Tiểu Thư Lá Cây Và Chàng Công Tử Ấm Áp

Chương 50: Mẹ ơi!Con ghét bệnh viện!!!




Sáng hôm nay,sau khi bác sĩ vào khám lại bệnh cho Masu thì Heri tới.Heri mang khoảng ba bộ quần áo.một đôi dép lê,bàn chải đánh răng và cốc uống nước,một bộ cho tôi để thay luôn.Heri rất tâm lý,con bé còn chuẩn bị món gà và nước hoa quả yêu thích của thằng bé,Heri mang luôn một vào cái ô tô - siêu nhân đồ chơi,bộ vẽ màu cho Masu chơi ở viện cho đỡ chán.Trong lúc con bé Heri đang sắp xếp đồ vào trong tủ,còn tôi đi tắm rửa thì Masu mở mắt và gọi :

- M...mẹ ơi!!

- Ơ...Masu,em dậy rồi sao?

- Chị Heri,mẹ em đâu?

- Mẹ em đi tắm,tí vào luôn đó!

- Vâng...

-Em muốn ăn gì không?

- Dạ không!!Em buồn ngủ lắm...

- Ngủ nhiều rồi mà vẫn buồn ngủ sao?

- Ý em là mệt đó chị,chị có mang cái rubic của em đi không?

- Có đây *Lấy đưa cho Masu*

- Cái này sẽ làm em đỡ mệt!

- Masu!!Em kiên trì quá!Giỏi quá!Có biết chị và mẹ lo như thế nào không? *khóc*

- Sao..chị khóc?

- CHị thấy buồn thay mẹ em...

- Thôi chị đừng khóc! *Lau nước mắt cho Heri*

- Ơ..mẹ vào rồi!!

- Mẹ!!

- Ôi Masu!! *Ôm chầm lấy Masu*

- Mẹ...

- Masu tỉnh lúc nào thế Heri?

- Dạ...khoảng mấy phút trước ạ?

- Cháu trông Masu cô đi gọi bác sĩ nhé?

- Dạ vâng!

Khoảng vài phút sau,bác sĩ tới cùng hai y tá nữa để khám cho Masu.Đầu tiên họ đo nhịp tim,sau đó xem tình trạng sức khoẻ ở mọi chỗ,rồi họ còn tiêm thuốc gì đó cho con tôi để đỡ bị đau nhói trong tim hay mệt mỏi.Bác sĩ nói với tôi : "Masu ổn rồi!!Thằng bé có thể ăn uống nhưng trừ các loại có gas,dầu mỡ quá nhé!Luôn tắm rửa sạch sẽ và thay quần áo cho cháu,tránh bị kích động tinh thần nhé.Tôi sẽ kiểm tra một lần nữa vào tối nay,chị cứ yên tâm.Chào mọi người".Sau khi nghe xong lời nói của bác sĩ thì tâm trạng tôi vui dần lên.Tôi chỉ hỏi thêm vài điều rồi đi vào với Masu xem thằng bé ăn gì.Trong đầu tôi bây giờ hiện ra rất nhiều dòng chữ nhảm nhí,tôi nghĩ về rất nhiều chuyện vui vẻ ngày xưa lúc còn ở cùng mọi người trong gia đình.Những tháng ngày đó đẹp và hạnh phúc biết bao,yêu và nhớ những tháng ngày đó quá =((((

Buổi tối hôm nay,sau khi Heri về nhà ngủ để chuẩn bị sáng ngày mai đi học sớm thì hai mẹ con tôi ngồi tâm sự đôi điều để cho con tôi đỡ buồn.Vẻ mặt của nó có vẻ chán chường,tôi đưa nước lọc cho thằng bé và hỏi :

- Con sao vậy Masu?

- Con ghét bệnh viện lắm!!

- Mẹ biết!!Ai mà chả ghét bệnh viện.Con cố chịu,vài ngày nữa thôi là được rồi con trai...

-...Bây giờ..con muốn có bố bên cạnh...

- Bố sao?

- Hồi trước mẹ nói với con...bố con tên là Chasu,bố đang đi về một nơi rất xa,rồi một ngày nào đó con sẽ được gặp bô..Vậy bây giờ con không gặp được bố sao mẹ?Con nhớ bố...='((

- Con trai à!!Mẹ biết rồi...Nhưng bố và mẹ đã hứa với nhau là sẽ gặp lại nhau vào một ngày nào đó,con sẽ được gặp bố thôi nên con cứ yên tâm nhé?

- Vâng...

- Con là con trai ngoan.Con phải kiên cường lên thì bố thấy bố mới về với con chứ?Phải không con?Còn bây giờ thì con đi ngủ chứ?Phải không con?Bây giờ thì con đi ngủ đi ,ha?

- Nhưng mới còn sớm mà mẹ,cho con chơi trò chơi trên điện thoại của mẹ nhé?

- Thôi được!Chơi khoảng một tiếng nha?Bây giờ là chín giờ tới mười giờ tắt đi,đi ngủ.Ok!!Có gì gọi mẹ,mẹ đi mua vài thứ rồi quay lại ngay!!

- Dạ vâng!!!Cảm ơn mẹ!!

- Ừm...

Khoảng vài phút sau,tôi quay lại thì thấy Masu đang gọi điện thoại cho ai đó.Hình như là một người đàn ông,tôi đứng ngoài vô tình nghe thấy:

- Chú!!

- A!Masu hả?Cháu đang ở đâu vậy?

- Cháu ở bệnh viện ạ!!!

- "Bệnh viện" ư?Cháu có sao không?

- Dạ không ạ!!Mấy ngày nữa chú tới chơi với cháu nhé?

- OK!Thôi chú phải đi làm đây!Ngủ sớm đi nhé

- Dạ!Cháu chào chú ạ!!

"Chú sao?Chú nào nhỉ?"....Tôi đi vào và hỏi Masu xem người đàn ông đó là ai.Thằng bé nói với tôi là "Đây là một chú người quen của con,chú này đã cứu con lúc mà con suýt bị xe ô tô đâm đó mẹ!!Nên con cảm ơn chú và luôn gọi cho chú!Chú ấy hay mua quà cho con lắm".Sau khi nghe câu trả lời của Masu trong đầu tôi thắc mắc "Có người cứu thằng bé bị ô tô suýt đâm ngày trước sao?Tại sao lại cứu Masu?Người đàn ông đó là ai được nhỉ?Sao lại hay gọi cho Masu?Sao lại hay mua quà bánh cho Masu?Sao Masu lại yêu quý người đàn ông đó như thế nhỉ?Liệu rằng người đó là...không thể nào!"Thôi bây giờ không phải thắc mắc điều gì cả,đợi như lời Masu nói vài ngày nữa Masu xuất viện thì người đàn ông đó sẽ tới chơi và đón Masu đi chơi với anh ta.Tôi sẽ xem là ai?Chắc đó là một người tốt nên tôi cũng sẽ không lo lắng gì cả =))))).Nhưng đừng hiểu lầm gì về ý đồ của tôi,có một người đàn ông tốt ở trong nhà là cũng tốt....Nhưng không phải bây giờ!! =vvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvvv