Tiểu Thư Kiêu Ngạo Và Thiếu Gia Sát Gái

Chương 1634: 1634: Vạn Cổ Đệ Nhất Yêu Nghiệt





“Thiếu Chủ!”
Mấy vị Hoa Khôi hét ầm lên, từng người khuôn mặt trắng bệch không còn chút huyết sắc.

Các nàng vạn phần không thể nào nghĩ đến, Văn Lang Thiếu Chủ như thần trong suy nghĩ của mình lại bại trận một cách thê thảm đến như vậy.

Văn Lang yếu sao?
Câu trả lời là không hề yếu, thậm chí vô cùng khủng bố, ngay cả những Thiên Đế, Thiên Ma Đế cũng không dám mạnh miệng có thể trụ được khi chiến đấu với hắn.

Có trách chỉ trách Lạc Nam so với Văn Lang càng yêu nghiệt hơn một bậc mà thôi.

Vạn Cổ Bất Hủ Thân, loại Thể Chất được đúc từ Cấm Kỵ vẫn là một cái gì đó cực kỳ khác biệt.

Mặc dù là diễn kịch, nhưng nếu giả sử Văn Lang là kẻ địch sinh tử của Lạc Nam, cái kết vẫn không thể thay đổi được.

Bởi lẽ trong chiến đấu, một giây thoáng qua cũng có thể trở thành thời khắc sống còn, chuyển bại thành thắng, phân định sinh tử.

Mà Vạn Cổ Bất Hủ Thân lại giúp chủ nhân cửa nó trở nên bất khả xâm phạm một cách tuyệt đối trong thời gian không hề ngắn.

Thử hỏi Văn Lang lấy gì để chiến thắng?
Dù trước đó Lạc Nam và Văn Lang chiến đấu cực kỳ cân sức ngang tài, nhưng khi Vạn Cổ Bất Hủ Thân vừa ra…mọi thứ đã quyết định.

Trái ngược với biểu lộ như nhà có người chết của các vị hoa khôi, thì ở phía đối diện, đám người Kiếm Đế, Thanh Đế, Lôi Chiến, Lôi Cuồng kinh động như gặp thiên nhân, sùng bái đến toàn thân run rẩy, tự hào và kiêu hãnh cảm thán liên tục:
“Không hổ là Thiếu Chủ, đệ nhất yêu nghiệt danh xứng kỳ thực, Văn Lang có thể được mang ra so sánh với hắn là vinh hạnh lớn nhất cuộc đời!”
Cùng lúc đó, vô số ánh mắt đang quan chiến không ức chế nỗi rung động trước những gì vừa được chứng kiến.

Tu sĩ đến từ Tiên giới thì mừng rỡ như điên, lòng tự tin dâng trào mãnh liệt, ánh mắt cả đám đầy trêu tức nhìn về phía những tu sĩ Ma giới.

Tu sĩ Ma giới sắc mặt trở nên tràn ngập khó coi, nhục nhã và biệt khuất không thể nào kể hết.

Nhiều ngày qua, vô số cuộc tranh luận đã đi đến hồi kết, phương chiến thắng cuối cùng là Tiên giới.

Bởi lẽ biểu tượng cho thế hệ yêu nghiệt của hai phương thế giới đã phân định thắng bại.

Cuộc so tài của Tiên Lạc và Ma Văn có kết quả sớm hơn mong đợi.

Ma giới vẫn luôn lấy Văn Lang làm niềm kiêu hãnh để ganh đua cùng Lạc Nam của Tiên giới lúc này làm sao còn dám ngẩng đầu ưởn ngực trước Tiên giới?
Đơn giản bởi vì Lạc Nam đã dành chiến thắng.

Bất Hủ Kinh Văn trên cơ thể giải trừ, Lạc Nam không để tâm đến ánh mắt của toàn trường, hắn khóa chặt lấy Văn Lang đang hôn mê trong vòng tay các vị Hoa Khôi, nở một nụ cười lãnh khốc:
“Nghe nói Văn Lang vừa trộm lượng lớn tài nguyên của Săn Ma Điện, đây sẽ là thu hoạch lớn của ta so với khám phá động phủ này!”
“Ngươi nằm mơ!” Dạ Ly lập tức ngăn chặn trước mặt Văn Lang, khuôn mặt nhỏ nhắn phẫn nộ và biệt khuất, nước mắt lưng tròng.

