Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 860: 860: Liệt Gia Kinh Hãi





Xích Nha Hắc Ám không phải loại Dị Ám thiên về công kích hay phòng ngự mạnh mẽ, bên trong quá trình chiến đấu cũng không mang lại phụ trợ quá lớn.

Nhưng mà nói về độ hữu dụng, nó tuyệt đối không kém loại Dị thuộc tính nào.

Xích Nha Hắc Ám có thể huyễn hóa Hắc Ám thành vô số con quạ với khả năng ẩn mình siêu hạng, hòa nhập vào bóng tối, lẫn trốn vào không gian, bí mật quan sát những gì lọt vào tầm mắt.

Và những gì chúng nó nhìn thấy sẽ giống như những thước phim truyền về cho chủ nhân của mình là bản thân Lạc Nam.

Hiện tại Hắc Ám đỉnh vẫn chưa tụ thành, Hắc Ám Tiên Lực của Lạc Nam vẫn còn hạn chế, vì thế bầy quạ mà hắn tạo ra vẫn còn giới hạn trong phạm vi Hải Vực Tinh.

Nhưng một khi Hắc Ám Đỉnh thành công ngưng tụ, đạt được nguồn lực lượng vô hạn…Lạc Nam dám chắc rằng bầy quạ của mình có thể thám hiểm các hành tinh khác, các ngóc ngách trong vũ trụ với những khoảnh cách xa xôi.

Chuyện này cực kỳ lợi hại, bầy quạ thậm chí có thể sánh ngang với một tổ chức tình báo…
Lạc Nam tìm một hoang đảo ngồi xuống, ánh mắt nhàn nhạt khép lại…hắn muốn xem thử Liệt gia tìm đến Phú gia với mục đích gì.

Bầy quạ len lõi vào không gian, ánh mắt xích hồng xuyên thấu mà ra…bắt đầu làm nhiệm vụ của chúng nó.


Bên trên chiến hạm rộng lớn, năm thân ảnh thong dong hạ xuống…
Bọn hắn thân mặc áo bào đỏ rực như liệt diễm, khí thế toàn thân mặc dù thu liễm, nhưng vẫn khiến người xung quanh cảm nhận được hơi nóng dữ dội từ cơ thể mình.

Đây là một loại khí thế đến từ công pháp, có thể thấy công pháp hoả hệ của Liệt gia khá là mạnh mẽ.

Lấy một nam tử trung niên diện mạo bất phàm cầm đầu, năm người Liệt gia bắt đầu tiến đến.

Sau khi đẩy lùi các ngoại địch mạnh mẽ, mọi thứ tại Hải Vực Tinh đã trở lại yên ắng, tu sĩ cũng không cần sợ đông sợ tây, vì thế tập trung ở Thiên Địa Hội khá náo nhiệt.

Lập tức có Tiên Vương hơi có kiến thức lên tiếng kinh hô:
“Đó là phó gia chủ Liệt gia Liệt Tung Hoành, nghe đồn là một vị Đại Tôn cấp cường giả, một tay chưởng khống hoả diễm vô song!”
“Đại Tôn? Còn không phải bị Bồng Lai Tiên Đảo diệt sát?” Có người nhỏ giọng xì xào nói.

Sau lần chứng kiến đại chiến ở Bồng Lai, hai từ Tiên Tôn trong mắt tu sĩ Hải Vực Tinh đã không còn cao không thể chạm nữa, bọn hắn biết rằng dù là nhân vật cao cao tại thượng như Đại Tôn vẫn có thể bị người đánh chết.

Liệt gia năm người nghe đám đông nghị luận cũng chẳng bày tỏ thái độ nào, tiến đến đại môn Phú gia.

“Liệt gia bái phỏng Liễu phu nhân!”
Đứng trước cửa đại môn, một tên lão già đứng sau lưng Liệt Tung Hoành cao giọng hô lớn.


Âm thanh vang vảng khắp một vùng trời, rất nhanh đã có người xuất hiện.

“Gặp qua Liệt phó gia chủ và bốn vị trưởng lão!”
Phú lão thông thả mở miệng nói, một thân khí thế thâm bất khắc trắc, tiếp đón đám người Liệt gia bên ngoài đại môn.

