lành...rồi lấy thêm chai number1 nữa.Nhỏ nhìn nó ăn humbeger thì chố mắt nhìn,chắc nhỏ lại lắm làm gì có sinh viên nghèo(theo lời kể của nó)lại độc ăn đồ đắt tiền đâu,nào thì bò bít tết nè,gà rán nè,giờ còn thêm humberger nữa.Thực ra đó chả là 1 sô ít món nó thích ăn thôi chứ nó thích ăn nhiều thứ nắm,như mỳ Ý ,canh bánh bao thượng hải nè,

Thịt rừng Jackson Hole nè,cá và khoai tây chiên theo kiểu london nè,Món Tagine của Morocco rồi Bánh empanadas...nói chung nhiều lắm,độc các món nổi tiếng trên thế giới..Ăn xong nhỏ đòi đi mua ăn kem. Hix hum trước ăn kem giữa đêm, giờ thì đòi ăn lúc sáng sớm...hix toàn giờ khác người...Đúng là cái máy xay kem, ăn gì 3 cốc kem to mà chưa chịu nghỉ, nó vật lộn mún chết mới hết dc 1 cốc kem...ngồi nhâm nhi café nhìn vu vơ ra đường. ...Một buổi sáng khá bình lặng...Ăn đã, con nhỏ bắt nó dẫn đi ăn ốc...mèn ơi...ăn cho tùm lum thứ chút về giành WC với nó là có án mạng à...Kiếm dcái chỗ bán ốc vào buổi sáng thế này cũng mệt rã người.Nó ko thích ăn nhưng cũng phải ăn chung cho có lệ. Xong chầu ốc...chắc đã vừa lòng hả dạ nên mặt nhỏ coi bộ phơi phới lắm....Trời cũng đứng nắng. Giờ này ngta vẫn còn cho xe chạy vào chợ nên nhỏ bắt nó đi lấy xe để mua 1 số đồ đạc gì đó...Dừng trước cổngchợ khu bán đồ vật dụng sinh hoạt. Nhỏ kiu nó ngồi chờ trước cửa, còn con nhỏ thì đi vào trong....Đứng, ngồi, dài trên xe cả tiếng đồng hồ mà chưa thấy ra.Thỉnh thoảng lại vài em đi cười cười với nó,nó cũng mặc kệ,tính ra phải 6-7 lần các em đi qua cười với nó...Cuối cùng cũng ra tới, ko phải một mình mà kiếm đâu ra dc một ông coi bộ cao to.Sax đừng bảo là từ nãy giờ đi cua trai nha....hix...thì ra là đang phụ nhỏ khiêng 1 cái giỏ xách ra..có vẻ nặng...đứng dậy đỡ phụ lên trước xe...thằng cha đó cười cười...đi vào, con nhỏ quay ra nhìn nó- Về- Đồ gì nhìu dzữ- Hỏi nhìuSax...hix nghe tiếng là nổi điên rùi...Nhưng nhìn chắc là đồ đạc gì đó mua cho nhà nhỏ...hix thôi xong...Có 1 ngày nghỉ thoải mái mà giờ thành tài xế cho nhỏ.

haizz Ngậm ngùi lái xe về nhà mà lòng đau như cắt....Tới nhà nó leo xuống xe hỏi- Nè chở dc mấy cái này về hok- Hok- Hix vậy giờ sao- Rinh vô nhà đi chứ sao- Rinh vô nhà chi- Nói nhìu.
Ko còn ngôn từ nào diễn tả dc cảm xúc luôn. Đành rinh cái đống đồ đó vào nhà...Xong nó ngồi thở...vì mệt và vì ức chế>.