Đối với người sùng bái và mến mộ Văn Lang như nàng, sự thất bại của Văn Lang thật sự là đả kích quá lớn.

Lạc Nam nhìn thấy Dạ Ly hai mắt ngấn lệ mà trong lòng bất đắc dĩ.

Để màn kịch này diễn ra hoàn hảo không có sơ hở, hắn buộc lòng phải dối gạt các nàng.


“Haha, một tiểu nha đầu có thể ngăn cản ta?” Lạc Nam cất tiếng cười dài.

Sát khí đằng đằng, hắn lao vọt về phía Văn Lang.

Dạ Ly cắn môi, chợt lấy ra một quả bom trắng đục ném về phía Lạc Nam.

BÙM!
Quả bom phát nổ dữ dội, vô số dung dích trắng đục như sữa cuồn cuộn bao trùm Lạc Nam vào bên trong.

Lạc Nam khóe miệng giật giật, hắn nhận ra đây là Công Ngưu Sữa, loại dâm độc có thể khiến trâu đực cũng phải bắn ra sữa của nha đầu này.

Không dám ngạnh kháng, Lạc Nam thi triển Tụ Lý Càn Khôn đem tất cả Dâm Độc hút vào óng tay áo.

Sau lưng hắn, Tứ Đại Cung Nữ diễn kịch phải diễn cho trót.

Các nàng như tiên tử đạp không mà lên, sử dụng Khống Chiếu hóa thành một tấm lưới trời khổng lồ đem Văn Lang và các hoa khôi vây nhốt bên ngoài.

“Dám đánh bị thương Thiếu Chủ, ta liều mạng với các người!” Yêu Yêu cũng không cam tâm yếu kém.

Bản thể Yêu Hoa Cổ Đại xuất hiện, kích thước khổng lồ, từng cánh hoa phủ đầy gai nhọn đập xuống Tứ Đại Cung Nữ.

Lạc Nam cười nhạt một tiếng, Thiên Thủ Quan Âm sừng sững hiện lên giữa bầu trời.

Sóng xung kích ầm ầm gia trì vào hàng vạn cánh tay, nhắm đến Yêu Hoa Cổ Đại oanh tạc.

ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM ẦM…
Không gian tầng tầng băng liệt, những cánh hoa khổng lồ bị hàng vạn cánh tay như cột chống trời thô bạo đánh xuống.

Thân thể Yêu Hoa Cổ Đại liên tục bị đánh lui, từng làn sóng xung kích khiến gốc rể của nàng tróc lên khỏi tinh không…
Có máu tươi rỉ ra khỏi miệng, Yêu Yêu đau đớn đến rên rỉ.

Khả năng phòng ngự phi thường của Yêu Hoa Cổ Đại gặp phải Thiên Thủ Quan Âm phối hợp Oanh Thiên Tổ Phù đã lâm vào thế yếu.

“Lạc Nam ngươi đáng chết!” Thấy Yêu Yêu đau đớn, Kính Hoa sát cơ hiện lên trong đáy mắt.

Nàng hóa thân Ám Dạ Tinh Linh, hòa vào đêm đen, thoáng chốc đã tiếp cận với hắn, muốn ám sát trực diện.

Nào ngờ Lạc Nam dường như đã lường trước được điều này, Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn quỷ dị đến cực điểm khóa chặt lấy thân thể Kính Hoa mặc cho nàng đang ẩn nấp.

Bạo Tinh Quyền hung hăng nện vào không gian.

“Hự…”
Kính Hoa rên rỉ một tiếng, không gian xung quanh nàng nát bấy, thân thể bay ngược trở về.

Lạc Nam đã thành công tiếp cận Văn Lang.


Thanh Mịch bắn ra vô số tơ nhện quấn chặt lấy tay chân Lạc Nam.

Hắn thản nhiên kích hoạt Tẩy Linh Thanh Thủy nới lỏng khống chế, lại dùng Đế Diễm thiêu cháy toàn bộ mạng nhện của nàng.

“Kẻ này quá mạnh!” Thủy Nguyệt ánh mắt hiện lên một tia hốt hoảng.