“Phú lão đột phá Thiên Vương rồi…xem ra các lợi ích Phú gia đạt được từ những lần thay mặt ta giao dịch với Mộng gia đã được tận dụng!”
Lạc Nam âm thầm gật đầu nghĩ.

Phú gia đại diện cho hắn giao dịch với Mộng gia, lợi ích được hưởng trong đó không hề nhỏ…chưa kể gần đây hắn còn kiến nghị Tú Quyên đổi một quyển Tôn Cấp Công Pháp cho Phú gia tu luyện.

Phú lão đã kẹt ở Địa Vương nhiều năm, hiện tại đột phá Thiên Vương không có gì khó hiểu.

“Liệt gia bái phỏng Liễu gia chủ, hy vọng Phú lão tạo điều kiện thuật lợi!” Liệt Tung Hoàng nhìn Phú lão nhàn nhạt mở miệng, thái độ không mặn không nhạt.

Hắn đường đường là Đại Tôn cấp cường giả, ngang hàng đối thoại với Phú lão là nể mặt Thiên Địa Hội lắm rồi.

“Nếu vẫn là chuyện liên quan đến Thiên Địa Dị Vật kia, thật thứ lỗi…Gia chủ không muốn tiếp kiến!” Phú lão không kiêu ngạo không nịnh nọt nói, vẫn giữ một thái độ đúng mực.

Lúc này, có một con quạ nhìn qua hết sức chân thật đang đậu trên đại môn Phú gia, ánh mắt vô tình lơ đển nhìn xuống và nghe đối thoại, ngay cả Đại Tôn cũng không để ý sự bất thường của nó.

“Thiên địa dị vật?” Ánh mắt Lạc Nam nheo lại, bên trong xuất hiện một tia hàn mang.

Theo lời của Phú lão, Liệt gia mục đính chính là Thiên Địa Dị Vật…hơn nữa theo giọng điệu, rõ ràng Liệt gia tìm đến Phú gia không chỉ một lần, ngay cả Phó gia chủ cũng ra mặt.

Mà Phú gia từ đâu có được Thiên Địa Dị Vật chứ? Còn không phải là do Mộng gia mang đến sao? Nó vốn là thứ thuộc về hắn chẳng qua giao cho Tú Quyên tạm giữ mà thôi.

Không ngờ, Liệt gia dám có ý đồ với Thiên Địa Dị Vật của hắn, còn lỳ lợm đến mức đã đến không ít lần.

Xem ra cớ sự này xảy ra trong khoảng thời gian hắn bế quan Luyện Đan a.

Tiếp tục theo dõi tình hình…
Trước thái độ kiên quyết của Phú lão, Liệt Tung Hoành trầm giọng nói: “Theo bổn toạ được biết, loại thiên địa dị vật kia không phải Phú gia có thể luyện hoá, các vị vì sao không bán cho Liệt gia với giá cao? Thiên Địa Hội chẳng phải chú trọng làm ăn hay sao?”
“Thế Liệt gia cần nó làm gì? Các vị chủ tu Hoả thuộc tính, vì sao cố chấp đạt cho bằng được? Thuộc tính của nó đâu thích hợp cho Liệt gia?” Phú lão không yếu thế hỏi ngược lại.

Liệt Tung Hoành thản nhiên đáp: “Không giấu gì Phú gia, chúng ta muốn tặng loại thiên địa dị vật này cho một vị cao tầng của Săn Ma Điện, nó cực kỳ thích hợp!”
Phú lão ánh mắt lấp loé, thản nhiên nói: “Thật đáng tiếc a…loại Thiên Địa Dị Vật này chỉ là Phú gia tạm giữ giùm người khác, với nội tình của Liệt gia chắc hẳn không khó để tìm một loại khác để làm quà tặng!”
“Tìm cái rắm a!” Liệt gia năm người ở trong lòng mắng một tiếng.


Theo tin tức đạt được, loại dị thuộc tính mà Phú gia đạt được lần này chính là do Đế Cấp Gia Tộc Mộng gia bỏ tâm huyết ra tìm kiếm, với nội tình của Liệt gia còn chưa đủ khả năng săn tìm một Dị thuộc tính như vậy.

