Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 486





Chương 486
Bị đuổi ra khỏi nhà rồi sao? Đây là tình huống gì vậy?
“Có phải vì chuyện ở khu khai thác mỏ không, xin lỗi em, chị không biết chuyện này sẽ làm liên lụy đến em.
Thị Nhân kéo tay của Mạc Tử Tây, cô cảm thấy vô cùng ấy náy.
“Không có gì phải áy náy cả, nữ thần của em, em tự nguyện giúp đỡ chị mà.

Trước đây em cũng đã từng làm chuyện có lỗi với chị, hiện giờ chị cử để em gánh tiếng oan này đi, như vậy thì em cũng có thể dễ chịu hơn một chút “Cảm ơn em.”
Thi Nhân thực sự không còn cách nào nữa rôi.
Khi đó sự việc xảy ra quá đột ngột, cô cũng không biết Mạc Tử Tây sắp xếp ở bên đó như thế nào, thế mà lại khiến cho Mạc Tử Tây cũng bị kéo vào trong chuyện.
Tuy rằng làm như vậy sẽ tin tưởng hơn một chút nhưng cô cũng không muốn làm cho Mạc Tử Tây phải chịu ấm ức.
Vốn đĩ quan hệ của Mạc Tử Tây và gia đình đã rất căng thẳng rồi.
Lần này còn bởi vì sai lầm của cô cộng thêm cả việc ông cụ bị tác động dưới sự xúi giục của trà xanh Mạc Mỹ Đình mà ông cụ càng có ý kiến với Mạc Tử Tây hơn nữa.Đây chính là kết quả mà cô không muốn nhìn thấy.
“Em không sao đâu, chuyện ở bên đó anh cả sẽ giúp em giải thích rõ ràng, chúng ta không cần lo lắng đầu.
Thậm chí Mạc Tử Tây còn cảm thấy khá là thoải mái.
Dù sao cô ấy đã giấu kín những bí mật đó ở trong lòng nhiều năm như vậy rồi, cứ một ngày trôi qua là cô ấy lại thấy áy náy với Thi Nhân hơn một chút vậy nên hiện giờ có thể giúp được một việc gì đó, cô ấy cảm thấy rất vui vẻ”

“Vậy nếu như em đã bị đuổi ra khỏi nhà không còn nơi nào để đi nữa thì về Việt Nam cùng bọn chị đi.
“Được a, em chính là đang đợi câu nói này của chị đấy, chị mua vé máy bay cho em đi nhé,em không có tiền đầu đó.

Tất cả thẻ tín dụng đều bị đồng bằng rồi, tiền khi nãy gọi xe để đến đây cũng là do Diệp Tranh trẻ giúp em đó.
Mạc Tử Tây đáng thương nhìn Thị Nhân: “Sau này em sẽ đi theo nữ thần, em ăn ít lắm”
Từ chị nuôi em Thì Nhân nằm lấy tay của Mạc Tử Tây, hai người nhìn nhau rồi cười.
Tiêu Khôn Hoàng đứng ở bên cạnh âm thầm quan sát cô vợ nhỏ của anh nằm tay Mạc Tử Tây, đầu lông mày liền nhíu lại Phụ nữ đều thích ôm vai ba cổ tay trong tay như vậy sao?
Hơn nữa Mạc Từ Tây còn muốn đi cùng bọn họ tới Việt Nam Anh không muốn trong nhà lại xuất hiện thêm một đứa con ghẻ nữa đâu.
Mạc Đông Lăng ở bên đó rốt cuộc muốn làm gì mà lại đẩy Mạc Tử Tây sang chỗ bọn họ thế này, anh vẫn luôn cảm thấy thái độ của Mạc Đông Lăng trở nên thật kỳ quái.
Thi Nhân đi bắt cua cùng với Mạc Tử Tây rôi.
Tiêu Khôn Hoằng đứng ở trên bờ không động đậy, mãi cho đến lúc Diệp Tranh đi tới: “Anh ba, giải quyết xong hết mọi việc rồi chứ?”
“Ừ, sao Mạc Tử Tây lại tới đây?”
“À, cô ấy nói cô ấy bị đuổi ra khỏi nhà, trên người không còn một đồng tiền nào nên em bảo cô ấy tới đây Sắc mặt của Tiêu Khôn Hoằng tối sầm lại: “Cậu có thể đưa tiền cho cô ấy”“Lại nói đạo lý, người cô ấy muốn nhờ vả cũng không phải em, tại sao lại là em phải đưa tiền cho cô ấy?”
Câu trả lời của Diệp Tranh không sai một chút nào.
Tiêu Khôn Hoằng nhàn nhạt trả lời: “Cậu có biết tại sao nhiều năm như vậy rồi mà cậu vẫn còn độc thân không?”
“Bởi vì xu hướng tìn.h dục của em có vấn “Không, là do IQ của cậu có vấn đề”