Chiến đấu với Lạc Nam, các nàng mới hiểu vì sao Thiếu Chủ khủng bố nhà mình lại bại trận như vậy.

Đơn giản vì tên này là một con quái vật, chiến lực vừa khủng bố vừa đa dạng, thủ đoạn chiến đấu phong phú đến cực điểm, hầu như rất khó tìm ra điểm yếu của hắn.

“Rút lui!”
Nghĩ đến đây, Thủy Nguyệt quyết định nhượng bộ lui binh, truyền âm cho các tỷ muội:
“Ta biết các ngươi đang rất phẫn nộ, nhưng hiện tại chạy trốn bảo vệ Thiếu Chủ là trên hết, hắn đã hôn mê rồi!”
Nghe thấy liên quan đến vận mệnh của Văn Lang, các vị Hoa Khôi cố gắng lấy lại bình tĩnh.

Các nàng co cụm vào nhau, nhìn lấy bốn phương tám hướng bị Khống Chiếu của Tứ Đại Cung Nữ phong tỏa, cố gắng tìm lấy lối thoát.

Thanh Đế và Kiếm Đế cũng ngang nhiên tiến đến, ánh mắt lạnh lùng nhìn đám mỹ nhân Hoa Khôi, không có một chút thương hoa tiếc ngọc, chờ các nàng sơ hở sẽ lập tức công kích mãnh liệt.

Thấy tình cảnh này, vô số người quan chiến âm thầm thở dài:
“Không ngờ Song Tu Lâu vừa khiến Ma Thương Thị bất lực không lâu lại dễ dàng bị Côn Lôn Giới dồn vào ngõ cụt!”
“Có trách chỉ trách Lạc Nam quá kinh khủng!”
“Vạn cổ đệ nhất yêu nghiệt, ngoài hắn ra không còn ai khác!”
“Nếu kẻ nào còn dám so sánh Văn Lang với Lạc Nam, ta sẽ đánh cho hắn kêu cha gọi mẹ!”
“Thật vinh hạnh, được chứng kiến trận chiến định ra Vạn Cổ Yêu Nghiệt!”
“Văn Lang cũng rất mạnh, đáng tiếc hắn sinh ra cùng thời với Lạc Nam, chấp nhận làm kẻ về nhì vĩ đại!”

Tưởng như đã thật sự rơi vào đường cùng.

Bỗng nhiên từ trong lòng ngực của Văn Lang có Ngũ Sắc Giới bay ra.

Nó nhanh chóng đem Văn Lang hút vào, các vị Hoa Khôi thấy thế cũng biểu hiện vui vẻ, thả lỏng tinh thần.

Ngũ Sắc Giới cũng đem các nàng hút vào, sau đó thu liễm khí tức đến cực hạn, ẩn giấu chân thân, hóa thành lưu tinh bay vọt.

Nào ngờ Lạc Nam thật sự quyết tâm không từ bỏ.

Âm Dương Nguyệt Hồn Nhãn của hắn lóe sáng dữ dội, quét ngang quét dọc, vậy mà thật sự tìm ra vị trí của Ngũ Sắc Giới trong ánh mắt khiếp sợ của vô số người.

Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn một lần nữa ngưng tụ, như xuyên thấu thời gian và không gian, nhắm ngay Ngũ Sắc Giới đang đào tẩu oanh tạc mà đến.

“Xong!”
Toàn trường âm thầm thở dài, trúng phải một môn Siêu Việt Vũ Kỹ này, e rằng cả Văn Lang và các vị Hoa Khôi khó thoát khỏi cái chết.


RĂNG RẮC…
Trong tình cảnh ngàn cân treo sợi tóc, một khe nứt không gian cự đại hiện ra.

GÁY!
Tiếng gáy kiệt ngạo bất tuần xuyên thấu cửu tiêu, cuồn cuộn Bất Tử Thánh Hỏa tiến ra như thiêu thiên phần địa, đốt cháy thương khung, huyễn hóa thành hư ảnh Bất Tử Điểu khổng lồ.

“Lạc Nam của Côn Lôn, ngươi rất giỏi a…uổng cho bổn Công Chúa còn hứng thú thu ngươi vào Tiên Ma Cung, ngươi thật khiến ta thất vọng!”
Thanh âm giận dữ của Tiên Ma Công Chúa chấn động linh hồn của toàn trường.

