Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1664: 1664: Xâm Nhập





Tru Tiên Điện trong thời gian gần đây canh phòng thật sự vô cùng cẩn trọng.

Chẳng những số lượng Trận Pháp phòng hộ gia tăng, mà ngay cả lối vào cửa cũng được đích thân Thất Trưởng Lão của Tru Tiên Điện là Ma Nhãn tọa trấn, kiểm tra tất cả những người ra vào mặc cho thân phận của hắn có là gì đi nữa.

Ma Nhãn là vị Nữ Trưởng Lão thứ hai của Tru Tiên Điện sau Ngọc La Yên, sở hữu khả năng thấu thị vạn vật, một đôi mắt có thể nhìn thấu những tâm ma, chột dạ và gian dối trong lòng người đối diện.

Nghe nói đích thân Điện Chủ hạ lệnh, ngay cả bản thân hắn cũng phải thông qua Ma Nhãn kiểm tra mới được tiến vào từ bên ngoài.

Chính vì điều này, mà trong khoảng thời gian gần đây Tru Tiên Điện trở nên sâm nghiêm chưa từng có, người không phận sự cũng hạn chế ra vào, bầu không khí có chút trầm trọng.

Đúng lúc này, cách Tru Tiên Điện khoảng ngàn dặm xuất hiện một thân ảnh.

Chỉ thấy hắn là một nam tử trung niên có cái đầu trọc, trên thân khoác áo cà sa, quanh thân có kim quang luân chuyển, cưỡi trên lưng một con Ngũ Đầu Sư Tử, vô cùng trang nghiêm.

Thần Thức cuồn cuộn tiến ra quan sát đại môn Tru Tiên Điện, nam tử đầu trọc khẽ nhíu mày, sau đó thần thần bí bí đột nhiên biến mất, từ đầu đến cuối không nói lời nào.

Bất quá cảnh tượng kỳ lạ như vậy liền không thể thoát khỏi cảm ứng của chúng cường giả Tru Tiên Điện.

“Kỳ quái, tên hòa thượng vừa rồi là ai? Thần thần bí bí như vậy, bộ dạng lén lút?” Một vị Tru Tiên Trưởng Lão nghi ngờ lên tiếng.

Ma Nhãn một đôi mắt đen như vực sâu vô tận nhẹ nhàng mở ra, kiến thức không tồi, liền cau mày đáp:
“Ta nhận ra hắn, chính là Ngộ Mục, một vị Thiên Phật Đế có thân phận khá cao ở Tây Phương Giáo!”
“Thiên Phật Đế của Tây Phương Giáo?” Vài vị Tru Tiên Chấp Pháp giật mình, hiển nhiên không nghĩ đến kẻ vừa rồi có thân phận cao như vậy.

“Ở Tây Phương Giáo có thể mang họ Ngộ đều là nhân vật trọng yếu, nhưng hắn lén lút dò xét Tru Tiên Điện chúng ta làm cái gì?” Một vị Trưởng Lão thắc mắc.

“Ta làm sao biết được?” Ma Nhãn hừ một tiếng, nhìn sang đám Tru Tiên Hộ Pháp hạ lệnh:
“Các ngươi đi dò xét một chút xem hắn muốn làm gì, hy vọng Tây Phương Giáo đừng chọc vào chúng ta!”
“Tuân mệnh!” Không ít Tru Tiên Hộ Pháp gật đầu, vội vàng xoay người rời đi, nhắm về hướng Ngộ Mục ẩn thân đuổi theo.

Không lâu sau, vài vị Hộ Pháp tiến về báo cáo:
“Hồi bẩm trưởng lão, Ngộ Mục bộ dạng cực kỳ thần bí, từ đầu đến cuối không nói tiếng nào, nhưng hình như đang tìm một thứ gì đó ở gần chúng ta, vẫn chưa rời đi!”
“Tìm thứ gì ở gần Tru Tiên Điện?” Đám trưởng lão hai mặt nhìn nhau, trong lòng suy đoán chuyện này rất không đơn giản.

Tự nhiên một vị Thiên Phật Đế của Tây Phương Giáo chạy đến gần nhà các ngươi xem tới xem lui, có thể bình thường được sao?
“Mau đi bẩm báo cho các vị Nguyên Lão!” Ma Nhãn trầm giọng nói.