Mà Mộng gia đã giao Thiên Địa Dị Vật này cho Phú gia nghĩa là giao dịch đã chấm hết, nếu có thể từ tay Phú gia thu được nó, như vậy Mộng gia cũng không thể nói cái gì.

Cũng vì thế, mà bọn hắn mới kiên quyết muốn cho bằng được.

“Lần này đích thân Bổn toạ tiến đến thương nghị, nếu Phú gia vẫn chưa đồng ý…như vậy người đến lần sau sẽ là Gia chủ, tính cách của hắn nóng giận thất thường, không dễ ăn nói như bổn toạ đâu!” Liệt Tung Hoành ánh mắt híp lại, bên trong xuất hiện một tia nguy hiểm.

“Ngươi…” Phú lão nổi giận, hắn nghe ra lời uy hiếp của Liệt Tung Hoành.

Đúng lúc này, một âm thanh yêu kiều quát lạnh vang lên:
“Chèn ép và uy hiếp Phú gia, Liệt gia đây là muốn cùng Thiên Địa Hội là địch sao?”
Khí tức Tôn giả ầm ầm lan toả, thân ảnh Liễu Tú Quyên tràn đầy lạnh lùng từ trong xuất hiện.

Hiển tiên, thời gian qua Liễu Tú Quyên cũng không phải ngồi chơi, sau khi phục dụng viên Phá Tôn Đan mà Mộng gia tặng lần đầu, nàng đã trở thành Tôn giả thật thụ.

Chưa kể Mộng gia còn tặng một kiện Tôn Cấp Pháp Bảo, hiện nay Phú gia xem như thực lực đại tăng, dù không mạnh bằng Liệt gia nhưng cũng chẳng cần khép nép.

Phú gia thuộc Thiên Địa Hội, dù điện chủ Săn Ma Điện đích thân đến cũng không thể tự ý làm càn, bằng không chính là muốn tuyên chiến với Thiên Địa Hội.

Quả nhiên nghe lời nói của Tú Quyên, sắc mặt đám người Liệt gia hoà hoãn trở lại, không còn dám hung hăng càn quấy.

“Hừ, Liễu gia chủ uy phong thật lớn a, ngay cả Phó gia chủ của chúng ta là Đại Tôn cường giả muốn gặp Tôn giả như ngươi cũng khó khăn a!” Một tên Liệt gia trưởng lão cười lạnh nói, không quên nhấn mạnh thực lực và địa vị chênh lệch giữa hai bên.

“Giao dịch chắc chắn không thành, gặp làm gì để mất thời gian?” Liễu Tú Quyên nhàn nhạt nói.

Nói xong, nhìn sang Phú lão hạ giọng: “Đóng cửa tiễn khách!”
“Tuân mệnh gia chủ!” Phú lão gật đầu.

“Khoan đã!” Liệt Tung Hoành không cam lòng quát: “Dị thuộc tính này được cao tầng Săn Ma Điện nhìn trúng, chỉ cần giao ra…Phú gia các vị sẽ đạt lợi ích khổng lồ không thể nào tưởng tượng, đừng để sau này phải hối hận!”
“Đủ rồi, Dị thuộc tính này đã thuộc về người khác…Liệt gia các vị xem như cùng nó vô duyên!” Liễu Tú Quyên thái độ kiên quyết.

“Hừ, rốt cuộc thuộc về kẻ nào? Có thể sánh bằng cao tầng Săn Ma Điện sao?” Liệt Tu Hoành đỏ mặt gào thét.

“Chính là bổn Đế!”
Liễu Tú Quyên chưa kịp trả lời, một thanh âm uy nghiêm cao thượng đã vang vọng mà lên.


Đám người giật mình, vội vàng đưa mắt nhìn lại…
RĂNG RẮC…
Chỉ thấy một vùng hư không sụp đổ dữ dội như thủy tinh, một vật thể khổng lồ mang theo uy thế khủng bố ngang tàng xuất hiện.

