Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1741: 1741: Đầu Nhập





Thông thường Thần Thú chỉ để lại một giọt tinh huyết làm huyết mạch cho hậu bối đời sau, chỉ có Lạc Nam là chấp nhận vì hai cô con gái bỏ ra hai giọt tinh huyết.

Mỗi một lần ngưng tụ tinh huyết ẩn chứa Nghịch Long Huyết Mạch, hắn phải chấp nhận tiêu tốn rất nhiều lực lượng tinh khiết bên trong Long Lực Đỉnh, làm kích thước của nó nhỏ lại rất nhiều.

Cũng may cả hai lần đều có Thánh Long Khí dồi dào làm chất dinh dưỡng để Lạc Nam hấp thụ, cho nên Long Lực Đỉnh chẳng những bị yếu đi, còn có thể trở nên mạnh mẽ hơn.

Máu huyết tổn thất cũng có Bất Tử Dịch Thủy và Huyết Nguyệt Lâu hỗ trợ hồi phục.

Đổi lại dù là Long Nghịch trong quá khứ cũng không thể ngưng tụ được hai giọt Tinh Huyết như hắn.

Bất quá nói gì thì nói, kiếp này hắn thiếu thốn tình thương của phụ thân, cho nên tuyệt đối không thể để hai cô công chúa của mình thua thiệt.

Nhìn lấy hai nữ nhi một lớn một nhỏ khoanh chân ngồi xếp bằng hấp thu Thánh Long Khí bên trong Long Châu trước mặt, Lạc Nam hài lòng gật đầu.

Lúc này, sau lưng Lạc Kỳ Nam hiện lên hư ảnh Nghịch Long uy nghiêm giương nanh múa vuốt, vảy rồng màu đen làm chủ đạo nhưng cũng có ánh tím xen kẻ, hùng mạnh vượt trội hơn cả Long Khuynh Thành.

Còn sau lưng Tiểu Kỳ Nam lại là một tôn quái vật khủng bố khiến ngay cả trong mắt hư ảnh Nghịch Long cũng hiện lên vẻ kiêng kỵ.

Đó là một tôn Nghịch Long khổng lồ với chín cái đầu rồng, ngoài Nghịch Long Lực hùng mạnh uốn quanh cơ thể còn có chín loại Thuộc Tính khác biệt đan xen vào nhau, Nghịch Long Lực và chín loại Đế Lực dung hợp…theo một ý nghĩa nào đó, đây có thể xem như phiên bản Bá Lực chưa hoàn thiện.

Cửu Đầu Nghịch Long!
Nếu để Long Tộc nhìn thấy hiện tượng này chắc cũng phải vãi cả ra quần.

Tiểu Thiên Ý tập hợp đầy đủ những ưu điểm nổi trội nhất trong huyết mạch của phụ thân và mẫu thân.

Có Nghịch Long Lực và chín loại Thuộc Tính, có thể đem tất cả chúng nó dung hợp vào nhau thành một loại lực lượng khủng bố.

Có sức phòng ngự kinh hoàng của Nghịch Long, cũng có chín cái mạng của Cửu Đầu Xà.

Không thể không nói, Tiểu Thiên Ý đã vượt qua đại tỷ của nàng nếu chỉ so về mặt thiên phú.

ẦM ẦM ẦM ẦM…
Thời gian dần trôi, trên cơ thể Kỳ Nam và Thiên Ý dần dần xuất hiện những đường Long Văn tím đen xen lẫn, số lượng ngày càng nhiều, Thánh Long Khí bên trong Long Châu cũng dần bị rút đi.

50…60…70…80…
Lượng Thánh Long Khí bên trong Long Châu thật sự nồng đậm hơn một nhánh Long Cốt quá nhiều.

Long Cốt dù sao cũng chỉ là một đoạn xương cốt trên cơ thể.

Còn Long Châu lại ẩn chứa toàn bộ Thánh Long Khí cả đời của một vị tiền bối Long Tộc có tu vi Thánh Long.

Lạc Nam âm thầm suy đoán, viên Long Châu này rất có thể là do một vị Thánh Long tiền bối trước khi hy sinh tại chiến trận bên trên Nguyên Giới lưu lại, gửi về Cổ Việt Tộc lưu giữ.