Đám Tru Tiên Hộ Pháp làm việc cực kỳ lưu loát.

Chỉ vài phút sau, đã có hai vị Nguyên Lão thực lực mạnh mẽ rời khỏi Tru Tiên Điện, nhắm về phương hướng Ngộ Mục lao đến.


Chính là Tam Nguyên Lão Tù Diệm và Đại Nguyên Lão Tứ Hồn Lão Nhân.

Hiển nhiên để ứng phó với Thiên Phật Đế của Tây Phương Giáo, ngay cả Tru Tiên Điện cũng không dám khinh thường, phải cử ra hai vị Nguyên Lão gần như mạnh nhất của mình.

Rất nhanh hai vị Nguyên Lão quả nhiên phát hiện Thiên Phật Đế - Ngộ Mục đang cưỡi trên Ngũ Đầu Sư Tử chạy lung tung gần địa bàn của Tru Tiên Điện.

Trong lòng thầm suy đoán động cơ của đối phương, Tù Diệm trước tiên mở miệng:
“Thì ra là Ngộ Mục cao tăng, người đến là khách, vì sao còn không vào Tru Tiên Điện để chúng ta tiếp đãi một phen, tận tình địa chủ?”
Trước lời nói của Tù Diệm, Ngộ Mục ngẩng đầu chắp tay trước ngực, cực kỳ nghiêm trang đáp:
“Bần tăng có chút việc riêng mà thôi, không phiền đến các vị thí chủ của Tru Tiên Điện!”
“Ồ…” Tứ Hồn Lão Nhân híp mắt, nở nụ cười thân mật: “Không biết Ngộ Mục cao tăng đang muốn tìm kiếm thứ gì? Nói không chừng Tru Tiên Điện chúng ta thật sự có thể hỗ trợ!”
“Việc riêng của Tây Phương Giáo, hy vọng Tru Tiên Điện không nên can dự vào!” Ngộ Mục chắp tay lắc đầu hồi đáp.

“Hừ, gần đây là địa bàn của chúng ta, một vị cường giả của thế lực khác thường xuyên dò xét, chúng ta sao có thể yên tâm? nếu bổn Nguyên Lão chạy đến Tây Phương Giáo làm ra hành vi tương tự, ngươi nghĩ thế nào?” Tù Diệm giận dữ nói.

Ngộ Mục mỉm cười bình thản: “Nếu Nguyên Lão đến Tây Phương Giáo thì chúng ta cực kỳ hoan nghênh, bần tăng nhìn hai vị cùng giáo hữu duyên, không bằng cùng đàm luận một phen giáo lý?”
“Hữu duyên cái xxx…” Tù Diệm cùng Tứ Hồn Lão Nhân trong lòng mắng to.

Có điên mới cùng các ngươi hữu duyên, chúng ta cũng đâu có dạy mà nghe ngươi tẩy não.

Hai người biết không thể nói lý lẽ cùng Tây Phương Giáo được, bèn bạo phát tu vi, lạnh lùng cảnh cáo:
“Tru Tiên Điện chúng ta chuyên săn giết Tiên Tu, mà Tây Phương Giáo có Tiên Ma lẫn lộn, nếu còn tiếp tục làm càn đừng trách chúng ta đại khai sát giới!”
“Các vị có thể thử xem!” Ngộ Mục không cam lòng yếu thế, hai tay nhẹ nhàng kết ấn.

ONG!
Một hư ảnh Đại Phật khổng lồ đã hiện ra sau lưng, Ngũ Đầu Sư Tử dưới chân gầm thét.

Tứ Hồn Lão Nhân và Tù Diệm cau mày, không nghĩ đến Ngộ Mục thái độ cứng rắn đến như vậy.

Tru Tiên Điện gần đây đang toàn lực đối phó Tiên Ma Cung, nếu như kết thêm thù hận với Tây Phương Giáo vào lúc này quả thật không sáng suốt, nhưng cũng không thể để Ngộ Mục muốn làm gì thì làm được.