Giọng điệu của Tiêu Khôn Hoằng cực kỳ lạnh nhạt: “Cơ hội thể hiện tốt như vậy bày ra trước mặt cậu mà cậu cũng không biết trân trọng.

Lại còn muốn hết độc thân?”
“Con người của em sống rất có nguyên tắc đó, hiện giờ cô ấy cũng chẳng phải người yêucủa em.

Với lại em với cô ấy cũng không hợp nhau “À, hiếm khi mới thấy cậu tự ti như vậy.”
Diệp Tranh nghiến răng “Anh ba, anh nhất định cứ phải chăm chọc em như vậy mới được à?
Toàn là nói những chuyện không nên nói thôn Anh ta quả thực rất nghèo, ít nhất thì so với cậu ấm như anh ba thì anh ta còn chẳng bằng một phần nhỏ nữa.
Anh ta vất giày của mình xuống, thu lại đáng vẻ cà lơ phất phơ: “Anh cũng biết tình hình một nghèo hai trắng của em mà Ban đầu tôi bảo cậu tiếp quản công ty thì cầu một hai không muốn đi, còn muốn làm một kẻ mặc kệ sự đời.

Bây giờ thấy hối hận rồichứ gi Bây giờ em cũng không có hồi hận Cuộc đời của em như thế nào, an trói 2 được Tiểu Khân Hoàng làm ngàn miệng lại ngay tức khác không muốn tiếp tục khuyến anh ta nữa.
Ban đầu bất kể anh có khuyến bao Diệp Tranh như thế nào, bao anh cũng tham gia tiếp quân tập đoàn nhưng kết của anh ta sống chết cũng không chị Ngay cả bào sinh ra đầu tư vào có phần công ty anh ta cũng không chịu Diệp Tranh văn luôn làm lại ở phòng khám đó sống những ngày tháng sang đi làm rồi về nhà, không muốn kiếm tim cũng không muốn kinh doanh, đàn có cơ hội được đưa đến trước mặt anh ta cũng không tham nhânở trong mắt anh, người đàn ông như vậy chính là đồ bỏ đi.
Rõ ràng là bản thân anh rất xem thường Diệp Tranh nhưng Diệp Tranh lại vẫn luôn ở bên cạnh anh nhiều năm như vậy, bất kể là xảy ra chuyện gì cũng đều sẽ ra tay giúp đỡ anh.
Giữa hai người bọn anh từ bạn bè rồi trở thành quan hệ giống như người thân.
Bất tri bất giác, vậy mà anh lại bắt đầu có chút lo lắng cho chuyện đại sự trong đời của Diệp Tranh .

