Tiểu Thư Lá Cây Và Chàng Công Tử Ấm Áp

Chương 51: Ngày phẫu thuật




Ngày hôm nay tôi đã xin bác sĩ sẽ phẫu thuật tim cho Masu.Tôi cũng đã ký vào giấy phẫu thuật.Bác sĩ nói rằng chắc là đến chiều sẽ có thể phẫu thuật được rồi,càng sớm càng tốt thôi =))).Hôm nay Masu cũng đã đi lại,chơi đùa nhẹ nhàng và ăn uống.Heri thì không đến được vì con bé đi học nhưng đến trưa con bé sẽ mang vài đồ tới và trông Masu tiếp.Masu ngồi ở ghế sau khi đi lại,tôi lại gần thằng bé và hỏi một số điều:

- Con có muốn ra viện không?

- Có ạ!Có ạ!

- Vậy thì...chiều hôm nay con sẽ ngủ một giấc sâu để bác sĩ khám cho con.Ngày hôm sau con tỉnh dậy thì con sẽ được xuất viện...Con có chịu không con??

- Dạ có!!Ngủ thì có gì khó đâu ạ!!

- Con sẽ hơi đau đấy!!

- Không sao!!Con là con trai,nam nhi thì sợ gì đâu?

- Con ngoan quá! *Ôm Chasu*

- Con vào trong WC đây!Bye bye mẹ!

- Để mẹ đi cùng...

- Vào WC nam làm sao mẹ vào?

- À ừ!Con vào đi mẹ ngồi ngoài đây chờ!!

- Dạ vâng!!!Bye bye!! *Vẫy tay*

- Bye bye!! *Vẫy tay chào và cười*

Haizz!!Con trai của mẹ..Con sẽ ngủ thật yên bình.Có thể con sẽ tỉnh lại sau khi ngủ...Nhưng có thể con sẽ ngủ mãi mà không tỉnh lại để gặp mẹ,Heri chú gì đó nữa và cả mọi người trong gia đình của con.Bây giờ mẹ chỉ mong mọi chuyện sẽ tốt đẹp và an toàn,mong mọi may mắn sẽ luôn hé môi mỉm cười với hai mẹ con mình...Nam nhi của mẹ!Con là một người tốt,kiên trì!!Con cố lên con yêu :)))

Một lúc sau,Masu được tôi dẫn vào trong phòng khám của bác sĩ để khám lại cho Masu.Bác sĩ cứ luôn khen rằng : "Thằng bé Masu nhỏ con mà đẹp trai và thông minh.Masu còn nói chuyện rất người lớn,chắc về sau sẽ giỏi lắm đây.Cô chăm thằng bé thật khéo đó cô Sowo à!!" Tôi rất vui vẻ khi bác sĩ khen con tôi như vậy.Cứ như là khen cả tôi luôn vậy,tự hào quá đi!! Moa moa!!

Khoảng trưa ngày hôm nay,Masu nói với tôi:

- Mẹ!!Con hỏi mẹ cái này nhá?

- Ừ con!

- Con có thể gọi cho chú hôm qua được không?

- Sao lại gọi...

- Con muốn gọi vì con sắp ngủ sâu mà!!

- Ờ...nhưng con phải cho mẹ biết chú đó tên là gì?Bao tuổi?An toàn không con?

- Chú ấy bằng tuổi mẹ đó ạ!Nhưng tên thì chú ấy không nói,bảo gọi chú là chú thôi mẹ à!!Chú ấy tốt mà!!Mẹ đừng lo,con vẫn hay gặp chú mà mẹ..Đi mà mẹ yêu!!

- Thôi được rồi con!!Nhưng gọi nhanh lên đó!Mẹ phải tới trường kiểm lại ngày,tý chị Heri tới,gọi nhanh nhé con?

- Dạ!Mẹ ra ngoài được không mẹ?

- Con đuổi mẹ??

- Không phải!!Con muốn nói chuyện với chú...

- Mẹ ngồi đây cũng được!Mẹ không nghe đâu!

- Dạ vâng!!

Khoảng một phút sau,tôi đi ra ngoài nên Masu mới gọi cho chú gì đó:

- Alo!Chú ạ!!

- Masu hả?CHáu gọi máy ai vậy?

- Là máy mẹ cháu đó chú?

- Mẹ sao?Mẹ cháu tên gì?

- Mẹ cháu tên là Sowo ạ!

- S...Sowo!!

- Vâng!!Sao chú?

- À không!!Cháu gọi cho chú có việc gì??

- Chiều nay cháu ngủ một giấc ngủ sâu để cho bác sĩ khám nên cháu gọi cho chú!Cháu muốn báo tin cho chú để mai chú tới đón cháu đi chơi ý mà!!

- "Ngủ sâu" à??

- Vâng!!

- À!Chú hiểu!Cháu cố lên nhé?Cháu sẽ vượt qua thôi nam nhi của chú!

- Nam nhi!Không phục!Không gục!!

- Nam nhi!Không phục!Không gục!!


- Hì!Cháu học theo chú câu đó!

- Chú biết!Cháu cố lên!Nếu cháu cố gắng,mai chú sẽ mua kẹo và nước hoa quả cho nha?

- CHáu cảm ơn chú ạ!!Nhưng sao chú tốt với cháu thế?

- Vì chú thấy rất đáng yêu!Người lớn đó mà!

- CHú cũng rất dễ thương!Chú cũng rất là người lớn đó!

- Nhóc!Cố lên!!

- Cháu chào chú!!Cháu ngủ sâu luôn đây!

- Ừ!Bye bye!

- Bye bye!!

Nói vậy tưởng ít thôi chứ thằng bé và chú gì đó đã luôn dưa lê bán dưa chuột khoảng hơn hai tiếng rồi đó,vừa đủ thời gian để thằng bé phẫu thuật luôn.Chắc ca phẫu thuật sẽ mất tầm ba tiếng gì đó!Sẽ rất lâu đó!Thằng bé cũng không thấy lo lắng hay sợ sệt gì,chắc do thằng bé tin lời tôi,chỉ là ngủ sâu cho bác sĩ khám chứ không phải phẫu thuật.Tôi đã đành phải nói vậy thôi chứ nhỡ nói thật thằng bé sợ quá lại khóc ầm lên thì làm sao tôi có thể yên tâm được bây giờ!!!

Trước khi thằng bé đi vào trong phòng phẫu thuật,thằng bé nắm chặt tay tôi và tay của Heri.Tôi ôm thằng bé một cái và khuyên Masu vài điều.Tôi đã khóc,còn Heri thì buồn rồi cũng nói với Masu vài điều.Bác sĩ đưa Masu vào trong phòng phẫu thuật,tôi và Heri đã khóc và luôn luôn luôn cầu nguyện,cầu xin trời phật phù hộ cho Masu để cuộc phẫu thuật của Masu thật thành công.Vào lúc này,tôi rất muốn có anh Chasu ở bên cạnh để ôm và an ủi tôi.Tôi rất muốn nếu như ca phẫu thuật thành công...khi Masu tỉnh dậy khoẻ mạnh sẽ có bố của thằng bé ở bên cạnh,có mọi người.Vì tôi cũng thấy thằng bé rất muốn có cảm giác được ôm bố,được bố dẫn đi chơi,được có một gia đình hạnh phúc,nghĩ như vậy tôi lại thấy tôi thật có lỗi...Dù sao tôi luôn mong sau này tôi và Masu sẽ được gặp bố của Masu_anh Chasu...