Nghĩ đến đây, Tứ Hồn Lão Nhân trầm giọng nói:
“Nếu Ngộ Mục cao tăng vẫn khư khư cố chấp quấy rối Tru Tiên Điện chúng ta, bổn Nguyên Lão đành phải nhờ Điện Chủ ra mặt!”
Nghe đến nhân vật như Điện Chủ của Săn Ma Điện, Ngộ Mục trong mắt hiện lên một tia kiêng kỵ.

“A di đà, xem ra bần tăng cùng Tru Tiên Điện vô duyên a…”
Suy nghĩ một hồi, hắn giải trừ hư ảnh Kim Phật sau lưng, miệng niệm nam mô, cưỡi Ngũ Đầu Sư Tử rời đi.

Nhìn theo bóng lưng của Ngộ Mục, hai vị Nguyên Lão đưa mắt nhìn nhau, đều chứng kiến sự khó hiểu trong mắt đối phương.


“Rốt cuộc hắn muốn làm cái gì?” Tù Diệm căm tức.

Đổi lại là người khác bọn hắn chỉ cần lén lút bắt giữ, sưu hồn điều tra là xong.

Đáng tiếc đối phương lại là cường giả của Tây Phương Giáo, ngay cả Tru Tiên Điện cũng chẳng muốn chọc vào thế lực cự đầu như vậy.

“Ngươi đi gác cổng ngăn chặn không cho bất kỳ ai tiến vào, tạm thời gọi Ma Nhãn đến đây quan sát, với khả năng dò xét của nàng nói không chừng tìm ra manh mối nào đó!” Tứ Hồn Lão Nhân phân phó nói.

“Được rồi!” Tù Diệm gật gật đầu, thân ảnh biến mất tại chỗ.

Không lâu sau, Ma Nhãn đã phi thân đến bên cạnh Tứ Hồn Lão Nhân, chắp tay hành lễ:
“Gặp qua Đại Nguyên Lão!”
“Vừa rồi ngươi có nhìn thấu Ngộ Mục không?” Tứ Hồn Lão Nhân hỏi.

“Hắn vẫn giữ một khoảng cách an toàn vượt khỏi phạm vi năng lực của ta, lại thêm thân phận của hắn quá cao, ta không dám đường đột dò xét sợ đắc tội với hắn!” Ma Nhãn nghiêm mặt hồi đáp.

Tứ Hồn Lão Nhân có chút thất vọng, bất quá cũng biết Ma Nhãn làm việc cẩn thận như vậy đã là tròn trách nhiệm, không thể trách được nàng.

“Vậy ngươi dò tìm vùng tinh không này, xem thử Ngộ Mục rốt cuộc muốn tìm cái gì!” Tứ Hồn Lão Nhân hạ lệnh.

Ma Nhãn tuân mệnh, Ma Đế Lực vận chuyển, đôi mắt đen kịch không có lòng trắng chậm rãi mở ra.

Ngay khoảnh khắc này, trên bầu trời cũng xuất hiện một đôi mắt lớn tương tự phía sau lưng nàng, bắt đầu quét ngang quét dọc khắp bốn phương tám hướng.

Trước đôi mắt này, dù là một con vi khuẩn trôi nổi giữa không gian cũng vô pháp thoát khỏi tầm kiểm soát.

Thậm chí có tin đồn ngay cả Ngũ Hành Tiểu Thế Giới lẫn trốn cũng sẽ bị Ma Nhãn tìm thấy ở khoảng cách gần gũi.

Mặc dù là như vậy, Ma Nhãn cũng nhíu chặt lông mày, bởi vì tìm không ra bất cứ thứ gì tồn tại.

“Thế nào rồi?” Chờ đợi một hồi chưa có kết quả, Tứ Hồn Lão Nhân có chút nóng ruột.

“Vẫn chư…” Ma Nhãn nói chưa dứt lời, chợt sắc mặt trở nên ngưng trọng.

“Có phát hiện!” Nàng nói một tiếng, thân ảnh nhanh chóng lao đi.

Tứ Hồn Lão Nhân vội vàng đuổi theo.


Hai người hạ xuống một mảnh vụn thiên thạch trôi nổi giữa hư không, cẩn thận nhìn xuống…Ma Nhãn phát hiện một tia máu cực nhỏ như giọt nước…dường như đã có người cẩn thận xóa dấu vết nhưng vẫn sơ suất còn sót lại.