Hư ảnh Bất Tử Điểu được gia cố bởi Lĩnh Vực Lực Đẩy bất khả xâm phạm, cường hoành nghênh đón Trục Nhật Lạc Nguyệt Tiễn.

ĐÙNG!
Mọi thứ như trở về thời đại sơ khai, tầm mắt của vô số người trở nên trắng xóa một màu, không thể nhìn thấy bất kỳ cảnh tượng nào đang tiếp diễn.

Không biết qua bao lâu sau, mãi đến khi lấy lại tinh thần, từng đôi mắt mới trừng lên thật lớn.

Chiến trường đã hóa thành một vùng hiểm địa, vạn dặm tinh không có vô số Bá Lực sôi trào, có Bất Tử Thánh Hỏa phẫn nộ thiêu đốt, có lực đẩy tán loạn đang nghiền nát mọi thứ bên trong.

Lạc Nam và Tiên Ma Công Chúa giao thủ, liền biến một vùng tinh không trở thành hiểm địa hàng đầu trong vũ trụ, mức độ nguy hiểm thậm chí vượt qua Loạn Cổ Chiến Trường và Tiên Ma Mộ Địa, tiệm cận Bạo Loạn Tiên Ma Vực.

“Hahaha, nể mặt Tiên Ma Công Chúa xuất thủ, lần này tạm thời bỏ qua!”
Tiếng cười khí phách của Lạc Nam từ trên đỉnh Bá Vũ Điện truyền xuống:
“Nhưng nếu có lần sau, dám chọc vào Côn Lôn Giới…Bổn Thiếu Chủ không ngại truy cùng diệt tận!”
Tiếng cười văng vẳng bên tai thật lâu không tán…
Cửu đại Kim Cương Thiên Long nâng lên từng đôi cánh lớn, lôi kéo Bá Vũ Điện phá không mà đi.

Ngang tàn đến cực điểm.

Toàn trường âm thầm rùng mình, một cổ khí lạnh chạy dọc theo sóng lưng…
Quá mức kinh khủng, Côn Lôn Giới quá mức kinh khủng.

Không! Phải nói là bất kỳ thế lực nào sở hữu Lạc Nam cũng đều kinh khủng.

Ngay cả Tiên Ma Công Chúa cũng chỉ xuất thủ cứu người, hoàn toàn không đứng ra đòi lại công bằng cho đệ tử.

Phải biết rằng trước đây không lâu, ngay cả Săn Ma Điện cũng chưa làm gì được Tiên Ma Cung đấy.

“Tiên Ma Công Chúa quyết định như vậy là đúng…” Một lão quái vật vuốt cằm:
“Nếu lúc này xung đột toàn diện cùng Côn Lôn Giới, e rằng sẽ tạo thời cơ cho Săn Ma Điện và Tru Tiên Điện ngư ong đắc lợi!”
“Haizz, mặc kệ như thế nào, Tiên Ma Cung và Côn Lôn Giới xem như kết thù!” Không ít người khẳng định.

“Hừ, trước đây còn có kẻ ngu suy đoán Côn Lôn Giới và Tiên Ma Cung bí mật kết minh!” Một người lớn tiếng quát:
“Kết minh cái rắm a, Lạc Nam xém chút lấy mạng Văn Lang rồi!”
“Không được, ta phải trở về căn dặn tộc nhân tuyệt đối không được đắc tội với Côn Lôn!” Một vị Tộc Trưởng lau mồ hôi lạnh.

“Chúng ta cũng vậy!”
Trong lúc nhất thời, trận khoáng thế chi chiến lấy một tốc độ kinh hoàn truyền khắp mọi ngõ ngách của vũ trụ.

Rất nhiều người bí mật dùng Lưu Ảnh Ngọc thu lại quá trình xảy ra trận chiến, đem bán với giá trên trời.

Vô số tu sĩ hận bản thân tin tức thua kém, không được tận mắt chứng kiến cuộc chiến kinh khiếp quỷ thần này, quả thật sống uổng một đời người.

Tiên Tu tự hào kiêu ngạo, Ma Tu ảm đạm cúi đầu…
Danh vọng của Tiên Lạc – Lạc Nam một lần nữa tăng nhanh như diều gặp gió.


