Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 558: 558: Thiên Hương Ngọc Thể Diệu Dụng





Tô Nhan nhận ra Lạc Nam còn chưa đủ thỏa mãn, dục vọng lúc này của hắn quá lớn…chỉ có giao hoan một cách nguyên thủy nhất mới có thể hóa giải.

Cảm giác ướt át giữa hai chân mình đã đầy đủ, nàng nhẹ nhàng tách ra nụ hoa trinh nguyên màu hồng đang ướt át của mình, nhờ Á Hy Thần hỗ trợ Lạc Nam tiến vào bên trong, bởi vì hắn hiện tại đã không tỉnh táo…
Á Hy Thần hé môi đỏ, đem côn thịt đang ra vào đều đặn trong miệng mình nhả ra ngoài, ngẩng đầu nhìn Tô Nhan khẽ nói:
“Để tỷ trước đi…tỷ đã từng sinh Á Nhi nên sẽ không đau đớn khi bị phá thân, với trạng thái hung hăng hiện tại của hắn, nếu vào trong muội sẽ chịu không nổi!”
Tô Nhan nghe vậy cũng cảm thấy có lý, nàng chỉ cần Lạc Nam được phát tiết dục vọng mà thôi, về phần tiến vào trong ai trước không quan trọng.

“Được rồi, để muội giúp tỷ!”
Tô Nhan uyển chuyển xoay người, nàng nhẹ cắn môi vì các dấu vết bị hắn để lại trên da thịt hơi rát, bất quá vẫn hít sâu một hơi đem Lạc Nam đỡ lấy, bàn tay nắm lấy cự long khủng bố của hắn vuốt ve lên xuống, thứ này hiện tại nếu không ai chăm sóc sẽ rất khó chịu.

Á Hy Thần phối hợp nằm ngửa xuống, tách ra bắt đùi ngọc ngà của mình, đem thủy huyệt đang rỉ nước triển lộ trước mặt Tô Nhan.

Chỉ thấy mọi thứ đều trơn nhẵn, Á Hy Thần không có dù chỉ một sợi mao ở tại nơi đó…
Hai mép môi đỏ ửng so với màu của Tô Nhan đậm hơn một chút, nụ hoa hé mở ra một cái rãnh ẩn chứa da thịt mềm mại gợi tình, hạt le tô điểm bên trên như pha lê cao quý, dù đã từng sinh con nhưng không khác nào thiếu nữ, đẹp không cách nào để hình dung.

HỪ HỪ HỪ…
Lạc Nam vừa chứng kiến tiểu huyệt đang hé mở của Á Hy Thần, toàn thân chấn động dữ dội, như dã thú rít gào hất tay Tô Nhan lao vọt đến…
Hắn cúi người ghị chặt thân thể của Á Hy Thần, vùng hông đâm mạnh vào nơi tư mật của Á Hy Thần.

Trượt… trượt…
Đáng tiếc đầu óc không còn thanh tĩnh, ánh mắt mơ mơ màng màng xung huyết, côn thịt của Lạc Nam mãi cũng không vào được hang động, chỉ có thể chọt loạn ở bên ngoài môi thịt của Á Hy Thần, thỉnh thoảng còn đâm vào bắp đùi của nàng.

Phốc…
Tô Nhan với Á Hy Thần bị tình cảnh vụng về của hắn làm cho phì cười, tên này tình trường lão luyện, nữ nhân không biết có bao nhiêu…vậy mà có lúc ngay cả nơi đó của nữ nhân cũng tiến vào không được.

“Hy Thần tỷ, đồ vật của phu quân quá lớn…hắn thật sự có thể tiến vào chúng ta sao?” Tô Nhan nhẹ giọng thủ thỉ nói, nàng nhìn thấy tiểu huyệt của Á Hy Thần dù đã cố gắng mở ra chào đón nhưng vẫn quá bé nhỏ so với Côn Thịt của Lạc Nam, trong lòng không nhịn được sinh ra thắc mắc.

Á Hy Thần nghĩ nghĩ, phong tình vạn chủng liếc mắt đáp: “Tỷ chưa từng làm việc này trước đây nên không rõ ràng, bất quá ngay cả đứa bé nơi đó cũng có thể sinh ra, thì hắn tiến vào chắc cũng không thành vấn đề!”
“Ừm…để muội giúp hai người!”
Tô Nhan nhẹ giọng nỉ non, nàng tiến đến bên cạnh Lạc Nam, đưa tay nắm lấy côn thịt của hắn, tên này vẫn không ngừng nhấp loạn…khiến côn thịt ở trong tay nàng trượt lên trượt xuống ướt nhẹp, bên trên nó vẫn còn nước bọt của Á Hy Thần.