“Máu của ai?” Tứ Hồn Lão Nhân nhíu nhíu mày.

Ma Nhãn tiếp tục cẩn trọng dò xét trong phạm vi gần, rất nhanh phát hiện một sợi chỉ trắng lơ lửng trong không gian, dường như từ y phục của ai rơi ra ngoài.

Hai người lại vội vàng truy tìm manh mối.

Rốt cuộc trước mặt bọn hắn xuất hiện một cái Hư Không Loạn Lưu cách Tru Tiên Điện một khoảng cách không ngắn.

Hư Không Loạn Lưu này còn nằm khuất sau một hành tinh hoang vắng, nếu như không có Ma Nhãn cẩn thận truy tìm, sợ rằng Thiên Đế cũng khó mà chú ý đến nó.

Ma Nhãn tập trung nhìn vào, lập tức thốt lên: “Ngọc La Yên?”
“Cái gì?” Tứ Hồn Lão Nhân bèn nhảy dựng.

Ngọc La Yên mất tích trong thời gian dài, Tru Tiên Điện vẫn luôn nỗ lực tìm kiếm.

Không nói tiếng nào, Tứ Hồn Lão Nhân liền vận chuyển sức mạnh đem hành tinh hoang vắng cản trở đánh ta, cường thế từ trong Hư Không Loạn Lưu kéo ra một người.

Chỉ thấy đây là một mỹ nhân toàn thân y phục rách nát như giẻ lau, màu đỏ của máu che phủ từng tất da thịt, sắc mặt tuyệt mỹ trắng nhợt, chỉ còn một hơi thở yếu ớt.

Không phải Ngọc La Yên thì là ai?
“Chuyện gì xảy ra? vì sao nàng rơi vào thảm trạng này?” Tứ Hồn Lão Nhân sắc mặt âm trầm.

Ma Nhãn thì không nói lời dư thừa, nhanh chóng đem một viên Ma Đế Đan nhét vào miệng Ngọc La Yên.

Có Đan Dược hỗ trợ, rất nhanh Ngọc La Yên đã lấy lại một chút lý trí, nhưng khí tức vẫn suy yếu cực kỳ, chỉ vô thức thở hổn hển:
“Tây Phương…”
Sắc mặt Tứ Hồn Lão Nhân cùng Ma Nhãn đại biến.

“Mau mang nàng trở về!” Tứ Hồn Lão Nhân gấp gáp nói.

“Không được, ta phải dò xét cẩn thận một chút!” Ma Nhãn nghiêm túc nói: “Ngọc La Yên biến mất một thời gian lại đột nhiên xuất hiện, phải cẩn thận điều tra!”
“Được rồi, ngươi kiểm tra thân thể nàng, lão phu kiểm tra ký ức của nàng!” Tứ Hồn Lão Nhân quyết đoán đồng ý.

“Không thành vấn đề!” Ma Nhãn gật đầu.

Ngay lập tức nàng vận chuyển Nhãn Thuật cao cấp nhất, nhìn xuyên cả y phục và vết máu của Ngọc La Yên, quan sát từ đầu đến chân, từng chân tơ kẻ tóc, ngay cả bên trong Nhẫn Trữ Vật và nội cơ thể và lục phủ ngũ tạng cũng không bỏ sót.

Chỉ duy nhất vùng đan điền của Ngọc La Yên là nơi tồn đọng lượng Thiên Ma Đế Lực dày đặc, Ma Nhãn không thể dò xét rõ ràng nơi này, nhưng đan điền cũng là chỗ quan trọng nhất ẩn chứa tu vi cả đời của tu sĩ, chẳng ai điên mà nhét đồ vật bất thường vào, vì vậy Ma Nhãn cũng yên lòng.

“Không có gì bất thường, giọt máu và sợi chỉ vừa rồi chúng ta tìm thấy là do Ngọc La Yên để lại!” Ma Nhãn đưa ra kết luận.

Nàng phát hiện sắc mặt Tứ Hồn Lão Nhân ở bên cạnh ngày càng âm trầm, thậm chí trong mắt là đầy rẫy sát khí.

