Tiểu Thư Lạnh Chảnh Và Chàng Bồi Bàn

Chương 33: Chương 33:





Rồi nó thấy thằng Duy cùng với anh Long chạy tới chỗ nó.Thằng Duy thấy nó người không người ma không ra ma,cơ thể mềm nhũn(thế thì ra cộng bún),giọng hoảng hốt:
-D.M thằng ngu này mày làm gì mà ra nông lỗi này.Mà sao người mày rán đầy băng thế này,thằng khốn trả lời tao đi chứ,-Thằng Duy cứ lay lay người nó hỏi.
-M.k mày phải để cho tao thở chứ,đau kinh người,mày thấy tao rán băng có đẹp không?-Nó giả ngủ nói.Thằng Duy định nói gì thì thấy ông Kha chạy lại trên tay cầm thanh săt,sáng loáng,nhưng gần đỉnh có vết máu,hiển nhiên thanh típ sắt này vừa được tế huyết..Nó nhìn thấy ông Kha msf giặt bắn mình.Bên cạnh ông còn có thêm nào đó nó không biết lôi cổ thằng mặt ngựa ra chỗ nó ,mà máy ổng ác thiệt,đi qua dẫm tùm lum lên mấy thằng làm la liệt dưới đất...Ông Kha ngồi xuống kế nó cườihì hì- Tau rượt theo hổng kịp..mày có sao ko thằng quỷ.
-Dạ dạ lắm sao nắm anh ơi.-nó thành thật trả lời
Anh Long đang định nói gì thì Thằng Duy lại quát nó:
-Thằng ngu này,mày làm gì mà bị đánh te tua thế này,đừng bảo tao là mày lại đứng im cho chúng nó đánh đấy nhớ.
-Mày ngu thế tao đứng im mà bây giờ vẫn còn sông à.
-Thế sao mày lại thế này,có.đánh lại chúng nó không đấy,mày thế này làm sao tao ăn nói sao với bác trai bác gái đây.Để tao gọi .....
-Ô thằng này mày làm quái gì mà sồn sồn thế,ngậm cái mồm vào-Thấy Duy sắp nó đến từ mẹ mày nó lại quát lên giọng khàn khàn,hiển nhiên là nó mệt và đau lắm.
-Sao không Thy.(ồ,giờ mới biết tên nhỏ)
Con nhỏ im lặng lắc đầu, đưa tay lau máu trên mặt cho nó.

Thấy thế thằng Duy với Anh Long mới nhìn qua con nhỏ.Thật ra anh Long lúc đi vào cũng chú ý tới nhỏ rồi,nhưng không tiện nói.Bây giờ thấy ông Kha nói,anh Long mói hỏi nó.
-Ai đây mẹ.
-Dạ,nhỏ bạn em.
Đột nhiên thằng Duy nghe thế,măt đen sì lại hỏi:
-Mon,mày nói đi,may gặp em này bao giờ sao tao không biết...
-Thì lần trước tao chẳng kể ày nghe còn gì.
Nhỏ nghe vậy hơi hơi cùi xuống nhìn nó.
Thằng Duy ngồi nghĩ rồi nói.tiếp:
-Mày đừng bảo với tao là may bị ăn đánh vì.nhỏ này đấy.
Rồi thằng Duy quay sang hỏi nhỏ:

-E có quan hệ với bọn đánh thằng Mon phải không.
Nhỏ chỉ gật gât,tay vãn xoay mặt nó.Thằng Duy thấy thế quát:
-Mày thấy tao nói có sai không,bây giờ mày vì nhỏ này mà bị hơn mười thằng hội đồng rồi đấy.Mày có nhớ hôm đó,tao bao gì không.-Rồi thằng Duy quay mặt đi ra xe.
Chợt có 1 thằng nhỏ nhỏ,chạy ra nói gì đó với ông mặc vest đi cùng ông kha,nghe xong ông này nhìn nó nói:
-Thằng em này được,hình như mày ôm em này.cho đòn cho nó phải.không.mày ngon đấy.
Nó chỉ cười cười,chợt thằng Duy đi vào cầm trên tay bọc gì đó,đúng lúc nghe thấy thế,nhảy.cồ lên quát:
-Tao biết ngay mà,mày vì.nhỏ này mà ăn đánh không sao ra nông nỗi này được.Ai dạy mày cái tính dại gại hả Mon.Có ngày mày chết.-Thằng Duy lại làu bàu,quan trong hóa vấn đề.
-Mày ngậm cái mồm vào xem nào,sao mày 8 chuyện thế,tao học cái tính dại gái của mày đấy.Thế trước thằng nhìn thấy con nhỏ xinh xinh đứng ngoài đường gầm bị xe cán lao ra cứu nó thế hả,nói đê câm rồi à.Không nói gì thì ngậm mồm vào.không anh đập đó.-Nó chọc đúa lại thằng Duy
-Tao,tao…
-Tao tao cái gì đưa cái túi kia đây.-Nó kại quát
Mấy anh em gần đây thấy thế mà cười lúc nở.
Rôi thằng Duy đưa cái túi cho con nhỏ :
-Gián cho nó đi em.
Con nhỏ lạnh lùng cầm lấy,mở ra thì thấy có thuốc xoa và vài.miếng salopat,cùng băng cá nhân.Con nhỏ lấy nọ giàu ra bôi,khắp vai và mặt rồi rán salopat ở vai cho nó.