Nàng vươn tay đánh yêu lên nó một cái, lúc này mới dùng tay điều chỉnh để đầu nấm đỏ to lớn kia ngay vị trí lối vào tiểu huyệt của Á Hy Thần.

Lạc Nam theo bản năng cảm giác được quen thuộc, nhất thời hưng phấn rống lên một chút, không có chút thương hương tiếc ngọc nào…thô bạo đâm mạnh vào bên trong.

ÓT…
Theo một cú đâm lúc cán, Á Hy Thần cắn chặt răng, khóe mắt chảy xuống hai hàng lệ…
Nàng mặc dù không còn lớp màn sau khi sinh Á Nhi, nhưng dù sao thân thể vẫn chưa tiếp đón nam nhân bao giờ, hơn nữa sinh Á Nhi đã nhiều năm, nơi đó đã sớm chật hẹp trở lại không khác nào thiếu nữ mới lớn.

Hiện tại bị một cây côn thịt thô bạo xuyên thấu tầng tầng da thịt, chỉ cảm thấy toàn thân như bị xé rách dù đã trơn trượt ướt át dị thường, thân thể thành thục run lên lẩy bẩy, cắn chặt cánh môi đỏ mộng đến rướm máu.

Tô Nhan thấy vậy thầm than một tiếng, phu quân hiện tại quá mức điên cuồng, làm sao nhận ra đau đớn của người phụ nữ của hắn, nàng chỉ có thể vội vàng tiến lên, nhẹ nhàng xoa nắn thân thể Á Hy Thần, hy vọng xoa diệu cơn đau của nàng.

“HỪ…sướng quá…sướng quá!”
Lạc Nam khàn khàn âm thanh trong cổ họng, hắn cảm giác được côn thịt đang sắp bùng nổ của mình như được vô số cánh hoa bằng thịt mềm mại cuốn chặt lấy, hòa quyện không một khe hở, mỹ diệu không cách nào có thể hình dung…
Đây là điểm đặc biệt của nữ nhân sở hữu Thiên Hương Ngọc Thể như Á Hy Thần, âm hộ của nàng không giống với nữ nhân bình thường, tạo cảm giác mới lạ kích thích cực hạn cho nam nhân xâm nhập, mỹ diệu đến mức dù là Tiên Đế cũng phải thèm muốn.

Lạc Nam toàn thân như tiến vào cõi thiên thai, dục tình bạo phát…hắn ôm chặt lấy vòng eo mềm mại của Á Hy Thần, điên cuồng xâm chiếm.

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Á Hy Thần cơn đau chưa dứt nay lại bị tấn công dồn dập như bão táp mưa sa, miệng không ngừng rên, bộ ngực bạo mãn nhấp nhô lên xuống, cơn đau rát nơi tư mật nhói lên mỗi khi côn thịt kia đâm sâu vào, như muốn nghiền nát cô bé yếu ớt của nàng.

Tinh Linh Nữ Vương chỉ có thể dang rộng đôi chân thon dài, mặc cho nam nhân cường bạo.

“Tỷ tỷ, đau lắm không…” Tô Nhan nhìn sắc mặt Á Hy Thần nhợt nhạt, trong lòng thương tiếc vô cùng, lại không thể trách cứ nam nhân đang bị mất đi lý trí.

Lạc Nam hưng phấn vô hạn, Thiên Hương Ngọc Thể làm hắn trải nghiệm được một cổ mỹ diệu chưa từng có trong đời, điên cuồng rong ruỗi, côn thịt thụt ra thụt vào, ma sát mãnh liệt với vô số cánh hoa mềm mại trong cơ thể của Đệ Nhất Mỹ Nhân Hải Châu Đại Lục.

“Ừm…ừm…”
Không biết qua bao lâu, khi đã dần thích ứng…cơn đau trôi đi, Á Hy Thần cũng bắt đầu cảm giác được mỹ diệu đến từ chuyện nam nữ, môi thơm ngâm nga rên rỉ, ánh mắt có chút mê ly…
Khi trạng thái tinh thần trở nên sảng khoái, Thiên Hương Ngọc Thể bắt đầu phát huy diệu dụng của nó…
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Vô số Thiên Địa Linh Khí trong Linh Giới Châu cấp tốc cuồn cuộn tiến vào vị trí đang giao hợp của hai người, Mộc hệ Linh Khí nồng đậm đến cực điểm tiến vào cơ thể Á Hy Thần cùng Lạc Nam, đem cơn đau thể xác của Á Hy Thần xoa diệu, mà Thiên Mộc Đỉnh trong cơ thể Lạc Nam lại hưng phấn reo hò như chưa từng có.