Nếu để Chân Long Tộc và Ma Long Tộc biết đến sự tồn tại của Thánh Long Châu, chắc chắn sẽ điên cuồng.

Long Ngạo Thiên cũng phải thèm chảy cả nước miếng, ghen ghét đến phát rồ nếu được nhìn thấy nó.

Lạc Nhất Vương là một vị Thánh Long, cho nên Thánh Long Châu cũng có lợi ích rất lớn đối với hắn nếu đem luyện hóa.

Vậy mà Lạc Nhất Vương cam lòng lưu lại tất cả cho Lạc Nam, đủ thấy hắn kỳ vọng lớn đến mức nào.

Không chỉ vì cần Lạc Nam thống nhất nội vũ trụ, mà ngày sau Lạc Nam cũng có thể trở thành cường giả trụ cột của Trụ Việt Tông, tung hoành Nguyên Giới.

Lạc Nam thường hay đầu tư cho các thế lực dưới trướng, các tiểu bối.

Thì Lạc Nhất Vương cũng tương tự đang đầu tư cho hắn.

Lạc Nam hiểu rất rõ điều này nhưng hắn cũng không bận tâm.

Suy nghĩ của hắn rất đơn giản, ai đối tốt với hắn…hắn sẽ hoàn lại gấp trăm lần.

Mà lúc này, số lượng Nghịch Long Văn mà mỗi nữ nhi ngưng tụ ra đã lên đến con số 90…
Lạc Kỳ Nam mở ra đôi mắt đẹp, xoay người đứng dậy, nhìn Lạc Nam bất đắc dĩ lắc đầu:
“Đã đạt đến giới hạn, tu vi và thân thể hiện tại của ta không thể gánh vác thêm được nữa!”
“Ừm, ngươi vừa mới tiếp nhận Huyết Mạch, căn cơ còn chưa triệt để hoàn thiện, như vậy đã rất khá rồi!” Lạc Nam gật đầu tán thưởng.

VÙ VÙ VÙ VÙ VÙ…
Chín cái đầu rồng ở phía đối diện vẫn tham lam hấp thụ Thánh Long Khí khiến Kỳ Nam nhìn đến trợn tròn mắt.

91…92…93…94…95…96…97…98…99…100
Tròn 100 đường Nghịch Long Văn, Tiểu Thiên Ý khuôn mặt nhỏ nhắn trướng đến đỏ bừng, rốt cuộc chịu hết nổi nhảy bật người đứng lên, ngửa đầu gào rống:
“AAAAAAAAAAA, tiểu siêu cấp vô địch đại ma vương tới đây!”
Âm thanh của nàng kinh thiên động địa, chấn đến mức Không Gian Pháp Bảo xém chút nứt ra.

“Nha đầu này…” Lạc Kỳ Nam sắc mặt trịnh trọng.

Nàng vốn muốn ra dáng bảo vệ muội muội nhưng hiện tại ai bảo vệ ai còn chưa biết a…
Nha đầu này vẫn còn chưa xuất chiến lần nào đã khủng bố đến như vậy rồi.

“Haha, danh xưng vạn cổ đệ nhất yêu nghiệt của baba xem ra có người kế nhiệm!” Lạc Nam hài lòng cười tủm tỉm.

“Đại tỷ, đánh nhau không?” Tiểu Thiên Ý chống nạnh nhìn Lạc Kỳ Nam cười hì hì nói.

“Hừ!” Lạc Kỳ Nam hướng về phía trước nắm tay một cái.

Không Gian tầng tầng lớp lớp phân tách mà ra, đem thân thể Tiểu Thiên Ý đẩy lùi hàng vạn dặm.


Tiểu nha đầu ung dung đạp chân, triển khai thân pháp nổi trội nhất của Long Tộc là Long Đằng Cửu Biến.

Chỉ đạp chín bước chân, Tiểu Thiên Ý đã cười hì hì xuất hiện tại vị trí cũ.

“Xú nha đầu đừng có đắc ý, mặc dù huyết mạch của ngươi mạnh hơn nhưng tỷ tỷ ngươi có Thời Không Thánh Thể, nếu thật sự đánh nhau ngươi vẫn không phải đối thủ của nàng!” Lạc Nam véo véo má Tiểu Thiên Ý răn dạy, tránh để nha đầu này vểnh cái mông lên trời.