RỐNG…RỐNG RỐNG RỐNG RỐNG…
Đi đầu, năm con Kim Cương Cốt Long gào thét ngập trời, chấn đến màn nhĩ của đám người như muốn vỡ vụn.

Khí thế phô thiên cái địa, mỗi một con Cốt Long to như ngọn núi, mỗi một nhánh xương cốt trên thân đều do Kim Cương ngưng tụ mà thành, lại ẩn chứa một cổ hơi thở như đến từ thời hồng hoang thượng cổ.

Cốt Long có được sinh mệnh thực thụ, ánh mắt chúng nó đầy rẫy uy nghiêm mà lạnh lùng, mỗi một bước chân đạp ra đều khiến toàn bộ Hải Vực rung lên dữ dội, bá đạo ngang tàng không xem ai ra gì.

Điều đáng chú ý nhất là, Ngũ đại Cốt Long uy phong lẫm liệt là thế, nhưng lúc này đây chúng nó đang đeo từng nhánh xiềng xích cự đại, lôi kéo một tòa Cung Điện nguy nga không cách nào để hình dung lướt đi băng băng giữa không gian.

Mỗi một nơi đi qua, tầng tầng không gian vỡ nát, không khí bị ép đến nổ tung làm đám người như muốn ngạt thở.

Ngũ Long Đế Cung…chính là bản nâng cấp của Ngũ Long Chiến Xa…
Bên trên lan can của Cung Điện vĩ ngạn, một thân ảnh nam tử chắp tay mà đứng.

Chỉ thấy hắn tóc dài tiêu sái tung bay, thân mang áo bào đen kịch chắp tay mà đứng, mặt nạ thần bí che lắp dung mạo…chỉ để lộ hai cái con mắt một trắng một đen, ẩn chứa uy nghiêm vô thượng.

RỐNG!
Ngũ Long Đế Cung vẫn hiên ngang gào thét lôi kéo Cung Điện, nam nhân kia như Đế Vương đi tuần vừa mới xuyên thấu không gian hàng lâm Hải Vực.

Khoảng cách Ngũ Long Đế Cung đến ngày càng gần, sức ép mà nó tạo ra càng khủng bố không thể nào diễn tả, hàng loạt tu sĩ thực lực yếu kém xung quanh Phú gia không chịu nổi phun máu liên tục, xém chút nữa quỳ xuống hành lễ.

“Cái này…”
Đừng nói là Liệt gia mấy người, dù cho chính bản thân Tú Quyên cũng đang trợn tròn đôi mắt đẹp, miệng thơm hé mở không thể nào khép lại được.

Mặc dù dựa vào Đồng Tâm Đồng Ý của Long Tiên Thánh Điển, cộng thêm cảm giác Linh Hồn Bổn Nguyên vẫn còn nằm trên người đối phương, nàng có thể một vạn phần khẳng định được nam tử như Đế Vương đang cao cao tại thượng kia chính là Lạc Nam của nàng.

Nhưng…kích thích mà hắn mang đến lúc này thật sự quá mức khủng bố.

“Nghe nói Liệt gia muốn nhắm vào Thiên Địa Dị Vật của bổn Đế?”
Không đợi đám người phản ứng, Ngũ Long Đế Cung đã tiếp cận đất liền, ở khoảng cách này…nó như một tòa thành khủng bố, từng kiện kiến trúc xa hoa ở chi nhánh Thiên Địa Hội lại giống như một vùng quê nghèo không đáng chú ý.

Bóng đen che phủ mặt trời, năm con Cốt Long hướng mắt nhìn xuống Liệt gia đám người, bên trong là tận cùng sát khí.

“Cái này…cái này…cái này…”
Liệt Tung Hoành với bốn tên Liệt gia trưởng lão nào còn nửa phần lớn lối như lúc ban đầu? hai chân bọn hắn như muốn quỵ xuống, sắc mặt trắng nhợt không còn giọt máu.

“Đế cấp…tuyệt đối là Đế Cấp Pháp Bảo!”
Với kiến thức của một Đại Tôn, Liệt Tung Hoành lắp ba lắp bắp nhìn Ngũ Long Đế Cung thở hổn hển nói.