Sau đó chuyện như thường lệ tiếp tục sản sinh, Thiên Mộc Đỉnh tràn ra Phệ Thiên Mộc tiến vào cơ thể Á Hy Thần dẫn dụ…
Mà Phản Thiên Mộc trong cơ thể Á Hy Thần như cảm nhận được triệu hoán, cũng ngoan ngoãn tiến ra, hòa quyện cùng Phệ Thiên Mộc trong người Lạc Nam.

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Lạc Nam vẫn mặc kệ tất cả, hắn điên cuồng chiếm lấy mỹ nhân nằm dưới thân mình, không chút nào quan tâm đến quá trì lẫn nhau dung hợp Dị Thuộc Tính.

Á Hy Thần toàn thân được Mộc Linh Khí xoa diệu hết sức dễ chịu, lại cảm giác được có một loại Dị Mộc mới tiến vào cơ thể mình, mà Phản Thiên Mộc của nàng cũng đang được Lạc Nam hấp thu.

Ánh mắt xinh đẹp lóe lên một tia ôn nhu, Á Hy Thần vươn tay ôm chặt lấy lưng hắn, trong lòng mãn nguyện:
“Yêu thiếp đi chàng! Mạnh bạo yêu nữ nhân của chàng đi!”
Không biết qua bao lâu, khi Thiên Mộc Đỉnh thành công chào đón Phản Thiên Mộc, hai loại Dị Mộc kết hợp vào nhau khiến kích thước của nó to gấp hai lần…
Chưa dừng lại ở đó, theo cơn sướng khoái trào dâng, thể chất song tu trên Đại Thể Bảng là Thiên Hương Ngọc Thể càng phát huy công dụng kinh người của nó…
Tại nơi hai người giao hợp, một mùi hương thơm chưa từng có lan tỏa mà ra, dễ chịu đến mức có thể thấp dẫn tất cả Mộc thuộc tính trong trời đất, ngay cả Tô Nhan ngồi bên cạnh cũng cảm thấy toàn thân thoải mái không nói nên lời.

Hỗn Độn Mộc Khí ẩn tàng trong Linh Giới Châu vẫn còn tồn tại, nó như bị mùi hương đến từ Thiên Hương Ngọc Thể dụ dỗ, tiết ra lực lượng Mộc Hệ thuần tính và tinh khiết nhất của mình, cuồn cuộn hội tụ…tiến vào vị trí đang giao hợp của Lạc Nam với Á Hy Thần.

“Thiếp sướng…” Á Hy Thần thoải mái rên rỉ lên khi côn thịt đánh sâu vào tận tử cung mềm mại.

Trong khoảnh khắc năng lượng của Hỗn Độn Mộc Khí tiến vào, Phản Thiên Mộc và Phệ Thiên Mộc của hai người hưng phấn hò reo, Mộc Hệ Tiên Lực càng thêm tinh khiết, càng thêm mạnh mẽ…
Kim Nhi đánh giá tình huống thân thể của Lạc Nam với Á Hy Thần, ánh mắt lập lòe dị sắc, mở miệng lẩm bẩm:
“Không hổ là Thiên Hương Ngọc Thể, có Hỗn Độn Mộc Khí cung cấp năng lượng để phát triển, Phệ Thiên Mộc và Phản Thiên Mộc của công tử với Tinh Linh Nữ Vương thăng cấp rồi, sức mạnh của chúng đã vượt qua phạm trù Thiên Địa Dị Vật thường thấy, hiện tại khi chiến đấu dù vượt qua một đại cảnh giới cũng có thể Phản Chấn và Thôn Phệ!”
Á Hy Thần cũng cảm ứng được chiến lực của mình tiến bộ kinh khủng, đối với người nam nhân trên thân sinh ra cảm giác phục tùng, vòng eo không ngừng lắc lư lay động, phối hợp nhịp nhàng mỗi lần thúc vào của hắn.

“Tiểu Nam…hôn thiếp!” Á Hy Thần ghị đầu hắn xuống, chủ động dâng lên môi thơm.