Ngoài ra Tiểu Kỳ Nam còn tinh thông Chiến Vực và Sát Vực, hai thứ mà người chưa có kinh nghiệm chiến đấu như Tiểu Thiên Ý không thể có được.

“Baba, Thánh Long Châu này có quá nhiều Thánh Long Khí, hai tỷ muội chúng ta chỉ mới hấp thụ chưa đến một nửa mà thôi!” Tiểu Kỳ Nam nói với hắn:
“Số còn lại baba hấp thu đi!”
“Haha, đồ tốt đương nhiên phải chia sẽ!” Lạc Nam mỉm cười gật gù:
“Ta sẽ tìm dì của các ngươi cùng nhau luyện hóa!”
Đối với baba của mình phóng túng vô độ, hai nữ không có ý kiến.

“Baba còn có quà khác cho các ngươi nhưng chưa chuẩn bị xong!” Lạc Nam đột nhiên nói.

“Quà gì nữa? ăn được không baba?” Tiểu Thiên Ý nước miếng chảy ròng ròng.

“Muốn ăn thì đây!” Lạc Nam ném cho nàng một đám Dưỡng Nhan Đan ăn tráng miệng.

“Tỷ muội chúng ta hiện nay đã rất mạnh, không biết baba muốn cho thêm quà gì…” Tiểu Kỳ Nam ánh mắt tràn ngập mong đợi hỏi.

“Bí mật!” Lạc Nam ra vẻ thần bí cười cười, nhún vai nói:
“Đến thời điểm đó sẽ biết, hiện tại vào Linh Giới Châu củng cố thực lực đi!”
Không để hai nàng tiếp tục thắc mắc, hắn phất tay thu vào tiểu thế giới.

Làm xong tất cả, Lạc Nam mới đem mười luồng Hỗn Độn Khí, các Mỏ Nguyên Thạch và cả Long Châu rời đi.

!
Vừa mới xuất hiện, Lạc Nam đã thấy tứ đại cung nữ đang chờ sẳn.

“Chuyện gì nữa đây?” Hắn giật mình trong lòng.

Lần trước các nàng chờ để thông báo Bụt đến tận cửa, lần này chẳng lẽ lại có nhân vật khủng bố nào hàng lâm?
Bất quá Lạc Nam vẫn lấy bình tĩnh, cười lạnh nói:
“Giỏi cho các nàng, ta mới đi cùng Bụt một chút đã náo loạn cả lên, làm chúng nữ xém chút đã giết vào Cổ Việt Tộc, thật là hồ nháo!”
“Người ta không phải lo lắng cho Thiếu Chủ nha!” Kiếp Thiền nhăn nhăn nhó nhó nói.

“Đúng vậy a, chẳng may Thiếu Chủ xảy ra chuyện gì, các vị Thiếu Phu Nhân sẽ trách cứ chúng ta không báo cáo!” Kiếp Linh gật đầu phụ họa nói.


“Mặc kệ lý do, bổn Thiếu Chủ đâu có kêu các nàng thông báo?” Lạc Nam cười hắc hắc:
“Vậy nên để trách phạt, ta sẽ nói sư phụ ban các nàng cho ta làm ấm giường!”
“Phi, lưu manh!” Sắc mặt tứ nữ đỏ bừng, bị tên này trêu chọc làm nhịp tim đập lên thình thịch.

Kiếp Tâm cố gắng biểu lộ lạnh lùng, nhàn nhạt nói:
“Đan Thần Tháp đến bái phỏng, muốn đầu nhập vào chúng ta, Nữ Hoàng gọi Thiếu Chủ đến cho ý kiến!”
“Cái gì?” Lạc Nam hoài nghi mình đang nghe lầm.

Với ân oán giữa hắn và Đan Thần Tháp, lại còn cướp luôn cả Tam Muội Chân Hỏa, bắt cóc Thái Thượng Đan Đế, Đan Thần Tháp không hận chết hắn đã là điều bất khả thi rồi, còn muốn đầu nhập vào dưới trướng?
“Thiếu Chủ cứ đến rồi sẽ biết!” Tứ Đại Cung Nữ nói.

“Không thành vấn đề!” Lạc Nam mỉm cười, hắn cũng muốn xem thử Đan Thần Tháp có ý đồ gì.