Trước một kiện Đế Cấp, bọn hắn đã bị ép đến mức thở không nổi, làm sao còn dám ngẩng đầu nhìn đến chủ nhân của nó đang ở trên cao?
Liệt Tung Hoành một vạn phần khẳng định, dù là ở Đại Tiên Giới…chỉ có những nhân vật như Đế Tử, Đế Nữ hoặc Tiên Đế trở lên mới sở hữu Đế Cấp Pháp Bảo, hơn nữa còn khủng bố đến mức độ này.

Mà người kia rõ ràng tự xưng là “Bổn Đế…” con mẹ nó, đây không phải là Tiên Đế sao?
Liệt gia mặc dù mạnh mẽ, nhưng muốn tranh đoạt Dị thuộc tính với một vị Tiên Đế?, chưa kể còn không chiếm lẽ phải, có khả năng sao?
“Ực…”
Liệt Tung Hoành nuốt một ngụm nước miếng, hắn cảm giác được năm con Kim Cương Cốt Long này có thể trọng thương hoặc giết mình.

“Dùng Long Cốt làm vật kéo Cung Điện, trời ạ…”
“Đây rốt cuộc là thần thánh phương nào?”
“Ngũ đại Kim Cương Cốt Long kia mặc dù không thể hiện tu vi, nhưng cường độ đạp chân sụp đổ không gian của chúng nó, tuyệt đối là Thể Tôn trở lên!”
“Ôi thánh thần ơi, năm vị Thể Tôn chỉ để làm vật kéo, chúng ta không nằm mơ chứ?”
Một vùng trời ồn ào náo động…
“Liễu gia chủ, bổn Đế lần này đến nhận Thiên Địa Dị Vật như ước định!”
Lạc Nam mặc kệ đám người Liệt gia đã sắp đái ra máu, ánh mắt khóa chặt Liễu Tú Quyên nói.

Liễu Tú Quyên hít sâu một hơi, sắc mặt hơi ửng đỏ lên, nam nhân này ngày hôm nay mang đến cho nàng kinh hỉ quá lớn.

Nhìn Liệt gia trước đó còn xem nhẹ Phú gia lúc này nghẹn họng nhìn trân trối, trong lòng nàng vừa tự hào vừa thỏa mãn.

“Thưa tiền bối, Mộng gia đã tuân thủ ước định giao nạp đủ Thiên Địa Dị Vật, những ngày qua Phú gia thay mặt tiền bối bảo quản!”
Liễu Tú Quyên đè nén cảm xúc của mình, ra vẻ kính cẩn nói với Lạc Nam.

Phú gia đám người cũng kinh dị nhìn một màn này, bọn hắn biết sau lưng Liễu Tú Quyên có đại nhân vật chống lưng, nhờ đó mới có thể đại diện giao dịch với Mộng gia.

Nhưng không thể nào ngờ được, đại nhân vật đó lại khủng bố đến mức này.

Tùy tiện xuất hiện đã như quân lâm thiên hạ, Ngũ Long Đế Cung, cảnh tượng tưởng chừng chỉ có trong thần tích.

“Phú gia làm rất tốt, cùng bổn tọa tiến vào!”
Lạc Nam thả người rơi xuống Ngũ Long Đế Cung…Hắc bào tung bay, ngay cả nhìn cũng chưa từng nhìn đám người Liệt gia một chút, muốn cùng Phú gia vào trong.

Liệt Tung Hoành lấy hết can đảm thăm dò tu vi của hắn, lại phát hiện người này y hệt một phàm nhân, khí thế thu liễm hoàn mỹ tột độ.

Chính điều này khiến hắn càng thêm khiếp đảm, quả nhiên là đại nhân vật…tu vi Đại Tôn như Liệt Tung Hoành hắn khó thể thăm dò.

Hít một hơi, Liệt Tung Hoành cắn răng hướng bóng lưng Lạc Nam nói ra:
“Không biết tiền bối có thể xưng ra tôn tính đại danh?”
Đáp lại hắn, chỉ là thanh âm ngang tàng hờ hững:
“Đến Mộng gia còn chưa đủ trình biết thân phận của Bổn Đế, Liệt gia các ngươi là cái thá gì?”

Trưa ngon miệng nha mọi người.