Lạc Nam không chút chối từ há miệng ngậm lấy, đầu lưỡi tiến ra quấn lấy lưỡi ngọt của Á Hy Thần, điên cuồng mút vào.

BẠCH BẠCH BẠCH BẠCH…
Bên trên hôn môi cuồng nhiệt, bên dưới ra vào hung mãnh!

Á Hy Thần lần đầu trải qua chuyện nam nữ nên cực kỳ nhạy cảm, sắp bị đưa lên đỉnh rồi…
Tận cùng cơ thể nàng, vô số cánh hoa thịt trong âm hộ bất ngờ siết chặt, sau đó xoay tròn xung quanh côn thịt của nam nhân, kịch liệt co rút…
Đây là biểu hiện của Thiên Hương Ngọc Thể khi sắp triều dâng.

“Hừ…hừ…sướng quá!” Lạc Nam mụ mị, Thiên Hương Ngọc Thể siết chặt lấy hắn, côn thịt bắt đầu co giật, kích thích dâng tràn không thể diễn tả.

“Á, Thiếp ra…thiếp sướng…!”
Theo những cú nhấp sau cùng, rốt cuộc Á Hy Thần ở trong lòng cao vút kiều ngâm, toàn bộ dây thần kinh kéo căng đến cực hạn, lạc vào cõi thiên thai.

RỐNG…
Lạc Nam tách rời môi nàng rống lớn một tiếng, côn thịt co giật dữ dội, toàn lực bắn ra những dòng sinh mệnh nóng hổi, đầy ắp tiểu huyệt của Á Hy Thần.

“Hừ hừ hừ…” Á Hy Thần thân thể kịch liệt run lên bần bật, cơn sướng chưa từng có nhấn chìm nàng vào biển lớn mênh mông, đầu óc toàn bộ trống rỗng.

“Phu quân…ổn chưa?” Tô Nhan ở phía sau lưng ôm lấy tấm lưng trần của Lạc Nam, yêu kiều thủ thỉ vào tai hắn.

Âm thanh ôn nhu của nàng như một gáo nước dội vào Linh Hồn Lạc Nam, trước đó dục vọng được Thiên Hương Ngọc Thể làm diệu, ánh mắt xuất hiện một tia thanh tỉnh.

“Nhan nhi?”
Hắn trầm thấp mở miệng, sau đó ánh mắt co rụt lại khi nhìn thấy các vết răng đỏ, các dấu vết bầm tím trên thân thể trắng nõn như trăng rằm của nàng.

Nhủ hoa của Tô Nhan bị cắn đến rỉ máu, đôi môi sưng đỏ căn mộng, trên mặt nàng thậm chí có dấu răng của hắn.

Lạc Nam toàn thân chấn động, sau đó cúi đầu nhìn xuống Á Hy Thần đang thở hổn hển nằm bên dưới.

Chỉ thấy da thịt nàng so với Tô Nhan không khác hơn bao nhiêu, đầu tóc rũ rượi…đặc biệt là tiểu huyệt bên dưới tràn ra máu đỏ, hai cánh môi sưng ắp lên…hỗn hợp cùng tình dịch của hai người, tạo thành một cảm giác thê mỹ đến cực hạn.

“Ta…ta đã làm gì thế này?” Lạc Nam khàn khàn trong cổ họng, mặc kệ Dục Hỏa vẫn còn điên cuồng bên trong cơ thể, ánh mắt hắn rướm lệ, cảm giác tự trách cùng vô hạn thương tiếc bao phủ toàn bộ tâm linh.

Bàn tay run rẩy vươn ra đem thân thể mềm mại của Tô Nhan ôm vào trong ngực, các ngón tay nhẹ nhàng nâng niu xoa lên từng vết thương của nàng.

Tô Nhan của hắn vẫn còn là trinh nữ, lại bị hắn làm thành bộ dạng như vậy sao ?
“Ngoan, thiếp rất hạnh phúc!” Tô Nhan nhận ra áy náy của hắn, nàng dịu dàng ôm lấy nam nhân, vùi đầu vào lòng ngực hắn.

Lạc Nam không biết nói gì hơn, hắn chưa từng căm hận bản thân mình như vậy, chỉ có thể thương tiếc ôm lấy nàng, để nàng cảm nhận được hơi ấm và tình yêu của hắn.

Nhìn xuống Á Hy Thần, nàng cũng đang mỉm cười nhìn hắn, ánh mắt như muốn nói ta sẽ không trách chàng, chỉ bất quá vì quá mệt mỏi nên Á Hy Thần không thể mở miệng nữa rồi!