Tuy rằng ngoài miệng thì Diệp Tranh nói không cần nhưng anh rõ ràng cảm thấy Diệp Tranh đang dao động.
Tiêu Khôn Hoằng lại liếc nhìn Mạc Tử Tây ở bên kia một cái, có lẽ đây chính là cơ hội để thay đổi, người đàn ông khi đã có người phụ nữmình muốn thì sẽ muốn thay đổi phương thức sinh sống của mình.
Có người có thể khiến cho Diệp Tranh thay đối lối sống hiện tại thì đó đã là điều tốt nhất roi.
Vấn đĩ anh không hề muốn Mạc Tử Tây theo hai người bọn anh về nước một chút nào nhưng bây giờ anh thay đổi rồi.
Tiêu Khôn Hoàng mở miệng nói: “Cậu nghĩ cách để cho Mạc Tử Tây ở một mình sau khi về Việt Nam đi, đừng để cô ấy ở cùng với chúng tôi.
Đây đã là giới hạn cuối cùng của anh rồi.
“Anh ba, anh lại đồng ý cho Mạc Tử Tây về nước cùng chúng ta cơ à, anh không sợ lại xuất hiện thêm một cái bóng đèn nữa sao?”
Diệp Tranh còn đang đợi Tiêu Khôn Hoằngnghĩ cách để cho Mạc Tử Tây không đi cùng bọn họ về nước nữa.
Nhưng hình như kết quả có chút ngoài ý muốn nhỉ.
“Cái này em không làm chủ được.”
Diệp Tranh không muốn dậy dựa vào chuyện của Mạc Tử Tây, khó khắn lắm anh ta mới thoát khỏi cô gái này, nếu như sau khi về nước lại tiếp tục dây dưa đến chuyện của cô ấy nữa thì anh ta chắc chắn không thể thoát thân được.”
Vụ mua bán này không thể thỏa thuận được.
Tiêu Khôn Hoằng nhăn mày: “Nghe nói phòng khám của cậu đang bị kẹt tiền?”
“Đúng rồi, có điều em vẫn chống đỡ được, anh không cần lo lắng đâu.”anh làm như vậy là không được tử tế đâu nhé.
Tôi lại cảm thấy có thể đó “Mấy ngày này em đều vì chuyện của vợ chồng hai người, em không có công lao nhưng cũng có khổ lao mà anh lại mang em bán đi thế sao? Đã nói là vi anh em không sợ phải hi sinh mà Kết quả lại đi đêm anh em nhất như vậy.

mình vài Diệp Tranh muốn chửi thề phải nói ngay bây giờ ngay hiện tại Tiêu Khôn Hoàng hời hợt nói: “Về chuyện phòng khám của cậu, tôi sẽ giúp cậu khắc phục vấn đề tài chính, hơn nữa còn mở rộng kinh doanh ra gấp đôi “Đây không phải là chuyện tiền bạc, anh ba a.


Từ trước đến nay em chưa từng cầu xin anhchuyện gì.”
“Cái gì gọi là cầu xin tôi chuyện gì?”
Tiêu Khôn Hoằng híp híp mắt: “Năm đó phòng khám của cậu bị người ta cạnh tranh không lành mạnh, dây vào một vụ kiện tụng liên quan đến mạng người, là ai giúp cậu giải quyết chuyện đó?”
“Là anh.”
“Ban đầu cậu khởi nghiệp nhiều lần bị thất bại, là ai đã giúp cậu vực dậy?”
“Vẫn là anh.”
“Ngày trước lúc ở trường, tôi cũng giúp cậu rất nhiều lần.
Diệp Tranh liền ỉu xìu ngay lập tức.
Được thôi, những việc này đều là sự thật.Nhưng mà anh ta không thừa nhận “Anh ba, tình cảm anh em chúng ta bao năm nay.
“Là cậu nợ tôi nhiều.
Tiêu Khôn Hoàng nhàn nhạt đáp lại: “Cậu không muốn đồng ý cũng được, có điều cậu trả lại tất cả tiền mà trước đây cậu nợ tôi đi đã.
“Trả thì trả.”
Diệp Tranh vô cùng buồn bực, sao đã mãi mà không chịu đi vậy chứ Tiêu Khôn Hoằng vô tình mặc kệ Diệp Tranh rồi đi về phía mấy đứa trẻ.
Nhìn thấy Diệp Tranh sợ hãi là anh yên tâm rồi.
Nếu như trong lòng Diệp Tranh không có điều gì khuất tất thì có lẽ anh ta đã sớm ngoácmồm đòi anh ra điều kiện sau đó làm như những thứ đó là anh dùng để bồi thường cho anh ta rồi.
Nhưng lần này anh ta lại nhất định muốn đẩy ra.
Giữa Mạc Tử Tây và Diệp Tranh chắc chắn có vấn đề.