Bởi vì lúc này nhân lúc Ngọc La Yên hôn mê bất tỉnh, linh hồn thả lỏng, Tứ Hồn Lão Nhân lại là Thiên Hồn Đế hùng mạnh, rất dễ dàng dùng Hồn Lực đọc trộm ký ức của nàng.


Mà càng đọc hắn lại càng phẫn nộ.

“Chuyện gì xảy ra?” Ma Nhãn nhịn không được hiếu kỳ hỏi.

“Giỏi cho Tây Phương Giáo, chẳng trách tên khốn Ngộ Mục lén la lén lút!” Tứ Hồn Lão Nhân cười lạnh quát:
“Mang Ngọc La Yên trở về liệu thương, nàng ta vô tội, bổn Nguyên Lão cần thương nghị với Điện Chủ!”
“Tuân mệnh!” Ma Nhãn gật đầu, cẩn thận bế lấy Ngọc La Yên lên.

Thi triển thân pháp hướng về Tru Tiên Điện lao đến.


Bọn hắn không hề biết rằng lúc này đây, Ngộ Mục đã cưỡi trên Ngũ Đầu Sư Tử rời đi một khoảng cách rất xa.

Đặt chân lên một ngôi sao hoang vắng, cẩn thận quan sát bốn phương tám hướng xung quanh, phát hiện không có người bám theo, lúc này mới an lòng nhảy xuống lưng Ngũ Đầu Sư Tử.

Ngũ Sắc Giới lóe lên trong tay, Ngộ Mục và Ngũ Đầu Sư Tử đã biến mất tại chỗ.

Trong Ngũ Sắc Giới…
“Mọi chuyện thế nào rồi?” Lạc Nam mỉm cười hỏi Ngộ Mục và Ngũ Đầu Sư Tử vừa mới xuất hiện.

“Mọi chuyện thành công tốt đẹp, chỉ là Ngọc La Yên tỷ tỷ hy sinh nhiều quá!” Ngộ Mục có chút đau lòng, lột xuống Mặt Nạ Thiên Diện.

Ánh sáng lóe lên, một nữ nhân cao ngạo, tuyệt mỹ vô song hiện ra.

Chính là Lãnh Vận Du.

“Không để chủ công thất vọng!” Ngũ Đầu Sư Tử cung kính đáp: “Nhiệm vụ đã hoàn thành, ta phải trở về Vạn Yêu Quân tiếp tục huấn luyện, nếu không Bạch Trạch Trưởng Lão trách mắng thì không hay!”
“Ngươi làm rất tốt!” Lạc Nam khen ngợi một tiếng, liền ban thưởng cho hắn một giọt huyết mạch và một quả bàn đào.

“Đa tạ chủ công!” Ngũ Đầu Sư Tử kích động như điên, không nghĩ đến diễn một màn kịch lại có thù lao lớn như vậy, bái tạ Lạc Nam sau đó chạy như bay trở về huấn luyện.

“Nàng cũng rất xuất sắc!” Lạc Nam nhìn Lãnh Vận Du khen ngợi.

“Nhờ lĩnh ngộ dưới gốc Bồ Đề và từng bị Ngộ Mục nhắm vào nên không khó để ta cải trang thành Thiên Phật Đế!” Lãnh Vận Du mỉm cười đáp:
“Cũng may hai tên Nguyên Lão kiêng nể Tây Phương Giáo không dám động thủ với Ngộ Mục, bằng không ta chắc chắn bại lộ thực lực, Ngọc La Yên hy sinh vô ích!”
“Haizz, vì để trả thù…nàng ấy cũng thật cam lòng!” Lạc Nam thương xót thở dài một tiếng, ánh mắt trở nên sắt lạnh:
“Ta đương nhiên không để công sức của nàng ấy trở nên uổng phí!”
Tiếng nói vừa dứt, hắn liền rời khỏi Ngũ Sắc Giới.

Lệnh Bài Truyền Tống xuất hiện trong tay, động lấy ý niệm…Lạc Nam liền dịch chuyển vào Cung Đình Thụ trong Linh Giới Châu.

Mà Linh Giới Châu lúc này…
Nằm trong đan điền Ngọc La Yên!

Chúc cả nhà ngủ ngon.