Danh xưng Vạn Cổ Yêu Nghiệt được thiết lập, không còn bất kỳ kẻ nào dám hoài nghi, ghi vào sử sách của vũ trụ.

Văn Lang trở thành kẻ làm nền vĩ đại, là người duy nhất đủ tư cách chiến đấu với Lạc Nam trong cùng cấp mà không thảm bại nhanh chóng.

Nghe nói Thư Viện Cổ Việt của Cổ Việt Tộc cũng đã lưu giữ sự kiện mang tính lịch sử này.


“Các ngươi trở về Côn Lôn báo cáo, ta có chút việc riêng cần hành động!” Lạc Nam hướng Kiếm Đế, Thanh Đế, Lôi Giới mấy người phân phó.

Hắn chỉ mang theo Tứ Đại Cung Nữ, còn lại những người khác cho về Côn Lôn.

“Tuân mệnh!” Kiếm Đế, Thanh Đế mấy người cung kính tuân mệnh.

Trải qua cuộc chiến vừa rồi, địa vị của Lạc Nam càng thêm cao thượng trong lòng bọn hắn, dù Thiếu Chủ lúc này ra lệnh đi chết…bọn hắn cũng không chút do dự hay nhíu mày.

Đưa tiễn Kiếm Đế, Thanh Đế, Lôi Giới nhóm người rời khỏi Bá Vũ Điện.

Với đội hình hai vị Thiên Đế và các Tiên Đế của bọn hắn, hành tẩu trong không gian ai dám chọc đến mới là lạ.

Lúc này, Kiếp Thiền nhìn qua Lạc Nam nói:
“Thiếu Chủ cũng thật nhẫn tâm, hại các nàng đau lòng đến như vậy!”
“Đúng đúng đúng, các vị Hoa Khôi đều mỹ lệ như hoa, ngươi đúng là đầu gỗ không biết thương hương tiếc ngọc!” Kiếp Linh gật đầu phụ họa liên tục.

Kiếp Tâm cùng Kiếp Nhược cũng bất mãn nhìn lấy hắn, hiển nhiên các nàng thay mấy vị hoa khôi cảm thấy đau lòng.

Lạc Nam nhún nhún vai, bàn tay nhẹ lật.

Bên trong lòng bàn tay, một tiểu thế giới với năm loại màu sắc lộng lẫy xoay tròn, chính là Ngũ Sắc Giới.

Ý niệm vừa động, hắn mang theo Tứ Đại Cung Nữ tiến vào bên trong.


“Huhuhu, Thiếu Chủ a…Thiếu Chủ…”
Bên trong Song Tu Lâu, thanh âm khóc rống lên của Dạ Ly và Yêu Yêu vang vọng.

Các nàng nhìn lấy Văn Lang đầu đầy máu nằm trước mặt mình, khí tức của hắn đang ngày càng suy yếu…
“Tắt thở…tắt thở rồi…”
Thanh Mịch run rẩy hạ giọng, xém chút ngất đi…
Mấy nữ khác hoa dung thất sắc, ngay cả trầm ổn như Thủy Nguyệt sắc mặt cũng trở nên trắng bệch như tờ giấy.

Quả thật linh hồn của Văn Lang đang suy yếu đến cùng cực, hơi thở không còn, nhìn qua như một bộ thi thể lạnh tanh.

“Thiếu chủ, chúng ta có lỗi với người!” Các vị hoa khôi òa nhau khóc, giọng điệu bi thiết đến đáng thương:
“Là chúng ta vô dụng đã hại chết ngươi!”
“Ai nói ta chết?”
Một giọng nói vừa buồn cười vừa tức giận vang lên.

Chúng nữ vội vàng nhìn qua, sắc mặt nhất thời đầy vẻ cuồng nộ, bởi vì chứng kiến Lạc Nam mang theo Tứ Đại Cung Nữ chậm rãi đi vào.

Không còn tâm tình để sợ hãi, Dạ Ly khuôn mặt nhỏ trướng đến đỏ bừng, mang theo hai hành thanh lệ, đem một đống Dâm Độc lấy ra nhìn về phía hắn:
“Ta ném chết ngươi!”

Chúc cả nhà tối vui vẻ.