Rất nhanh, Lạc Nam đã xuất hiện bên trong Hoàng Cung.

Bất quá không có một đám Trưởng Lão của Đan Thần Tháp như trong tưởng tượng, trái lại chỉ nhìn thấy một đám người.

Đều là người quen a…
Trong đó có Trẻ Chăn Trâu, Lão Đại Phu, Hoàng Mộng Yến, Đan Dĩnh, Luyện Đan Môn Chủ và Thiên Đan Phái Chủ.

Có tổng cộng 6 người đang bái phỏng Nữ Hoàng.

“Người của Đan Thần Tháp đâu?” Lạc Nam cảm thấy kỳ quái hỏi.

“Hải Thượng và Tuệ Tĩnh gặp qua Côn Lôn Thiếu Chủ!” Vô cùng đột ngột, Trẻ Chăn Trâu và Lão Đại Phu bỗng nhiên tiến lên chắp tay nói.

“Hải Thượng Đan Đế và Tuệ Tĩnh Đan Đế?” Lạc Nam trợn tròn mắt.

Ba vị Tháp Chủ của Đan Thần Tháp gồm có Hải Thượng, Tuệ Tĩnh và Thái Thượng.

Nghe nói Hải Thượng và Tuệ Tĩnh ngao du nhân gian, chẳng lẽ bọn hắn hóa thân thành Trẻ Chăn Trâu và Lão Đại Phu?
“Có bằng chứng nào cho thân phận của các vị không?” Lạc Nam vuốt cằm hỏi.

Trẻ Chăn Trâu và Lão Đại Phu nhẹ gật đầu, chợt từ pháp bảo lấy ra hai bộ thân thể hiền từ, già nua với mái tóc bạc trắng.

Lạc Nam trong lòng tin tưởng đến tám phần, bởi vì hai bộ thân thể kia đúng là diện mạo của Hải Thượng và Tuệ Tĩnh mà hắn nhận biết ở kiếp Nghịch Long.

“Chúng ta muốn lánh đời nên đã dùng thân thể mới, muốn trở về cơ thể cũ lúc nào cũng được!” Trẻ Chăn Trâu lên tiếng nói.

Lão Đại Phu gật đầu vuốt râu.

“Chẳng trách ngay cả Thái Thượng Đan Đế cũng không nhận ra hai vị, thì ra là trao đổi cả thân thể!” Lạc Nam cảm thán một tiếng.

Trẻ Chăn Trâu cùng Lão Đại Phu chắp tay nói:
“Chúng ta nhận ra bộ mặt thật của Tru Nghịch Liên Minh, biết bọn hắn không đáng tin cậy, sẳn sàng từ bỏ Thái Thượng khi không còn giá trị lợi dụng!”
“Vì vậy nguyện mang theo tất cả thành viên của Đan Thần Tháp đầu nhập vào Liên Quân Nghịch Long!”
Lạc Nam ánh mắt híp lại: “Các vị không biết hận thù giữa ta và Đan Thần Tháp sao?”
“Chúng ta đã tìm hiểu rõ!” Lão Đại Phu thản nhiên đáp:
“Thiếu Chủ không hề có thù oán với Đan Thần Tháp, người kết thù với ngươi chỉ có Thái Thượng Đan Đế và Dương Diệp mà thôi!”

“Hiện tại Thái Thượng Đan Đế đã rơi vào tay Thiếu Chủ, còn Dương Diệp cũng đã bị chúng ta thanh lý môn hộ, cho nên ân oán đôi bên xem như xóa bỏ!”
“Các vị đã giải quyết Dương Diệp rồi sao?” Lạc Nam hứng thú hỏi, xém chút quên mất con kiến nhỏ này.

“Không sai, chúng ta đã tìm hiểu mọi việc, biết Dương Diệp là người gây sự trước, lại dùng hành vi tiểu nhân đối phó với Phiêu Miểu Tiên Cung, thật là hổ thẹn!” Trẻ Chăn Trâu phất tay.

Chỉ thấy Linh Hồn của Dương Diệp gào thét xuất hiện, nhìn Lạc Nam gầm rú lên:
“Lạc Nam, ta sai rồi, xin hãy tha mạng, ta nguyện làm nô lệ cho ngài!”
Lạc Nam mặt không biểu tình, trực tiếp dùng Hồn Lực oanh sát Linh Hồn của Dương Diệp thành cặn bả.