Lạc Nam nuốt nước miếng khô khóc, rút ra côn thịt vẫn cắm sâu vào trong cơ thể thê tử, nhìn thấy hang động sâu thẳm do mình tạo ra còn đầy ắp màu trắng sửa, hắn hạ thấp người, một tay vòng xuống bế lấy Á Hy Thần.

Khoanh chân ngồi xuống, đặt mông hai nữ ngồi hai bên bắp đùi! hắn vòng tay siết chặt hai mảnh eo thon, để hai nữ tựa vào lòng ngực, dùng giọng điệu ôn nhu nhất có thể mở miệng :
“Có đau lắm không ?’’
Hai nữ nhoẻn miệng cười lắc đầu, nỗi đau thể xác có là gì so với hạnh phúc trong tâm hồn hai nàng lúc này ?
Tô Nhan còn nghịch ngợm vươn bàn tay nắm lấy côn thịt cự đại đang giật giật của hắn, nhẹ giọng nói :
“Chàng khi đó như muốn ăn tươi nuốt sống bọn thiếp, thiếp cứ nghĩ hai người bọn thiếp cũng không đủ thanh tỉnh chàng!”
Lạc Nam gật đầu hôn lên trán hai nữ, hắn biết tình huống của mình nghiêm trọng đến mức nào, dâm tính của Dục Tình Yêu Hỏa quá mức dữ dội, nếu là nữ nhân bình thường mười người xông trận cũng không đủ hạ hỏa trong người hắn.

Cũng may Á Hy Thần sở hữu Thiên Hương Ngọc Thể, diệu dụng của nó quá mức tuyệt vời, trực tiếp thỏa mãn một nửa dục vọng trong người Lạc Nam, còn khiến hắn tỉnh táo trở lại.

“Còn muốn sao?” Tô Nhan thẹn thùng hỏi, nàng cảm nhận côn thịt cự đại nóng hổi trong lòng bàn tay, trên thân côn vẫn còn dung dịch của hắn và Á Hy Thần, gò má nàng ửng đỏ.

“Ực!’’ Lạc Nam nuốt một ngụm nước bọt, mặc dù Á Hy Thần đem dục hỏa của hắn giải tỏa hơn một nửa, cũng lấy lại tỉnh táo! nhưng ham muốn trong lòng vẫn còn rất thịnh, nhất là khi hai vị giai nhân trần truồng ngoan ngoãn ngồi trong lòng ngực lúc này.

“Thiếp…thiếp hết nổi rồi!” Á Hy Thần lấy lại chút sức rên rỉ, toàn thân nàng lúc này như bị xé thành từng mảnh, thật sự không thể hầu hạ hắn được nữa.

“Bảo bối, ta cũng không nỡ tiếp tục hành hạ nàng!” Lạc Nam vén mái tóc Á Hy Thần sang một bên, ngắm nhìn dung nhan tây phương tuyệt mỹ của nàng, đặt nhẹ một nụ hôn lên cái trán trơn bóng.

Cảm nhận được tình ý của hắn, Á Hy Thần thỏa mãn khép hờ mắt lại.

Lạc Nam đem nàng đặt nhẹ xuống thảm cỏ, lúc này mới quay sang ôm gọn Tô Nhan, hơi thở nóng rực nói :
“Vợ ngoan, để phu quân bù đắp cho nàng!”
“Ừm!” Tô Nhan ngoan ngoãn nỉ non một tiếng, thân thể vô lực mặc cho nam nhân sắp xếp theo ý hắn.

Lạc Nam đem nàng xoay ngược lại, lật sấp thân thể trắng nõn xuống, ra hiệu Tô Nhan đem bờ mông vểnh cao lên.

Tô Nhan trong lòng thẹn thùng muốn chết, trước đó hắn mất đi lý trí nên nàng không cảm thấy gì, hiện tại nam nhân đang thỏa thích ngắm nhìn cô bé của nàng một cách tỉnh táo, nhất thời không quen.

Lạc Nam cười cười, tách nhẹ hai đùi Tô Nhan, bàn tay xoa nắn mông đít căn tròn của nàng, ánh mắt dán vào hạ thân nữ tử, hài lòng khen ngợi :
“Nơi này của nàng thật đẹp, mê chết ta!”
Nói xong không đợi Tô Nhan phản ứng, hắn cúi thấp đầu! ôn nhu hôn lên nụ hoa trinh nguyên hồng phấn giữa hai đùi nàng.

“Á, muốn chết thiếp sao?”