Đối với kẻ dám đụng vào nữ nhân của mình, hắn chưa từng nhân từ.

“Có hai người chúng ta ổn định cục diện, Đan Thần Tháp không có bất kỳ ai dám hai lòng!” Trẻ Chăn Trâu nói tiếp:
“Mong Côn Lôn Thiếu Chủ cân nhắc!”
“Hai vị là tiền bối đức cao vọng trọng mà ta luôn kính phục!” Lạc Nam khách khí nói: “Không cần đa lễ!”
Nói thật ra, hắn cũng không sợ bất kỳ thành viên nào của Đan Thần Tháp dám lật lọng.

Thật lực đôi bên đã chênh lệch quá xa, nếu Đan Thần Tháp dám có mưu đồ phản bội sẽ chỉ nhận kết cục hủy diệt.

Đan Thần Tháp đã không còn Tam Muội Chân Hỏa, mức độ uy hiếp ở trong mắt Lạc Nam gần như bằng không.

Dù sao thì sở trường của bọn hắn chủ yếu là Luyện Đan mà không phải chiến đấu.

Tuệ Tĩnh và Hải Thượng là hai vị Đan Đế chính trực, xem nhẹ quyền thế, không tham phú quý, Lạc Nam từng tiếp xúc với bọn họ ở trong kiếp Nghịch Long cho nên cảm thấy đáng giá tin tưởng.

Có lẽ nguyên nhân hai người muốn đầu nhập vào hắn chỉ đơn giản là vì muốn bảo hộ những thành viên còn lại của Đan Thần Tháp thoát khỏi Tru Nghịch Liên Minh mà thôi.

Hắn lại nhìn sang bốn người Hoàng Mộng Yến hỏi: “Thế còn các vị?”
“Chúng ta đều là thế lực được Tuệ Tĩnh tiền bối và Hải Thượng tiền bối nâng đỡ!” Đan Dĩnh cong môi nói:
“Luyện Đan Đại Lục không còn, hai vị tiền bối đầu nhập vào ai thì chúng ta sẽ theo người đó!”
Hoàng Mộng Yến, Luyện Đan Môn Chủ cùng Thiên Đan Phái Chủ đồng lòng gật đầu, ánh mắt sùng kính nhìn Hải Thượng và Tuệ Tĩnh.

Lạc Nam âm thầm cảm khái, trước đó Thái Thượng Đan Đế và hắn xung đột cũng không thấy mấy thế lực này đứng ra chi viện.

Hiện tại chỉ vì Hải Thượng Đan Đế và Tuệ Tĩnh Đan Đế trở về lại tạo nên sự khác biệt lớn đến như vậy.

Cho thấy danh vọng của Hải Thượng và Tuệ Tĩnh thật sự cao hơn Thái Thượng quá nhiều, ít nhất là trong mắt những Đại Thế Lực ở Luyện Đan Đại Lục.

Lạc Nam có điều không biết, trong thời gian Thái Thượng cầm quyền ở Đan Thần Tháp, hắn vẫn thường ỷ vào quyền lực của mình mà chèn ép các thế lực khác, cho nên chỉ cùng đám người Hoàng Mộng Yến bằng mặt mà không bằng lòng.

“Đan Thần Tháp, Y Đan Đường, Luyện Đan Môn và Thiên Đan Phái ta sẽ thu nhận!” Lạc Nam mỉm cười ôn hòa:
“Hoan nghênh các vị gia nhập, vị trí tọa lạc thế lực các vị sẽ do sư phụ của ta sắp xếp!”
“Ngày sau các vị chính là Luyện Đan Trưởng Lão của Côn Lôn Giới, địa vị cao quý, còn được phát Nguyên Thạch làm bổng lộc hàng năm!”
“Thế còn Dược Hoàng Thế Gia chúng ta?” Hoàng Mộng Yến sững sờ.

Nàng không hiểu vì sao Lạc Nam không nhắc đến thế lực của mình, chẳng lẽ hắn có thành kiến với nàng?
“Nàng theo ta đi gặp một người!” Lạc Nam ánh mắt lấp lóe, nghiêm nghị nói:
“Người đó sẽ thay ta quyết định!”

Chúc cả nhà ngủ ngon.